Nông Tuyền bị Triệu Hùng ở trước mặt khích lệ, ngượng ngùng gãi đầu một cái, nhếch miệng cười cười!
Chỉ gặp màn hình lớn nhấp nhô, một lần nữa đổi mới Võ Thần bảng! Xếp hạng.
Thần bảng: mười lăm người; Thiên Bảng: một trăm bốn mươi tám người; Địa Bảng: chín trăm sáu mươi bảy người; Nhân bảng: 63210 người.
Triệu Hùng thấy một trận như vậy thì trợn mắt há mồm, không nghĩ tới một đoạn thời gian mình không chú ý tới Võ Thần bảng, xếp hạng lại thay đổi lớn như vậy.
Anh nhớ kỹ thời điểm lần trước chú ý Võ Thần bảng, các bảng danh sách nhân số còn không có nhiều như vậy. Xem ra, gần đây các quốc gia bắt đầu đại hưng võ thuật, một lần nữa thổi lên một trận gió học võ.
Thần bảng nhân số từ mười hai người tăng lên đến mười lăm người; nhân số Thiên Bảng từ một trăm ba mươi sáu người tăng lên đến 148 người; nhân số Địa Bảng từ 895 Người tăng lên đến 967 Người; nhân số Nhân bảng từ 54121 Người tăng lên đến 63210 Người.
Cơ sở nhân số của Nhân bảng biến hóa rất lớn, điều này nói rõ chính một lần nữa nhấc lên một cơn sóng học võ! Phải biết mười hai người ở thần bảng, đã sáu năm không có thay đổi.
Danh sách Võ Thần bảng, kỳ thật mỗi ngày đều sẽ phát sinh biến hóa.
Các quốc gia trên thế giới, ở các thành thị lướn, đều có điểm kiểm tra Võ Thần đường!
Toàn cầu gần bảy tỷ người, người có thể đứng ở trên bảng xếp hạng của Võ Thần bảng, đến cả mười vạn người cũng chưa tới. Từ đó nói ra, muốn tiến vào Võ Thần bảng còn khó hơn so với việc thi vào Harvard, Cambridge.
Thời điểm ra hỏi Võ Thần đường, Triệu Hùng từ trong tay bác gái trông cửa, mua một phần danh sách bảng xếp hạng Võ Thần bảng sau khi đổi mới.
Triệu Hùng chủ yếu là muốn nhìn một chút Thần bảng, Thiên Bảng, Địa Bảng có những gương mặt mới nào.
Không chỉ có Triệu Hùng đang chú ý bảng xếp hạng Võ Thần, người có chút quen thuộc với danh sách bảng xếp hạng, đều chú ý tới xếp hạng mới của Võ Thần.
Cánh tay Triệu Hùng khoác lên trên bờ vai của Nông Tuyền, cười nói với cậu ta: “Nông Tuyền, vì ăn mừng cậu xông lên Thiên Bảng, đêm nay cậu muốn ăn cái gì, tôi mời khách!”
Nông Tuyền cười hắc hắc, nói:” Cậu chủ! Tôi muốn ăn tiệc đứng.”
“Được, sắp xếp để Kim Trung làm tiệc đứng cho chúng ta.”
Dương Hưng mới vừa nói xong chuyện hợp tác với khách hàng, liền nghe ở cửa truyền đến tiếng gõ cửa gấp gáp!
“Vào đi!”
Đi vào là thư ký của Dương Hưng.
“Giám đốc Dương, ngài để cho tôi chú ý đến bảng đổi mới của Võ Thần. Kỳ đổi mới này có sự thay đổi rất lớn, đây là danh sách sau khi đổi mới bảng xếp hạng!”
Thư ký đem danh sách bảng xếp hạng trong tay, giao cho Dương Hưng.
Dương Hưng phất phất tay, ra hiệu để thư ký có thể đi ra ngoài.
Điểm chú ý của Dương Hưng, chủ yếu tập trung ở Thần bảng và Thiên bảng.
Ở trong mắt Dương Hưng, dưới Thiên bảng đều là sâu kiến. Không khó để nhận ra, Thiên Bảng cùng Địa Bảng có thực lực chênh lệch quá lớn.
Trước lúc này, Dương Hưng liền biết có ba người đột phá tu vi Thiên Bảng, tiến vào thần bảng.
Khi nhìn đến ở vị trí 71 của Thiên Bảng là tên của Nông Tuyền, Dương Hưng không khỏi nhíu mày.
Anh ta đã âm thầm điều tra bối cảnh tư liệu của Triệu Hùng, biết cái người Nông Tuyền Này, là vệ sĩ tùy thân của Triệu Hùng.
Người xếp thứ 71 ở Thiên Bảng?
Đừng nhìn Nông Tuyền xếp hạng không cao lắm ở Thiên bảng, nhưng nghe nói người này là thần lực trời sinh, thực lực cũng không thể khinh thường.
Triệu Hùng mang theo Nông Tuyền từ võ thần đường trở lại khách sạn Kim Nguyên.
Lý Diệu Linh đã sớm ởkhách sạn chờ đến nhàm chán.
Sau khi nhìn thấy Triệu Hùng cùng Nông Tuyền, Lý Diệu Linh chu miệng nói nhỏ với Triệu Hùng: “Anh rể, anh mang Nông Tuyền đi làm cái gì vậy?”
“Ồ, đi làm một ít chuyện!”
Cô em vợ Lý Diệu Linh không phải người trong võ lâm, những chuyện này có nói cô ấy cũng không hiểu.
