Cả đám người trong thương hội nghe thấy tên “Tập đoàn Hoài An”, “Tập đoàn Kim Trung”, ai nấy đều nghẹn họng trân trối.
Phải biết rằng “Tập đoàn Hoài An” chính là tập đoàn lớn nhất ở Thanh Hóa. Chủ tịch Dương Hoài An chính là một nhân vật thần bí, chưa từng thấy truyền thông đưa tin bao giờ.
Còn tập đoàn Kim Trung thuộc top năm trăm trên thế giới là tập đoàn vừa được thành lập chưa bao lâu của Thanh Hóa.
Nếu như Triệu Hùng hợp tác được với hai tập đoàn lớn mạnh này, lấy được hạng mục của đặc khu kinh tế mới, thì bọn họ bội thu rồi!
Hội viên của thương hội nghe vậy đều sôi sục lên, ai nấy vui vẻ ra mặt, hận không thể làm một vố lớn.
Phải biết là tài nguyên và thời cơ của thương hội là chuyện chỉ có thể tình cờ có được chứ không thể cầu.
Nếu như Triệu Hùng thật sự làm được chyện này, thì đối với thương hội thành phố hp và các công ty nhỏ trong thương hội mà nói, chính là mùa màng bội thu, nhà nhà ấm no! Nếu như Triệu Hùng không lấy được hạng mục thì bọn họ cũng chẳng mất gì cả.
Tương đương với việc lần này Triệu Hùng cho bọn họ thêm một cơ hội phát tài mà thôi.
Đúng là Triệu Hùng muốn dùng cơ hội này để tạo ra sự đoàn kết trong thương hội thành phố hp.
Đoàn kết mới là thứ sức mạnhm duy nhất không thể phá vỡ.
Thực lực của tập đoàn Hùng Quang của Triệu Hùng mặc dù khá tốt, nhưng cũng không thể so được với các tập đoàn độc quyền kia. Chỉ có cùng nhau phối hợp, thì mới có thể ứng phó được các nguy cơ ập đến, bao gồm cả nguy cơ đến từ tập đoàn Khải Thời!
Hội nghị này dùng cách giơ tay để bỏ phiếu quyết định, nếu như một nửa số người không đồng ý, thì đề nghị của hội trưởng cũng sẽ hết hiệu lực.
Trần Thiên Trung là người giơ tay đầu tiên!
Lạ là, ngoại trử hai người không giơ tay, thì còn lại, toàn bộ đều đồng ý với phương án Triệu Hùng đưa ra.
Triệu Hùng vẫn nhìn đám người, nói: “Tôi dẫn mọi người tới Thanh Hóa để cùng nhau phát tài. Thương hội thành phố hp chúng ta đi ra ngoài, là đại diện cho thành phố hp, mà không phải là mỗi người chúng ta. Tôi nói trước, nếu có người dám giở trò, hoặc là có người làm tổn hại danh dự của chúng ta, thì tôi sẽ khai trừ khỏi thương hội. Triệu Hùng tôi trước kia đã hứa với mọi người, tôi ăn thịt, sẽ không để mọi người phải uống nước, tuyệt đối không ăn hết một mình. Vả lại, mỗi công ty có liên quan đến một lĩnh vực khác nhau, đến lúc đó tôi sẽ phân phối đúng lĩnh vực, cùng nhau đi lên đỉ nh vinh quang.”
Sau đó, là bàn đến những vấn đề liên quan, cùng với hình thức đầu tư cổ phần của các công ty.
Theo lời Triệu Hùng thì muốn ngồi vững trên thuyền lớn, thì hình thức đầu tư cổ phần có tầm quan trọng rất lớn. Đến lúc đó sẽ quyết định xem ai phù hợp với lĩnh vực nào, cùng với phương án kinh doanh hợp lý.
Lý Thanh Tịnh không ngờ rằng, Triệu Hùng đã hoàn toàn nắm hết cả những người đang ở hội trường này trong tay.
Trước lúc này, cô chưa từng thấy chồng mình có khả năng kinh doanh và lãnh đạo. Hôm nay, cô lại một lần nữa phải thay đổi suy nghĩ về chồng mình.
Sau khi bàn bạc xong, các hội viên của thương hội đều giải tán.
Trong hội trường, chỉ còn lại Triệu Hùng, Trần Thiên Trung, Lý Thanh Tịnh, Vân Nhã, Thẩm Tường Thiên, và một số các nguyên lão quan trọng của thương hội.
Vân Nhã tự nhiên thoải mái, đưa tay chào hỏi với Lý Thanh Tịnh: “Chào tổng giám đốc Tịnh.”
“Chào cô.” Lý Thanh Tịnh cũng không có lúng túng trước mặt Vân Nhã, mỉm cười nói: “Chúc mừng cô Vân Nhã đã tiếp quản tập đoàn nhà mình.”
“Cảm ơn. Tổng giám đốc Tịnh, trên thương trường tôi vẫn chỉ là một tay mơ không biết gì, hi vọng sau này được giúp đỡ nhiều hơn.”
“Ơ, một công ty nhỏ của tôi sao có thể so sánh được với tập đoàn nhà cô chứ.”
“Nhưng cô có một người chồng ưu tú mà, không phải chồng cô là hội trưởng của thương hội sao.”
