Triệu Hùng lái xe đưa em vợ Lý Diệu Linh và Phùng Anh Nam đi về phía ký túc xá Sở Ánh Mai. Trên đường đi đến "Sở Ánh Mai", điện thoại Phùng Anh Nam reo lên vài lần. Nhưng lạ thay, Phùng Anh Nam lại không bắt máy.
Cô ta nói với Triệu Hùng: "Anh Hùng, tôi không về kí túc xá ở Sở Ánh Mai nữa. Anh đưa tôi đến quán bar Hoa Bảy Màu nhé, tôi tìm Tiểu Dung có chút việc."
Triệu Hùng cũng không nghĩ nhiều, nói một câu: "Được!"
Sau khi đến "quán bar Hoa Bảy Màu", Triệu Hùng vốn nghĩ là anh đưa Phùng Anh Nam đến nơi rồi sẽ lái xe về nhà luôn.
Lý Diệu Linh bỗng nhiên nói: "Anh rể, chúng ta vào làm một ly đi! Dạo này áp lực học tập lớn quá, em muốn thư giãn một chút."
Triệu Hùng lườm Lý Diệu Linh một cái, đang định mở miệng mắng cô thì Lý Diệu Linh liền lè lưỡi, mắt nhìn chằm chằm Triệu Hùng, cầu xin: "Anh rể, em chỉ uống một ly thôi, có được không?"
"Thôi được rồi! Nhưng mà chỉ uống một ly thôi đấy."
"Vâng! Em chỉ là muốn xem biểu diễn để bản thân thư giãn chút thôi." Lý Diệu Linh thấy Triệu Hùng đồng ý, trong lòng vui như được mùa.
Phùng Anh Nam đi vào quán bar trước, sau đó Triệu Hùng và Lý Diệu Linh cũng đi vào. Quán bar không lớn, chỉ có tầm hai mươi mấy bàn.
Triệu Hùng đã từng đến đây một lần nên anh rất quen thuộc với cách bố trí ở quán bar "Hoa Bảy Màu". Anh vừa nhìn đã thấy có một người quen cũ ở vị trí góc trong của quán bar. Triệu Hùng dẫn Lý Diệu Linh qua, còn chưa đi đến phía trước, Trần Văn Sơn đã quay ra nhìn.
"Văn Sơn!" Triệu Hùng cười chào hỏi Trần Văn Sơn.
Trần Văn Sơn cũng không ngờ đến sẽ gặp Triệu Hùng ở quán bar. Trước mặt người ngoài, anh ta chưa từng gọi Triệu Hùng là "cậu chủ", gật đầu chào lại: "Anh Hùng!"
Triệu Hùng không cần nghĩ cũng đoán được Trần Văn Sơn đến quán bar để điều tra vụ án. Anh và em vợ Lý Diệu Linh ngồi đối diện anh ta.
Lúc này, Phùng Anh Nam cũng chú ý đến Triệu Hùng và Lý Diệu Linh. Cô ta đi qua chào hai người rồi nói: "Anh Hùng, Diệu Linh! Sao hai người cũng đến đây?"
Triệu Hùng giải thích nói: "Ừ! Diệu Linh nói áp lực học tập lớn, bảo tôi đưa em ấy đến đây nghe nhạc để điều chỉnh tâm trạng."
Ánh mắt Trần Văn Sơn dừng ở trên người Phùng Anh Nam. Anh ta hỏi Triệu Hùng: "Anh Hùng, người này là bạn anh à?"
"À, đây là cô giáo gia sư của Diệu Linh, cô giáo Nam. Cô Nam, đây là bạn của tôi, tên Trần Văn Sơn."
Ánh mắt Trần Văn Sơn sắc bén như dao, nhìn chằm chằm Phùng Anh Nam rồi chào hỏi: "Cô giáo Nam, chào cô!"
"Chào anh!" Phùng Anh Nam lễ phép cười cười rồi nói: "Mọi người ngồi đây nhé, tôi phải đi tìm bạn rồi."
"Được, cô cứ bận việc của mình đi!" Triệu Hùng gật đầu.
Sau khi Phùng Anh Nam rời đi, Triệu Hùng có để ý đến ánh mắt của Trần Văn Sơn cứ luôn dõi theo người Phùng Anh Nam. Đợi Phùng Anh Nam đi xa rồi, Triệu Hùng mới nhỏ giọng hỏi Trần Văn Sơn: "Văn Sơn, sao thế có vấn đề gì à?"
Trần Văn Sơn lắc đầu nói không nói gì. Ánh mắt thì vẫn luôn nhìn chằm chằm theo người cô giáo Nam và cô gái pha chế rượu Kim Dung.
"Hai người đó quen nhau à?" Trần Văn Sơn bỗng dưng hỏi một câu.
Triệu Hùng gật đầu nói: "Đúng vậy. Cô gái pha chế rượu đó là bạn của cô giáo Nam, tên là Kim Dung."
Dựa vào trực giác, Triệu Hùng thấy Trần Văn Sơn nổi lên lòng nghi ngờ với hai người Phùng Anh Nam và Kim Dung. Bỗng nhiên anh nghĩ đến khả năng nào đó, trong lòng thấy lạnh lẽo, thầm nghĩ nữ sát thủ hộp đêm chẳng lẽ là Phùng Anh Nam và Kim Dung sao?
Thấy Trần Văn Sơn chỉ gọi một cốc bia, Triệu Hùng liền gọi nhân viên phục vụ đến. Anh gọi thêm một ly rượu cốc-tai, một két bia, một đ ĩa hoa quả, và vài loại hoa quả khô.
