Triệu Hùng nghe xong, không thể nói là anh cố ý đẩy Lý Diệu Linh ra. Mặt lộ ra nụ cười xấu hổ, gãi gãi cái ót, nói.
“Diệu Linh, lúc ngủ anh có hơi không thành thật, em có sao không?”
“Không có việc gì!”
Lý Diệu Linh chu cái miệng nhỏ, lầm bầm một câu: “Thật không biết chị gái em là như thế nào chịu đựng được anh?”
“Diệu Linh, em ngủ tiếp một lúc đi! Anh đi xuống dưới một chút. Chờ tới lúc ăn sáng anh sẽ gọi em dậy!” Triệu Hùng vừa nói vừa thay quần áo rời khỏi phòng.
Vừa ra khỏi phòng, Triệu Hùng đã thấy Dương Lam đang nhìn quanh trong hành lang.
Triệu Hùng trong lòng có chút chột dạ, nếu Dương Lam thấy tối hôm qua anh và em vợ Lý Diệu Linh ở chung một phòng, thì anh vốn dĩ không có việc gì liền trở thành nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch tội.
Anh đi về phía Dương Lam và gọi: “Dương Lam!”
Dương Lam quay đầu lại, mắt lộ ra thần sắc mừng rỡ. Bước từng bước uyển chuyển thanh thoát đi về phía Triệu Hùng, cô ta nở nụ cười xinh đẹp, chào hỏi nói.
“Anh Triệu Hùng!”
Triệu Hùng sợ cô em vợ Lý Diệu Linh đột ngột chạy ra khỏi phòng nên nói với Dương Lam: “Vừa vặn anh cũng muốn ra ngoài dạo một chút, chúng ta cùng đi đi!”
“Được thôi!” Dương Lam gật đầu.
Dương Lam dáng người cao gầy, đi giày cao gót đế mảnh, có vẻ ngang tầm chiều cao với Lý Thanh Tịnh.
Triệu Hùng cao một mét bảy mươi tám cùng Dương Lam sánh bước bên nhau trông chẳng khác nào một đôi thần tiên mỹ quyến tình lữ.
Sau khi cả hai rời khách sạn, Triệu Hùng nói với Dương Lam: “Dương Lam, có một công viên cách đây không xa, chúng ta đi bộ qua phía công viên đó đi!”
“Ừm!”
Dương Lam đi bên cạnh Triệu Hùng, thỉnh thoảng nhìn trộm Triệu Hùng.
“Có chuyện gì vậy? Dương Lam, sao em lại nhìn anh với ánh mắt như vậy?” Triệu Hùng liếc nhìn Dương Lam rồi cười.
Dương Lam khẽ mở môi nói: “Anh Triệu Hùng, anh và Kim Trung đã trở nên rất trưởng thành rồi! Em không nghĩ tới thời điểm em và các anh gặp nhau, một người đã kết hôn, người còn lại đã đính hôn rồi!”
Triệu Hùng dừng lại, ngạc nhiên hỏi Dương Lam: “Em nói cái gì? Kim Trung đã đính hôn rồi sao?”
Đôi mắt đẹp của Dương Lam tràn đầy ngạc nhiên: “Anh Triệu Hùng, Kim Trung không có nói cho anh biết chuyện này sao?”
“Không có nói!” Triệu Hùng lắc đầu hỏi: “Đối tượng kết hôn của Kim Trung là ai?”
“Cô Trân Thảo Nhi của gia tộc Cát Mỹ đó!”
“Gia tộc Cát Mỹ?” Triệu Hùng sửng sốt “Gia tộc này nằm trong top 20 gia tộc giàu có nhất thế giới!”
“Đúng! Kim Trung nói rằng anh ấy sẽ kết hôn với cô Trân Thảo Nhi sau khi hoàn thành 3 năm nhiệm kỳ ở trong nước.”
Triệu Hùng cười nói: “Kim Trung, miệng tên nhãi này quả thực kín nha, một ngọn gió cũng không lọt. Chuyện lớn như vậy cũng không nói cho anh biết.”
Cả hai chậm rãi đi ra công viên rồi ngồi xuống hàng ghế dài.
Gió thu đìu hiu, đầu cành đã thấy lá rụng!
Triệu Hùng nhìn thấy Dương Lam chỉ mặc một chiếc áo gió màu vàng nhạt, cả người run run vì lạnh. Anh cởi áo khoác bên ngoài, khoác cho Dương Lam.
Khụ khụ khụ! Sau khi Triệu Hùng ho khan một trận, Dương Lam còn tưởng rằng Triệu Hùng đã bị cảm lạnh nên cô ta bèn cởi chiếc áo khoác Triệu Hùng vừa khoác rồi nói.
“Anh Triệu Hùng, anh vẫn là nên mặc vào đi, em không lạnh đâu!”
“Em cứ mặc đi! Anh không có lạnh đâu.”
“Nhưng anh ho khan lợi hại như vậy!”
“Anh bị nội thương rồi!”
“Nội thương?”
Triệu Hùng gật đầu cũng không có giấu diếm Dương Lam, nói anh là do gặp kẻ thù nên mới bị nội thương. Cần có cao thủ của bảng Võ Thần mới có thể cứu chữa được.
Dương Lam biết chuyện về bảng Võ Thần.
Cao thủ của bảng Võ Thần cơ hồ đều là nhân vật thần long thấy đầu không thấy đuôi! Muốn tìm cao thủ của bảng Võ Thần cứu chữa cho Triệu Hùng, độ khó thật sự là quá lớn.
