Trong khi vẫn còn thời gian, Triệu Hùng bắt đầu dạy Thẩm Văn Hải, con gái Triệu Dao Châu và Tần Tần Linh một số động tác cơ bản.
Ước mơ của con gái Triệu Dao Châu là lớn lên sẽ trở thành một nữ cảnh sát. Vì vậy, Triệu Hùng tập trung vào các kỹ năng cơ bản, lực cánh tay và tốc độ tay. Còn về kỹ thuật bắn súng, đợi đến khi con bé lớn lên, tìm một cao thủ bắn súng để chỉ dạy.
Cách luyện tập của Triệu Hùng không thích hợp để những cô gái như Tần Tần Linh luyện tập lâu dài. Vì vậy, anh chỉ định dạy cho Tần Tần Linh một số kỹ năng cơ bản, chờ đến khi gặp được một nữ huấn luyện viên thích hợp. Lên kế hoạch cho cô nhóc học lại.
Thẩm Văn Hải là đối tượng mà Triệu Hùng chú trọng. Vì vậy, yêu cầu đối với cậu khắt khe nhất.
Sau khi dạy ba đứa trẻ một số phương pháp vận động cơ bản, Triệu Hùng đã kiệt sức. Chỉ cần nội lực không hồi phục trong một ngày, anh cũng không khác gì người thường.
Anh liền gọi điện thoại cho vợ mình, muốn đưa Lý Thanh Tịnh đến nhà Trần Thiên Trung.
"Thanh Tịnh, ông cụ Khổng và Tần tam gia, bọn họ đã trở lại. Tối nay chúng ta sẽ cùng nhau tụ họp ở nhà ông Thiên Trung, chừng nào em tan làm?"
"Ông cụ Khổng đã trở lại rồi?"
"Ừ! Đoán chừng hơn hai tiếng nữa mới có thể đến được Hải Phòng."
Lý Thanh Tịnh nghe xong vô cùng vui vẻ nói: "Vậy thì anh có thể lái xe đến đón em, hôm nay em đều đã xử lý xong tất cả công việc."
"Em ở công ty chờ, bây giờ anh đến đón em."
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Hùng gọi Tần Tần Linh, nói cô nhóc đi theo mình về nhà họ Trần, nói Tần tam gia đã trở về.
Tần Tần Linh nghe tin ông nội đã trở về, liền vui vẻ trở về phòng, thay quần áo.
Triệu Hùng nói với chị dâu Lý Diệu Linh: "Diệu Linh, tối nay anh và chị em có việc phải đi ra ngoài. Trong tủ lạnh còn đồ ăn, buổi tối ở nhà tự nấu ăn nhé."
"Anh rể, anh đi đi! Kỹ năng nấu bít tết của em không tồi." Lý Diệu Linh khoe khoang nói.
Triệu Hùng biết tay nghề nấu nướng của cô em vợ này, cũng có thể coi việc nấu bít tết là tạm được. Nếu như để cô ấy xuống bếp nấu cơm, làm được món ăn này nọ thì thực sự vô cùng khó ăn. Nếu như không thêm quá nhiều muối thì chính là thêm quá ít muối. Hoặc nếu như thành phẩm thì sẽ khiến chúng có mùi vị rất lạ.
Sau khi Triệu Hùng cùng Tần Tần Linh ra ngoài, anh đã lái xe thẳng đến công ty của Lý Thanh Tịnh. Sau năm phút chờ đợi, Triệu Hùng đã nhìn thấy Lý Thanh Tịnh, trên người cô mặc một chiếc áo khoác len thời trang, từng bước duyên dáng mà bước tới.
Tần Tần Linh có chút hâm mộ mà nói: "Anh họ, chị dâu của em thật xinh đẹp. Nhìn còn đẹp hơn cả những ngôi sao lớn trên TV."
Triệu Hùng đắc ý nói: "Tần Linh, mắt nhìn người của anh họ em cũng không tồi đúng không?"
"Ừ! Đúng là không tồi, anh quả thực là có mắt nhìn người. Em chỉ tự hỏi làm thế nào một người phụ nữ xinh đẹp như chị dâu có thể kết hôn với anh?"