“Diệu Linh, đói bụng không?” Triệu Hùng hỏi cô em vợ Lý Diệu Linh.
Lý Diệu Linh sờ lên bụng dưới bằng phẳng, oán trách nói: “Đã sớm đói bụng, nếu không phải anh nói rằng buổi trưa trở về tìm em dạo phố, em đã sớm một chút thức ăn ngoài! Anh rể, chúng ta đi dạo phố ở đâu?”
“Miếu Phu tử! Đi mua một ít đặc sản ở tỉnh Thanh Hóa, mang về cho chị em và Dao Châu!”
Lý Diệu Linh nghe vậy thì hai mắt tỏa sáng, nói: “Anh rể, vậy chúng ta đi miếu Phu tử nơi đó ăn cơm đi. Nghe nói nơi đó có rất nhiều quà vặt ăn ngon.”
Triệu Hùng ừ một tiếng, nói: “Ăn ít một chút đi! Ban đêm, anh rể mời các em đi ăn tiệc đứng.”
“Đi! Vậy chúng ta đi nhanh đi.”
Lý Diệu Linh đẩy Triệu Hùng liền đi.
Miếu Phu tử, là trung tâm của tỉnh Thanh Hoá.
Khổng phu tử ông tổ của ngành giáo dục.
Tỉnh Thanh Hoá chế tạo thành đường dành riêng cho người đi bộ, là chỗ phồn hoa nhất ở tỉnh Thanh Hoá.
Sau khi ba người Triệu Hùng ba người đi vào miếu Phu tử, bởi vì giữa trưa còn không có ăn cơm nguyên nhân, cho nên đi tìm một nhà bán đồ ăn vặt.
Lý Diệu Linh mua một đống lớn cái gì bánh đúc đậu, trâu gác bếp, thịt bò khô, cổ vịt tê cay, các loại đồ vật chua chua cay cay.
Dù sao có Nông Tuyền ở đây, Triệu Hùng cũng không lo lắng là ăn không hết!
Ba người hết thảy ăn mười mấy loại, nhìn xem một đống hộp lớn trên bàn, khiến một vài người đứng xem ngạc nhiên đến mức trợn mắt há mồm.
Triệu Hùng đối với ánh mắt một số người nhìn Nông Tuyền ăn cơm, đã sớm không cảm thấy kinh ngạc!
Nông Tuyền chính là cái người ăn hàng điển hình, cô em vợ Lý Diệu Linh càng là cái tiểu ăn hàng. Hai người ăn hàng này tập hợp một chỗ, đem cảnh giới ăn hàng, phát huy vô cùng tinh tế.
Sau khi cơm nước xong, ba người cùng đi dạo miếu Phu tử. Sau đó, mua gà quay, mực khô, bánh gatô,… Mấy loại đồ ăn nổi tiếng ở tỉnh Thanh Hoá.
Đi dạo miếu Phu tử xong, Triệu Hùng để Nông Tuyền đem mua đặc sản quà vặt bỏ vào trong xe, nói với Nông Tuyền cùng cô em vợ Lý Diệu Linh: “Thời gian còn kịp, chúng ta cùng đi trung tâm mua sắm Tần Uyển đi!”
Nông Tuyền cùng Lý Diệu Linh đương nhiên lấy sự an toàn của Triệu Hùng lên trên hết.
Triệu Hùng đầu tiên là gọi điện thoại cho Kim Trung, hỏi ban đêm anh ta có hẹn không.
Kim Trung nói mình sẽ từ chối tiệc buổi tối, chính là vì muốn ăn cơm cùng Triệu Hùng.
Quan hệ của hai người Triệu Hùng cùng Kim Trung rất tốt, anh cũng không khách khí cùng Kim Trung, nói Nông Tuyền thông qua kiểm tra Thiên Bảng, ban đêm cùng ăn tiệc đứng.
Nghe xong tiệc đứng, Kim Trung sửng sốt một chút.
cau đó Triệu Hùng giải thích một câu, là Nông Tuyền muốn ăn.
Kim Trung lúc này mới thoải mái, nói: “Vậy thì ăn tiệc đứng ở đại sảnh! Nơi đó hoàn cảnh không tệ, phòng ăn có thể quan sát toàn bộ mỹ cảnh ở tỉnh Thanh Hoá.”
“Được, vậy anh gọi trước đặt chỗ đi. Sáu giờ tối anh có thể đến chứ.”
“Có thể tới!”
Vậy liền đặt trước chỗ lúc sáu giờ tối đi.”
“Được.”
Kim Trung lên tiếng, lại hàn huyên vài câu cùng Triệu Hùng, lúc này mới cúp điện thoại.
Triệu Hùng vừa mới bổ nhiệm Mã Diễm Diễm làm giám đốc của trung tâm mua sắm Tần Uyển ở tỉnh Thanh Hoá Tần. Anh chuẩn bị đi thị sát một phen, nhìn một cái người phụ nữ Mã Diễm Diễm này có năng lực thế nào? Cho nên, trước khi đi trung tâm mua sắm Tần Uyển, Triệu Hùng cũng không có gọi điện thoại thông báo cho Mã Diễm Diễm.
Nhưng sau khi Triệu Hùng đi đến trung tâm mua sắm Tần Uyển, quản lý tầng lầu vẫn đã phát hiện Triệu Hùng, cũng ngay lập tức thông báo cho Mã Diễm Diễm.
Mã Diễm Diễm nghe xong Triệu Hùng tới, cô ta lập tức căn dặn nói với tầng lầu quản lý: “Đừng tận lực đi theo anh Hùng, hẳn là anh ấy đến để thị sát công việc.”