Trên sân khấu đang có một cặp nam nữ nhìn nhau hát một cách sâu đậm. Triệu Hùng chưa từng nghe bài hát này nhưng cảm thấy hai người họ hát rất tốt. Lý Diệu Linh chỉ chăm chú nghe hát. Triệu Hùng và Trần Văn Sơn nói chuyện với nhau vài câu. Trần Văn Sơn lấy cánh tay huých nhẹ Triệu Hùng. Thấy Phùng Anh Nam vội vội vàng vàng rời khỏi quán bar, anh ta lập tức đứng dậy đuổi theo.
Lý Diệu Linh không hiểu gì nhìn theo bóng lưng rời đi của Trần Văn Sơn, hỏi Triệu Hùng: "Anh rể, sao anh Văn Sơn đã đi rồi?"
"Anh ta có việc phải đi trước. Diệu Linh, chúng ta uống xong ly này, rồi đi về thôi."
Lý Diệu Linh chỉ vào một đống chai bia ở trên bàn, nói với Triệu Hùng: "Anh rể, thế anh gọi nhiều bia như thế để làm gì?"
Triệu Hùng nghe vậy, dở khóc dở cười, anh nào biết vừa ngồi còn chưa ấm mông mà Trần Văn Sơn đã đuổi theo Phùng Anh Nam để điều tra vụ án. Nhất định là Trần Văn Sơn đã phát hiện ra dấu vết nào đó trên người Phùng Anh Nam nên mới đuổi theo. Bia đều đã mở nắp, muốn trả lại cũng không trả lại được. Triệu Hùng đã đồng ý với bà xã Lý Thanh Tịnh sẽ về nhà sớm nên anh cùng Lý Diệu Linh uống hết hai chai bia rồi rời khỏi quán bar.
Sau khi về đến biệt thự "Ngã Nguyệt Đàm", Lý Thanh Tịnh vừa bước vào nhà, liền cảm thán không thán với cách trang trí xa hoa mỹ lệ của căn nhà. Đây gần như là căn nhà đẹp nhất mà cô thấy ở thành phố Hải Phòng. Hồ Dân cho rằng Triệu Hùng sẽ thích phong cách "xa hoa mỹ lệ" này, cho nên, lúc trang trí, ông ta đã yêu cầu công ty phải làm thật sang trọng, khí thế và đẳng cấp. Nhưng Triệu Hùng không hề thích phong cách này, bà xã Lý Thanh Tịnh của anh cũng không thích. Triệu Hùng thích phong cách trang trí tràn đầy không khí trí thức văn hóa, còn Lý Thanh Tịnh thích phong cách ấm áp, đơn giản. Không hề vì trong nhà bỗng nhiên trở nên có rất nhiều tiền là liền thích khoe khoang và tiêu xài lãng phí.
Lý Thanh Tịnh thay quần áo ngủ, vừa dỗ Dao Châu và Thẩm Hải đi ngủ xong. Cô nghe thấy tiếng động ở tầng dưới rồi thấy ngay em gái mình đang đánh giá căn nhà. Lý Thanh Tịnh hơi nhếch mày, hỏi em gái Lý Diệu Linh: "Diệu Linh, sao em lại đến đây?"
Lý Diệu Linh nghe xong, nói to: "Chị! Nhà chị đã chuyển đến biệt thự ở, mà không để em đến ở vài hôm à?"
"Chẳng phải nhà ở Lâm Phủ Gia Viên đang để cho em ở à?"
"Người ta muốn đến đây xem mà!" Lý Diệu Linh làm nũng.
Lý Thanh Tịnh cũng hết cách với cô em gái này. Cô nói với cô ấy: "Vậy em mau đi tắm rửa rồi đi ngủ đi! Bố và mẹ đều đang ở đây. Họ vừa ngủ rồi, em đừng làm ồn đến họ."
"Chị, bố với mẹ làm lành rồi hả?" Lý Diệu Linh nhỏ giọng hỏi.
"Chưa. Họ vẫn còn giận nhau, ngủ khác phòng."
Lý Diệu Linh lẩm bẩm một câu: "Hừ! Hai người họ đều đã nhiều tuổi rồi mà còn suốt ngày cãi nhau."
"Được rồi! Em cũng đừng để ý chuyện này nữa. Mau đi tắm rửa rồi ngủ đi! Em ở tầng ba nhé, tầng ba không có người."
"Dạ, vậy em đi đây." Lý Diệu Linh vui vẻ chạy lên tầng trên.
Lý Thanh Tịnh thấy Triệu Hùng ngồi trên sô pha, dáng vẻ như có nhiều tâm sự. Cô đi đến bên anh và hỏi: "Triệu Hùng, anh đang nghĩ gì thế? Ơ, sao trên người anh lại có mùi rượu. Không phải là anh lại uống rượu rồi lái xe về đấy chứ? Chẳng phải em đã dặn anh rồi à? Uống rượu vào không được lái xe, lái xe thì không được phép uống rượu."
"Lần sau anh nhất định sẽ làm theo!" Triệu Hùng nhăn nhở cười.
Triệu Hùng kéo cánh tay thon của bà xã Lý Thanh Tịnh để cô ngồi bên cạnh anh. Anh kể cho Lý Thanh Tịnh chuyện anh và em vợ Lý Diệu Linh vào quán bar, gặp Trần Văn Sơn và cả những gì đã xảy ra trong quán bar.
Lý Thanh Tịnh nghe xong chuyện Trần Văn Sơn đuổi theo cô giáo gia sư Phùng Anh Nam để điều tra thì ngạc nhiên hỏi: "Cái gì? Cô giáo Nam, cô ta không phải là nữ sát thủ hộp đêm đó chứ?"