Triệu Hùng không ngờ cô nhóc Tần Tần Linh lại có thể nói ra những câu như vậy. Trừng mắt với cô nhóc nói: "Con nhóc này, giống như em đang nói anh họ của em không đủ tốt vậy."
"Anh họ, không phải anh không tốt mà là chị dâu quá tốt! Anh cùng với người xinh đẹp như chị dâu ở cùng một chỗ, chẳng lẽ không có cảm giác không an toàn sao?"
"Trước kia có. Nhưng bây giờ hai người cũng đã kết hôn được vài năm, thậm chí còn có con. Chị dâu của em đã yêu anh rồi. Tần Linh, anh nói cho em một bí mật đàn ông muốn theo đuổi phụ nữ, da mặt nhất định phải dày. Một khi đã xác định được đối tượng thì phải mặt dày mà quấn lấy mới được!”
Sau khi lên xe, Lý Thanh Tịnh nhìn thấy Triệu Hùng và Tần Linh đang trò chuyện vô cùng sôi nổi, liền cười hỏi Tần Linh: "Tần Linh, hai người đang nói chuyện gì vậy?"
"Chị dâu, anh họ nói anh ấy phải mặt dày quấn lấy mới theo đuổi được chị."
Lý Thanh Tịnh trừng mắt nhìn Triệu Hùng, không nghĩ tới chuyện anh lại nói chuyện của hai người bọn họ với Tần Tần Linh. Cô liền nói: "Tần Linh, nếu sau này tìm bạn trai nhất định phải cảnh giác. Chị là bị vẻ bề ngoài của anh họ em lừa, kỳ thật anh ấy có một bụng tâm địa gian xảo."
Tần Tần Linh rất vui khi biết tin ông của mình đã trở lại, trò chuyện với Lý Thanh Tịnh rất nhiệt tình. Sau khi kìm lại lời nói trong vài ngày thì đã nói ra toàn bộ.
Ngay cả Triệu Hùng cũng không ngờ rằng cô nhóc Tần Tần Linh này lại nói quá nhiều. Bình thường cũng không phát hiện ra, cô nhóc này hay nói như vậy.
Hai người phụ nữ đang nói chuyện về đàn ông, Triệu Hùng căn bản không dám nói xen vào.
Triệu Hùng một bên vừa lái xe vừa gọi điện thoại cho Trần Thiên Trung. Hỏi ông ta hiện tại trong nhà còn nguyên liệu nấu ăn hay không, buổi tối sẽ xuống bếp, cũng nói với ông ta chuyện ông cụ Khổng cùng Tần tam gia trở về.
Trần Thiên Trung nói với Triệu Hùng rằng ở nhà không thiếu thứ gì nên bảo anh cứ yên tâm đến là được.
Sau khi Triệu Hùng đến nhà Trần Thiên Trung, anh mặc tạp dề sau đó xuống bếp. Anh cũng gọi điện cho ông cụ Khổng, tính toán thời gian xong cơm nước cũng vừa kịp lúc ông cụ Khổng cùng Tần tam gia trở về.
Lý Thanh Tịnh ngồi trên ghế sô pha, nói chuyện phiếm với Trần Thiên Trung và Tần Cửu gia.
Trần Thiên Trung cười với Lý Thanh Tịnh nói: "Thanh Tịnh, bình thường cũng không đến thăm chúng tôi?"
"Bác Thiên Trung, là sơ suất của cháu. Chờ thêm một thời gian, cháu sẽ thường xuyên tới thăm mọi người."
Trần Thiên Trung nói với Tần cửu gia: "Cửu gia, nhìn Thanh Tịnh nhà người ta mà xem, chính là một đứa con dâu tốt, quả thật đốt đèn cũng khó tìm. Quả nhiên là cháu gái của Lý Hữu Chiến, cái miệng nhỏ nhắn này cũng quá biết nịnh nọt. Này, nếu con trai của tôi lấy được một người vợ xuất sắc như vậy thì tôi có chết cũng có thể yên tâm mà nhắm mắt."