Trước mặt Lý Thanh Tịnh, Vân Nhã cũng không có làm gì quá giới hạn, khiến cho Triệu Hùng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Tường Thiên nghe nói Triệu Hùng và ông chủ của tập đoàn Kim Trung là bạn tốt, tập đoàn Kim Trung hợp tác với bọn họ thì không sao cả. Nhưng Triệu Hùng lại nói cả tập đoàn Hoài An cũng sẽ hợp tác, điều này khiến ông ta không thể bình tĩnh nổi.
Nếu như Triệu Hùng thật sự có thể khiến tập đoàn Hoài An hợp tác với mình, thì thằng nhóc này đúng là quá đáng sợ! Đúng là mánh khóe thông minh.
Lý Thanh Tịnh cười với Vân Nhã: “Cô Vân Nhã, ở thương hội mọi người chỉ nói chuyện công việc, không nói việc riêng. Dù chồng tôi là hội trưởng đi nữa thì chúng ta cũng làm việc theo quy tắc thôi.”
“Cô hiểu nhầm rồi, tôi chỉ đang hâm mộ cô thôi.”
Hai người nhìn nhau cười.
Triệu Hùng nhìn vợ mình và Vân Nhã âm thầm đọ sức với nhau, nụ cười của ai cũng đều giấu dao găm.
Phụ nữ ấy à, quả nhiên là hàm súc hơn đàn ông nhiều.
Thẩm Tường Thiên hỏi Triệu Hùng: “Hội trưởng, cậu thật sự có cách để tập đoàn Hoài An hợp tác với chúng ta ư?”
Triệu Hùng gật đầu nói: “Yên tâm đi, tôi nhất định có thể khiến cho tập đoàn Hoài An hợp tác với chúng ta. Đến lúc đó, tập đoàn Hoài An và Kim Trung hợp tác với thương hội của chúng ta, nhất định không có bất kì nhà nào có thể đấu lại chúng ta được. Cho dù có mấy nhà hợp tác cũng không được.”
“Ừm, nếu có thể hợp tác với hai tập đoàn lớn đó thì chuyện này ổn rồi. Đặc khu kinh tế mới và hạng mục ở Hà Nội cũng sắp hoàn thành rồi, mất khoảng hai năm nữa, đến lúc đó vấn đề nhân viên…”
“Hội phó, đây là chuyện mà mọi người cần giải quyết. Tôi chỉ phụ trách lấy hạng mục về cho mọi người, và hướng dẫn cho thương hội này cần phải đi theo hướng nào.”
Thẩm Tường Thiên gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
Cả đám người lại hàn huyên một hồi, thảo luận về vấn đề quy hoạch của đặc khu kinh tế mới ở Thanh Hóa cùng với tình trạng hiện tại của thương hội thành phố hp.
Thảo lận xong, Triệu Hùng bèn nói với Thẩm Tường Thiên, Vân Nhã và Diêm Nhân: “Các vị, hôm nay là ngày đầu tiên cô Vân Nhã tiếp quản tập đoàn Vân Thị. Bữa trưa này tôi làm chủ mời khách, coi như chúng ta đi chúc mừng cho cô Vân Nhã, tiện thể các nhân viên cốt cán của thương hội cũng tụ họp với nhau một bữa, ý mọi ngời thế nào?”
Thẩm Tường Thiên và Trần Thiên Trung cười ha ha nói: “Đáng lẽ là phải như thế.”
“Chúc mừng cô Vân Nhã.”
“Chúc mừng…”
Vân Nhã nở nụ cười xinh đẹp: “Vậy thì cảm ơn mọi người.”
Cô ta lén nhìn Triệu Hùng một chút, không ngờ Triệu Hùng dám công khai chúc mừng cô ta ngay trước mặt vợ thế này.
Nhưng hình ảnh tiếp theo lại khiến Vân Nhã ghen tị.
Triệu Hùng đã duỗi tay ra, cầm lấy bàn tay mềm mại của Lý Thanh Tịnh, nói với mọi người: “Các vị, trưa nay mời mọi người tới khách sạn Thanh Hùng đi. Tôi đã đặt chỗ ở đó rồi.”
Trong lòng Lý Thanh Tịnh dâng lên cảm giác ấm áp, cô căn bản là không thèm ghen tị với Vân Nhã.
Triệu Hùng mở tiệc chiêu đãi tất cả mọi người, cái này thuộc về phạm trù xã giao bình thường trong giới kinh doanh.
Điều khiến cô không ngờ là, Triệu Hùng sẽ ở trước mặt nhiều người nắm tay mình, thậm chí là trước mặt Vân Nhã.
Hành động đó của Triệu Hùng không khác gì tuyên cáo với Vân Nhã, mình là người có gia đình!
Sau khi đám người ra khỏi tòa nhà thương hội, Vân Nhã chuẩn bị lên xe thì một tiếng quát to truyền tới:
“Hồ ly tinh, đứng lại cho tôi!”
Cuối cùng thì Hà Ngọc Kỳ cũng đợi được đến khi Vân Nhã ra khỏi thương hội, thấy cô định lên xe rời đi, cô ta đâu cam tâm để cô chạy mất.
Hà Ngọc Kỳ lao đến chỗ Vân Nhã, nhưng chưa tới được gần Vân Nhã đã bị hai vệ sĩ của cô ấy ngăn lại.
Triệu Hùng nhíu mày, không ngờ con bé Hà Ngọc Kỳ này lại tới đây gây sự.
“Hà Ngọc Kỳ, cô gây sự đủ chưa…”