Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 486: “Cái gì?




Khi tổng giám đốc “Trung tâm mua sắm Tần Uyển” Quách Tân Hàn thở hổn hển yếu ớt chạy tới, thời gian vừa vặn là bốn mươi lăm giây.

Lúc ấy văn phòng của anh ta còn đang ế ẩm việc kinh doanh, liền nhận được điện thoại của Hồ Dân, sử dụng sức lực như vắt sữa chạy đến cửa hàng độc quyền sản phẩm Lizzie trong trung tâm thương mại.

Đợi cho đến khi đến được cửa hàng độc quyền sản phẩm Lizzie thì ông ta đã thấy em rể Tống Vĩ Mậu đã ngã nằm trên mặt đất.

Lúc này, nhân viên an ninh nội bộ của trung tâm thương mại cũng chạy tới quầy, tổng cộng có bảy người đi tới.

Nhân viên bảo vệ vừa thấy phó tổng giám đốc Tống Vĩ Mậu bị đánh liền cho người bao vây quanh đứng lên. Đội trưởng Điền dùng bộ đàm gọi thêm bảo vệ đến tiếp viện.

Quách Tân Hàn tức giận quát:

“Ai đã đánh người?”

Khụ khụ khụ! Sau khi Triệu Hùng ho khan vài tiếng, nhìn Quách Tân Hàn nói:

“Là tôi bảo bọn họ đánh đấy!”

Quách Tân Hàn nhất thời ý nghĩ không thông suốt, nhớ tới Hồ Dân bắt mình trong vòng năm mươi giây phải có mặt, nghĩ rằng do chuyện em rể mình Tống Vĩ Mậu bị người ta đánh. Dù sao chuyện này truyền đi sẽ tổn hại danh dự của trung tâm thương mại.

Mắt Quách Tân Hàn trừng Triệu Hùng:

“Cậu là ai?”

“Họ Triệu, tên Hùng!”

“Tôi quan tâm tới việc cậu tên họ như thế nào làm gì.”

Quách Tân Hàn nói được một nửa, liền giật mình trừng to tròng mắt tròn xoe, vội hỏi lại:

“Cậu nói cậu là Triệu Hùng?”

“Đúng!”

Triệu Hùng gật đầu ho khan vài tiếng.

Phù phù!

Quách Tân Hàn trực tiếp quỳ gối đối Triệu Hùng trước mặt mọi người.

“Ngài Triệu Hùng, tôi không biết ngài đến đây! Vừa rồi nói chuyện nghiêm túc với ngài, ngài đừng để trong lòng được không?”

Triệu Hùng nói: “Nhưng là tôi đã để trong lòng rồi đấy!”

Quách Tân Hàn nghe xong thân thể đã run lẩy bẩy, lạnh run đứng lên.

Lúc này hắn mới rõ tại sao Hồ Dân ra lệnh cho mình trong năm mươi giây phải xuất hiện ở cửa hàng độc quyền sản phẩm Lizzie để làm gì rồi.

Hồ Dân đã ra lệnh cho tất cả những người chức trách cao của Tập đoàn Hùng Quang, ngay cả lái xe của Trần Thiên Trung là Triệu Hùng đến thì họ cũng phải đích thân đón tiếp.

Nếu ai dám có một chút không kính trọng thì trực tiếp bị sa thải khỏi công ty!

Các quản lý của tập đoàn Hùng Quang đều biết Triệu Hùng là người có quyền cao chức trọng, nắm giữ trong tay sinh tử của một người là chuyện đơn giản, ai cũng không dám cười nhạo thân phận người lái xe của anh.

Đây quả thật chính là khâm sai đại thần thời cổ đại rồi còn gì!

Triệu Hùng có quyền thẳng tay sa thải Quách Tân Hàn, hắn có thể không sợ anh sao?

Triệu Hùng chỉ vào Tống Vĩ Mậu, nhìn Quách Tân Hàn hỏi:

“Người này là em rể của ông phải không?”

“Đúng vậy.”

“Chẳng lẽ ông không biết trong công ty không được phép có loại quan hệ thân thích đeo bám vào sao?”

“Dạ biết.”

