Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 523: Gặp một người kỳ lạ




Lý Thanh Tịnh thấy Triệu Hùng không giống như là đang nói giỡn, vừa cẩn thận nhìn nhìn, nhưng dù có nhìn thế nào cũng chẳng ra cái gì cả.

Triệu Hùng đã nói này tấm thư pháp này có giá thị trường trên dưới bảy trăm tỷ, vậy thì xem như tiến hành đầu tư tấm thư pháp này vậy.

Sau khi Lý Thanh Tịnh lên giường, cô thấy Triệu Hùng còn đang nghiên cứu tấm thư pháp này, trên tay thỉnh thoảng lại khoa tay làm mấy động tác kỳ kỳ quái quái.

Cô lắc đầu, không khỏi cảm thán ông xã Triệu Hùng của cô sau khi đi một chuyến về cử chỉ lại điên rồ như vậy.

Sau khi Triệu Hùng khoa tay một hồi, vẫn là không cảm nhân được chút kiếm pháp nào bên trong nó, vì thế anh dứt khoát từ bỏ, đem nó để lên bàn, một lần nữa rửa tay đi lên giường.

Anh móc ra chiếc nhẫn mà thầy Toàn đã làm tốt đặt vào trong tay Lý Thanh Tịnh, đồng thời cũng lấy ra cái nhẫn thật, nói cho Lý Thanh Tịnh biết làm giám định thật giả như thế nào.

Lý Thanh Tịnh thấy trên tay là hai cái nhẫn ngọc dát vàng, cơ hồ giống nhau như đúc, cô sướng đến phát rồ rồi!

Có cái nhẫn này, đến lúc đó gặp được người muốn đặt nhẫn, chỉ cần đem nhẫn giả này đưa cho họ thì chí ít có thể hóa giải nguy cơ rồi!

Triệu Hùng chỉ đưa cho Lý Thanh Tịnh một cái nhẫn giả này để cô mang nhẫn thật đi đến ngân hàng lưu trữ vật phẩm quý giá cất giữ.

Các ngân hàng lớn dùng để lưu trữ những vật phẩm quý giá này, thường thì chi phí tương đối đắt đỏ.

Sau khi cho bà xã Lý Thanh Tịnh nhìn thấy chiếc nhẫn giả này, Triệu Hùng lại đưa cho Lý Thanh Tịnh nhìn cái đai lưng Rồng Lân mà Hà Văn Toàn đã chế tác cho anh, đồng thời cũng nói hết những tác dụng kỳ diệu của chiếc đai lưng này.

Lý Thanh Tịnh nghe xong cao hứng không thôi, Cái đai lưng này thực sự là được chế tác cho anh để làm vũ khí mà!

“Triệu Hùng, mấy ngày hôm nay anh ở tỉnh thành gặp phải những chuyện gì vậy, nói cho em nghe đi.”

Thế là, Triệu Hùng đem chuyện bản thân bị ám sát ba lần, lại gặp được cha con Ngô Kiên, giúp cho con trai Ngô Kiên là Ngô Chính Quân gặp nhau, cùng với việc thu nhận Thẩm Hải làm đồ đệ. Duy chỉ có chuyện anh gặp Dương Làm là không kể cho cô, vì sợ cô sẽ ăn dấm.

Lý Thanh Tịnh nghe xong liền trợn mắt hốc mồm một trận, không nghĩ tới mấy ngày nay Triệu Hùng ở trên tỉnh thành, mọi chuyện trải qua lại phong phú như thế.

“Anh nói, đứa trẻ tên Thẩm Hải kia, bái anh làm thầy?”

“Ừ! Anh để Tiểu Hải đến nhà Nông Tuyền ở. Chỉ là, Thanh Tịnh,em cũng biết Nông Tuyền ngay cả bản thân cũng chiếu cố không tốt, cho nên anh dự định qua mấy ngày thay cái biệt thự, em cảm thấy có được không?”