“Anh Triệu Hùng, em sẽ giúp anh chú ý, đến lúc đó em sẽ thông báo cho anh!”
“Cảm ơn, Dương Lam! Nhân tiện, Dương Lam, em có bạn trai chưa?”
“Em chưa có ạ, em mới từ nước ngoài về.”
Dương Lam nhẹ giọng thở dài: “Nghĩ đến khoảng thời gian chúng ta còn cùng nhau ở một chỗ còn tỉnh tỉnh mê mê. Không nghĩ tới, lần nữa gặp mặt, anh đã kết hôn, anh Kim Trung đính hôn, chỉ có mình em là còn cô đơn một mình. Những chuyện phát sinh trước kia thật giống như mới ở ngay trước mắt.”
Triệu Hùng đột nhiên nói: “Anh thấy Dương Hưng đối xử với em cũng không tệ!”
Gương mặt xinh đẹp của Dương Lam trầm xuống nói: “Anh Triệu Hùng, khi chúng ta ở cùng nhau, anh có thể không nhắc đến Dương Hưng được không?”
“Được rồi! Anh có thể muốn đến tỉnh thành phát triển, em cùng bác Dương nói một câu, có khả năng đến lúc đó anh cần trợ giúp của ông ấy.”
“Chuyện này không cần nói cho bố em! Bây giờ tập đoàn Hoài An là do em quản lý, khi nào anh cần giúp đỡ thì cứ thông báo cho em!”
Triệu Hùng vốn muốn từ trong miệng Dương Lam hỏi khéo một chút về chuyện của Dương Hưng. Nhưng mà, Dương Lam nhìn có vẻ đối với Dương Hưng có chút chán ghét.
Triệu Hùng mới gặp Dương Hưng hai lần nhưng người này luôn cho anh cảm giác anh ta lòng dạ bất chính chẳng có gì tốt lành!
Có lẽ là do anh cả nghĩ quá rồi, cũng có lẽ là một loại ảo giác!
Ở phía xa xa, một chiếc ô tô màu đen đang nhìn sang đây bằng ống nhòm.
Người trên xe là Dương Hưng!
Dương Lam từ sáng sớm đã rời khỏi nhà họ Dương, Dương Hưng lặng lẽ đi theo sau cô. Không ngờ Dương Lam lại đến gặp Triệu Hùng.
Dương Hưng nhấc máy gọi điện.
“Bọ Cạp, giúp tôi giết một người. Tôi sẽ gửi thông tin vào điện thoại của anh sau! Nhớ kỹ, đừng để anh ta sống sót rời khỏi tỉnh thành.”
Nói xong, Dương Hưng chỉnh sửa một số thông tin liên quan đến Triệu Hùng rồi gửi tới người được gọi là “Bọ Cạp!”
Gửi tin nhắn xong, Dương Hưng lái xe bỏ đi!
Triệu Hùng hỏi Dương Lam: “Dương Lam, anh muốn hạ bệ tập đoàn Cao Đạt. Em có thể giúp anh lấy một số bằng chứng phạm tội của tập đoàn Cao Đạt được không?”
“Không có vấn đề gì. Phương diện mạng lưới tình báo của tập đoàn Hoài An chúng ta vẫn khá lợi hại. Sau đó, em sẽ giúp anh điều tra thêm.”
Triệu Hùng “Ừm!” một tiếng nói: “Anh nghe nói tỉnh thành muốn mở một đại hội đặc khu kinh tế mới để chiêu mộ doanh nhân. Chuyện này, có lẽ em cũng biết phải không?”
“Ừm! Tập đoàn Hoài An bọn em cũng đang chuẩn bị để tham gia.”
Triệu Hùng nói với Dương Lam: “Dương Lam, em nghe anh nói! Đặc khu kinh tế mới không thể do một công ty nào đó giành được. Nhưng nếu tập đoàn Hoài An, tập đoàn Kim Trung cộng với thương hội thành phố Hải Phòng của anh, chúng ta có thể cùng nhau giành được dự án lớn này!”
Dương Lam nghe xong hai mắt tỏa sáng nói với Triệu Hùng: “Anh Triệu Hùng, ý kiến của anh rất hay! Em còn đang lo lắng làm sao để tập đoàn Hoài An có thể can thiệp vào đặc khu kinh tế mới. Nếu chúng ta cùng nhau lấy được cái dự án lớn này. Đến lúc đó chắc chắn thực lực của mỗi chúng ta sẽ tăng lên vài phần! Em trở về thảo luận cùng Dương Hưng một chút.”
Triệu Hùng nghe đến tên “Dương Hưng”, trong lòng lộp bộp một chút, ngoài miệng lại cười nói.
“Tốt rồi! Chuyện lớn này! Em vẫn là nên thương lượng cái này một chút với bác Dương đi! Bởi vì vấn đề này quá quan trọng. Nếu như vấn đề tài chính không theo kịp, tất cả chúng ta đều có nguy cơ thất bại.”
Sau khi Triệu Hùng và Dương Lam trò chuyện xong thì anh trở lại khách sạn ngủ.
Ngay khi vừa trở về khách sạn, Hồ Dân từ “Tập đoàn Hùng Quang” đã gọi điện thoại tới.
“Cậu chủ! Buổi đấu giá ngày chủ nhật đã được sắp xếp ổn thỏa. Ngày mai tôi sẽ đến tỉnh thành, lúc đó tôi sẽ cùng cậu tham gia buổi đấu giá!”