“Biết mà ông còn để hắn làm em rể của ông?” Triệu Hùng khàn giọng quát.

Lý Diệu Linh ở bên một bên xem đến choáng váng, ho đến bây giờ cô ấy cũng chưa thấy qua anh rể Triệu Hùng nóng giận như vậy bao giờ.

Cô ấy biết “Tập đoàn Hùng Quang” là sản nghiệp của Trần Thiên Trung! Còn anh rể Triệu Hùng chính là lái xe của Trần Thiên Trung.

Chỉ là một tài xế lái xe lại dám mắng chửi tổng giám đốc trung tâm thương mại, cũng quá trâu bò rồi?

Càng kì lạ chính là tổng giám đốc lại một bộ dáng thật ngoan ngoãn, quỳ xuống với Triệu Hùng trước mặt mọi người.

Hằng năm đều có việc kì lạ, nhưng mà năm nay việc lạ xảy ra đặc biệt nhiều nha!

Bà chủ cửa hàng Mã Kim Diễm cũng sửng sốt, cô ta không hiểu được thân phận thật của Triệu Hùng là gì.

Nhưng mà xem ra Triệu Hùng cũng là người của “Tập đoàn Hùng Quang”, thậm chí chức vụ so với tổng giám đốc trung tâm thương mại còn cao hơn.

Ông trời đúng là có mắt, đã có người bảo vệ công lý rồi!

Triệu Hùng nói với Đội trưởng Điền đang trợn mắt há hốc mồm bên cạnh:

“Còn chưa đuổi người đi, chẳng lẽ còn muốn cả mình cũng bị đuổi ra ngoài theo hay sao!”

Người được gọi là Đội trưởng Điền bắt đầu thấy tình thế có vẻ không ổn.

Tuy rằng không biết thân phận của Triệu Hùng là gì, nhưng có thể làm cho tổng giám đốc trung tâm thương mại Quách Tân Hàn phải quỳ xuống, người này ra ngoài còn mang theo vệ sĩ, ngay cả phó quản lí Tống Vĩ Mậu cũng dám đánh, rất có thể là nhân vật cấp đại thần được tổng bộ phái tới.

Nghĩ như vậy, lập tức Đội trưởng Điền để cấp dưới đuổi người đi.

“Đợi đã!” Triệu Hùng gọi Đội trưởng Điền lại.

“Ngài Triệu Hùng, ngài còn điều gì cần phân phó sao?” Đội trưởng Điền rụt rè hỏi han.

Triệu Hùng nhìn Đội trưởng Điền nói:

“Đem Tống Vĩ Mậu đến bệnh viện điều trị, chữa khỏi rồi, lại đánh hắn tiếp không xuống được giường bệnh. Sau đó để cho hắn tự sinh tự diệt đi!”

Mọi người sau khi nghe xong, sắc mặt không khỏi hiện lên vẻ sợ hãi. Không ngờ Triệu Hùng làm việc lại quyết đoán đến như vậy!”

“Vâng”

Đội trưởng Điền đã đem hai bảo vệ nâng Tống Vĩ Mậu rời đi rồi!

Triệu Hùng nói với Quách Tân Hàn: “Ông đứng lên cho tôi! Đưa tôi đến văn phòng của ông đi!”

Nói xong, đối Mã Kim Diễm nói: “Cô Kim Diễm, cô cũng đi cùng chúng tôi đi!”

“Vâng vâng!” Mã Kim Diễm không biết nên nói cái gì mới tốt, chuyện này đối với cô ta thực sự quá kinh ngạc.

Sau khi đi vào văn phòng của Quách Tân Hàn, Triệu Hùng nhìn Quách Tân Hàn nói: “Từ hôm nay trở đi, ông được điều nhiệm xuống chức vụ quản lí tầng trệt của trung tâm thương mại. Tùy theo biểu hiện của ông có thể suy xét đến việc tái chức!”

Quách Tân Hàn vừa nghe đã bị Triệu Hùng cho hạ chức!

Hồ Dân đã sớm hạ lệnh qua, Triệu Hùng có quyền lực tối cao đối với việc bổ nhiệm những người phụ trách tập đoàn.