“Có thể a! Không phải tập đoàn Hùng Quang của anh kinh doanh về bất động sản sao? Anh bảo bọn họ chừa lại cho chúng ta một căn là được rồi.”

Triệu Hùng ‘hì hì’ cười một tiếng, đem Lý Thanh Tịnh ôm vào trong ngực, nói: “Kỳ thật, ông Thiên Trung đã sớm chừa lại cho chúng ta, ngay tại Nguyệt Đầm Vịn. Lúc ấy anh sợ em hoài nghi thân phận của anh, cho nên vẫn không có nói cho em biết.”

“Anh đấy! Còn có chuyện gì giấu diếm em không?” Lý Thanh Tịnh giận dữ nói.

“Không có, thật sự không có!”

“Thế thì ngọn nguồn là ai muốn giết anh, anh tra được chưa? Là người muốn cướp nhẫn của chúng ta sao?”

“Chắc là không phải!” Triệu Hùng lắc đầu, nói: “Những người kia, từ đầu đến cuối đều không nhắc tới đến chuyện của cái nhẫn này.. Anh hoài nghi đó một người khác hoàn toàn!”

“Nhưng anh nói, đến cả Đao Tu La đứng thứ năm Thiên Bảng cũng muốn giết anh nha!”

“Đúng vậy.”

Triệu Hùng cau mày, nói: “Cái người Đao Tu La này ở mấy năm trước đã là nhân vật nổi danh của Thiên Bảng. Anh lại không có đắc tội người này, không biết vì cái gì anh ta lại muốn giết anh. Chờ anh hỏi ông cụ Khổng một chút, xem ông ấy có biết Đao Tu La là ai hay không?”

Hai người lại hàn huyên thật lâu, thẳng đến nửa đêm mười hai giờ.

Lý Thanh Tịnh ngáp một cái, nói: “Mấy ngày nay anh nhất định cũng không có nghỉ ngơi cho tốt, nhanh ngủ đi! Hải Phòng là đại bản doanh của chúng ta, mấy người kia cũng không dám tới làm càn đâu!”

Triệu Hùng ‘Ừ!’ một tiếng.

Thời điểm hai người nằm xuống, anh đem Lý Thanh Tịnh ôm thật chặt vào trong ngực.

“Chán ghét! Không cho phép sờ loạn, nhanh đi ngủ đi!”

Triệu Hùng lúc này mới trở nên quy củ, ôm Lý Thanh Tịnh ngủ một giấc đến hừng đông.

Sau khi Lý Thanh Tịnh đi làm, trực tiếp đem em gái Lý Diệu Linh đưa đến trường học.

Triệu Hùng lái xe đưa con gái đến nhà trẻ.

Tô Thảo vừa thấy được Triệu Hùng, cao hứng đi tới chào hỏi nói: “Cậu Triệu, anh mới từ tỉnh thành về sao?”

“Tôi đã về! Cô Tô, cô cùng bác sĩ Hứa vẫn tốt chứ?”

“Vâng! Rất tốt.” Tô Thảo cười một tiếng, quan tâm hỏi Triệu Hùng: “Vậy vết thương của anh thế nào rồi?”

“Vẫn như cũ. Chỉ là, ho khan không có lợi hại như trước nữa.”

Vừa dứt lời, Triệu Hùng liền ho nhẹ vài tiếng.

Anh ho khan, còn không có tốt hoàn toàn. Chỉ là dưới sự trợ giúp âm thầm của Lão Khiếu Hoa, bệnh tình cũng được làm dịu, nhưng nội thương vẫn như cũ không thuyên giảm.

Triệu Hùng thấy Tô Thảo bề bộn nhiều việc, liền rời đi trước đi đến nhà của Trần Thiên Trung.

Trần Thiên Trung giống như đã sớm tiên đoán được Triệu Hùng sẽ đến, trong phòng đã pha xong trà ngồi đợi anh.

Triệu Hùng một bên uống trà, một bên nói với Trần Thiên Trung: “Ông Thiên Trung, bên nhà họ Triệu kia có tin tức gì không?”