Tần cửu gia cười nói: "Khi Triệu Hùng đưa Thanh Tịnh về biệt thự của tôi, tôi liếc mặt một cái liền cảm thấy thích con bé. Thanh Tịnh không chỉ là một người xinh đẹp, mà còn là một người vợ tốt, một người mẹ tốt. Quan trọng hơn còn là một người phụ nữ mạnh mẽ, luôn độc lập về tài chính, từ trước đến nay không bao giờ dựa dẫm vào đàn ông.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Thanh Tịnh hơi đỏ lên, cô cười với Trần Thiên Trung và Tần cửu gia: "Hai người đừng trêu cháu nữa, Lý Thanh Tịnh cháu cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường mà thôi!"
"Cũng không phải bình thường! Hiện tại cũng không có nhiều cô gái tốt như cháu. Đứa nhỏ Triệu Hùng này có thể lấy được cháu, đó là phúc khí mấy đời nó mới tu luyện được." Trần Thiên Trung cười nói.
Lý Thanh Tịnh thấy rằng Trần Thiên Trung và Tần cửu gia sẽ vẫn nói về mình nếu như không thay đổi chủ đề. Cô thông minh, lập tức chuyển đề tài hỏi Trần Thiên Trung: "Bác Thiên Trung, cháu nghe Triệu Hùng nói bác có một đứa con trai đang đi học ở nước ngoài?"
"Đúng vậy! Năm sau tốt nghiệp xong là có thể về nước được rồi, lúc đó bác sẽ giới thiệu nó với cháu."
Lý Thanh Tịnh rất ít nghe được tin tức về con trai của Trần Thiên Trung, liền tò mò hỏi Trần Thiên Trung: "Cậu ấy ở nước ngoài học về gì vậy?"
"Quản lý kinh doanh MBA. Lúc trước bác đã yêu cầu nó học chuyên ngành này, chính là muốn cho nó đạt được chút thành tựu, sau đó trở về giúp Triệu Hùng."
Lý Thanh Tịnh vô cùng biết ơn sau khi nghe Trần Thiên Trung nói.
Cô nghe được từ Triệu Hùng rằng Trần Thiên Trung luôn trung thành với nhà họ Triệu, lúc nào cũng cẩn thận làm việc cho nhà họ Triệu. Người tài giỏi như vậy rất khó tìm được.
"Đúng rồi, bác Thiên Trung. Bác nhất định rất quen thuộc với ông nội của cháu đi?"
Trần Thiên Trung cười nói: "Thanh Tịnh, cháu hỏi đúng người rồi. Lý Hữu Chiến là đại ca của chúng ta, ông ấy có quan hệ tốt nhất với bác. Không chỉ có bác mà còn có Tần cửu gia nữa."
Cửu gia vuốt râu dài, đồng tình cười nói: "Đúng! Ông của cháu là một người tốt. Chỉ tiếc là người tốt không sống lâu. Tuy nhiên, một trong những điều ông nội của cháu làm đúng nhất chính là gả cháu cho Triệu Hùng. Cháu và Triệu Hùng ở cùng một chỗ thật sự rất đẹp đôi, khiến người khác phải ghen tị. "
Nói đến Lý Hữu Chiến, Lý Thanh Tịnh lại lâm vào trầm tư. Ông nội cô khi còn sống là người thương yêu cô nhất!
Như Cửu gia đã nói, người tốt thường không sống lâu! Lý Thanh Tịnh không ngờ ông nội lại ra đi sớm như vậy.
Trần Thiên Trung thấy sắc mặt Lý Thanh Tịnh có chút không đúng, biết cô nhớ Lý Hữu Chiến nên lập tức đổi chủ đề. Đề tài nhắc đến lần này có liên quan đến Triệu Hùng.
Sau khi ba người tán gẫu hơn nửa canh giờ, liền nhìn thấy Triệu Hùng vội vàng đi ra khỏi phòng bếp.
Triệu Hùng nói với Trần Thiên Trung: "Bác Thiên Trung, ông cụ Khổng cùng Tần tam gia đã trở lại. Tam gia muốn để Tần Linh ra ngoài! Bác đưa cô nhóc ra ngoài một lát, cháu còn đang vội nấu ăn không ra ngoài được!”