Hắn ta không ngờ anh lại ra tay độc ác với hắn vậy, giáng chức xuống tận quản lý tầng trệt!

Trước kia tiền kiếm được cũng không ít, cho dù không có chức vụ này thì hắn vẫn có thể sống tốt đến kiếp sau.

Sở dĩ Triệu Hùng giữ lại Quách Tân Hàn là muốn điều tra quá khứ của người này. Nếu những cái khác có vấn đề thì để cho Hồ Dân xử lí, anh cũng không muốn tham gia vào chuyện này!

Triệu Hùng ra lệnh cho Quách Tân Hàn: “Ông lập tức gọi cho tất cả các quản lý bộ phận của trung tâm thương mại đến đây!”

“Vâng, tôi đi ngay đây!”

Sau khi Quách Tân Hàn rời khỏi đây, Triệu Hùng nhìn Mã Kim Diễm hỏi:

“Cô Kim Diễm, chuyện này tôi xử lí như vậy, cô hài lòng rồi chứ?”

Mã Kim Diễm cũng không biết Triệu Hùng là người ra sao, chỉ biết anh gọi là Triệu Hùng mà thôi.

Cô ta mỉm cười nói: “Ngài Triệu, cảm ơn ngài đã bảo vệ công bằng giúp tôi!”

“Không cần khách sáo! Đúng rồi, cô Kim Diễm kinh doanh đã bao nhiêu năm rồi?”

“Tám năm rồi ạ! Hai mươi bốn tuổi tôi bắt đầu kinh doanh, năm nay ba mươi hai tuổi rồi!”

“Cô thấy trung tâm thương mại Tần Uyển thế nào?”

“Trung tâm mua sắm Tần Uyển là một chuỗi trung tâm mua sắm quy mô lớn thành công. Tôi vào trung tâm mua sắm Tần Uyển để mở cửa hàng cũng là vì điểm này. Nhưng không ngờ ban quản lý của họ lại cũng chất lượng như vậy!”

Triệu Hùng gật đầu nói:

“Một khu rừng lớn khó tránh khỏi có đủ loại chim chóc! Tuy nhiên, tôi đánh giá cao việc cô dám nói không với những kẻ áp bức người khác. Tôi có một đề nghị thế này. Tôi muốn cô làm tổng giám đốc của trung tâm mua sắm Tần Uyển chi nhánh tỉnh thành. Cô nghĩ thế nào?”

“Cái gì? Tôi làm tổng giám đốc trung tâm mua sắm Tần Uyển ư?”

Mã Kim Diễm bị những lời này của Triệu Hùng làm kinh hãi trợn mắt há hốc mồm.

“Ngài Triệu, ngài không phải đang đùa giỡn chứ? Xin phép cho tôi mạo muội hỏi một chút, ngài ở tập đoàn Hùng Quang đảm nhiệm chức vụ gì mà có quyền bổ nhiệm hay cách chức một người sao?”

“Tôi cũng không giấu giếm cô, tên Trần Thiên Trung cô đã từng nghe rồi phải không?”

“Có nghe qua! Trung tâm mua sắm Tần Uyển là của ngài ấy.”

“Không sai! Tôi là lái xe của Trần Thiên Trung và có quyền bổ nhiệm cũng như miễn nhiệm trực tiếp đối với các công ty khác nhau! Vì vậy, tôi có thể khiến cô trở thành tổng giám đốc của trung tâm mua sắm Tần Uyển chỉ bằng một câu nói của tôi. Nếu chưa nghĩ tới việc đó, thì cô hãy cân nhắc và suy nghĩ về nó, đồng ý thì có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.”

“Ngài Triệu, ngài xác định không phải đang nói giỡn đúng chứ?” Mã Kim Diễm đưa đôi mắt đẹp dò hỏi Triệu Hùng.

Triệu Hùng nhìn Mã Kim Diễm nói: “Cô nghĩ tôi rất hay đùa người khác sao?”

“Thật tốt quá! Chỉ cần ngài tin tưởng, tôi sẵn sàng đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc trung tâm thương mại Tần Uyển này.”