Trần Thiên Trung nghe vậy nao nao, ông không nghĩ tới Triệu Hùng há miệng liền hỏi chuyện bên nhà họ Triệu.

Trần Thiên Trung nhẹ gật đầu, nói: “Tập đoàn Khải Thời có dự định năm sau sẽ đi tỉnh thành. Chỉ sợ lần này cậu đã gặp phải một đối thủ lớn rồi.”

“Không quan hệ, chỉ cần chúng ta đem mấy đặc khu kinh tế mới của tỉnh thành nắm chắc trong tay, tập đoàn Khải Thời cũng chỉ có thể ngồi đó mà đỏ mắt mà thôi. Ông Thiên Trung, ông có biết Đao Tu La là ai không?”

Trần Thiên Trung lắc đầu, nói: “Tôi chỉ biết là Đao Tu La xếp hạng thứ năm trên Thiên Bảng, nhưng anh ta là ai thì cũng không biết. Cậu có thể để Tiểu Đao thay cậu đi ra một chút! Còn có, hội nghị thường niên của doanh nhân thành phố sắp được tổ chức tổ chức rồi. Lần này tôi đề cử cậu đại biểu tham gia cho tập đoàn Hùng Quang, cậu không có vấn đề gì chứ?”

“Hội nghị thường niên của doanh nhân thành phố?”

“Đúng vậy! Các tỉnh thị, hàng năm đến thời điểm cuối năm, đều sẽ tổ chức hội nghị thường niên này. Đây cũng là chỉ dẫn cho mọi người phương hướng thương nghiệp, đồng thời cũng là cơ hội tốt để mọi người trao đổi lẫn nhau.

“Đi! Ngày bao nhiêu, ông chỉ cần nói cho tôi biết là được. Đến lúc đó, tôi sẽ cùng Hồ Dân tham gia.”

Trần Thiên Trung nhẹ gật đầu, nhìn Triệu Hùng hỏi: “Thương thế của cậu thế nào rồi?”

“Vẫn là như cũ. Chỉ là trên tỉnh thành, tôi gặp được một người rất kỳ lạ, ông ta đã đem bệnh ho của tôi chưa dứt điểm, chỉ là thương thế chưa lành, ngẫu nhiên sẽ còn ho khan vài tiếng mà thôi.”

“Người kỳ lạ?” Trần Thiên Trung nhíu mày.

“Đúng vậy! Là một lão ăn mày. Thời điểm tôi gặp ám sát, ông ta đã cứu tôi. Lúc trước, tôi gặp cái người Lão Khiếu Hoa này vô cùng siêu phàm thoát tục, cũng từng bố thí cho ông ta. Cảm giác người này sẽ nằm trong mười người đầu tiên của Thiên Bảng, hoặc là cao thủ của Thần bảng. Nhưng mười người đầu tiên của Thiên Bảng, hoặc là cao thủ của Thần bảng, cũng không có người nào như lão ăn mày này a.”

Trần Thiên Trung nghe thấy vậy, nói câu: “Có thể là võ giả chân chính, bọn họ là khinh thường xếp hạng ở trên bảng Võ Thần đi. Có lẽ là võ giả trong dân gian.”

Triệu Hùng thở dài, nói: “Lần này Nông Tuyền trong cuộc kiểm tra của Võ Thần đã là người thứ bảy mươi mốt của Thiên Bảng. Nếu tôi không bị nội thương, chí ít cũng có thể thông qua kiểm tra của Địa Bảng. Thế giới lớn như vậy, tôi có thể đi nơi nào tìm được một cao thủ Thần Bảng chứ?”

Trần Thiên Trung an ủi Triệu Hùng nói: “Cậu chủ, đừng nản chí! Như có câu nói, trồng hoa không sống được lâu, khi trồng liễu thì lại xanh um tùm! Chỉ cần trên thế giới này có cao thủ Thần bảng tồn tại, tôi nhất định sẽ vận dụng lực lượng giúp cậu tìm được! …”