Ý của Lê Mai là chuyển mục tiêu lên người con gái Dao Châu của Triệu Hùng, cô ta giữ ý nghĩ này cho đến khi Lý Diệu Linh xuất hiện.
Nhìn thấy Lý Diệu Linh, đôi mắt Lê Mai không khỏi sáng ngời.
Cô nàng Lý Diệu Linh này là em gái ruột của Lý Thanh Tịnh, lại là em vợ của Triệu Hùng. Quan trọng là cô nàng Lý Diệu Linh này rất hay gây phiền toái!
Ngay tại lúc Lê Mai muốn đi ám sát Lý Diệu Linh, đột nhiên phát hiện Nông Tuyền xuất hiện trong đám người.
Nhìn thấy Nông Tuyền, Lê Mai chấn động không thôi!
Cô ta vội vàng quay người..., quay đầu đi ngược lại hướng Lý Diệu Linh!
Sau khi ngồi vào trong xe, Lê Mai thầm nghĩ "Nguy hiểm thật!"
Lê Mai nghe được tin tức từ miệng một thành viên trong thương hội, biết được mấy chuyện xảy ra trong thương hội.
Ông cụ Hà và Hà Thịnh Kha đồng thời bị bắt, lúc ấy mình không có mặt, xem như tránh thoát được một kiếp. Nhưng cảnh sát đã phát lệnh truy nã với mình, nói cách khác, hiện giờ Lê Mai đã trở thành một tội phạm bị truy nã.
Kể từ đó, cảnh sát nhất định sẽ kiểm tra nghiêm ngặt ở các trạm kiểm soát. Chỗ nào cũng có phần mềm phân biệt khuôn mặt, Lê Mai nghĩ muốn chờ mọi chuyện lắng xuống rồi mới lại tìm cách rời khỏi thành phố Hải Phòng.
Khi Lý Diệu Linh đi đón Dao Châu, Nông Tuyền không xuất hiện, cậu ấy chỉ cần âm thầm bảo vệ Dao Châu là được.
Bên người Lý Thanh Tịnh có nữ vệ sĩ Đặng Gia Hân. Cho nên Nông Tuyền dồn hết tinh lực đi bảo vệ Dao Châu.
Sau khi đón được Dao Châu, Lý Diệu Linh lập tức lái xe rời đi. Nông Tuyền thấy thế cũng vội vàng đi theo.
Lê Mai tận mắt nhìn thấy tất cả, cô ta thầm tính toán, tiếp theo nên làm cái gì bây giờ?
Võ công của Triệu Hùng, mình và Triệu Hùng so, một cái mạnh một cái yếu, lại còn yếu hơn không biết bao nhiêu lần.
Bên người Lý Thanh Tịnh có vệ sĩ Đặng Gia Hân, thực lực của cô ta cũng rất mạnh, muốn xuống tay với Lý Thanh Tịnh cũng không dễ dàng.
Người có thể xuống tay cũng chỉ có con gái Dao Châu của Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh.
Muốn bắt lấy Dao Châu để áp chế Triệu Hùng. Nhưng hiện tại Nông Tuyền lại âm thầm ở bên bảo vệ Dao Châu, muốn ra tay cũng khó như lên trời. Càng nghĩ càng cảm thấy cô nàng Lý Diệu Linh kia là một lựa chọn không tồi.
Nghĩ như vậy, Lê Mai lại không nóng nảy nữa!
Bên người Lý Diệu Linh không có ai bảo vệ, mình đi đối phó với cô ta vẫn là dễ dàng hơn. Hiện tại cảnh sát đang kiểm tra gắt gao, Lê Mai chuẩn bị thừa dịp cảnh sát lơi lỏng để xuống tay.
Lê Mai lại tìm thuê một căn phòng khác, cũng làm một chứng minh thư giả, sống yên ổn trong căn phòng mới thuê.
Căn phòng mới thuê này ở ngay đối diện tiểu khu "Lâm Phủ Gia Viên". Tuy rằng chỉ cách nhau một con đường nhưng lại là một tiểu khu sa hoa và một cái chung cư bình thường.
Từ cửa sổ phòng trọ của Lê Mai có thể nhìn thấy hết tình hình bên "Lâm Phủ Gia Viên".
Bởi vì được lên làm hội trưởng thương hội nên Triệu Hùng cần phải tạo dựng mối quan hệ tốt với các thương nhân ở đó. Cho nên Triệu Hùng đã đi đến "Thanh Hùng" trước.
Văn Báo dành một phòng VIP lớn nhất cho Triệu Hùng.
Các thành viên của thương hội cũng lục tục lái xe tới.
Có thể nói, hôm nay "Thanh Hùng" giống như mở một hội triển lãm siêu xe.
Rolls-Royce, Bentley, Maybach, Audi A8, Mercedes-Benz, BMW, Ferrari đỗ đầy cả bãi đỗ xe của "Thanh Hùng", có thể nói là một hội triển lãm siêu xe nhỏ. Đáng chú ý nhất chính là biển số xe, cơ bản đều là ba số đuôi liên tiếp, chẳng hạn như 666 và 888.
Mỗi chiếc xe đều đại diện cho thân phận và địa vị của người chủ xe!
Vân Đức Trung dẫn theo Vân Nhã đi tới đầu tiên!
Triệu Hùng và Vân Đức Trung nắm tay, tỏ vẻ biết ơn Vân Đức trung một phen.
Hiện tại Vân Đức Trung là đối tác kinh doanh của "Tập đoàn Hùng Quang". Vừa mới tiếp nhận dự án "Tập đoàn Vân Yên" ở nội thành thành phố mới. Dự án này rất lớn, một khi khai phá thành công, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
Chuyện này là Triệu Hùng đề ra, cho nên Vân Đức Trung đương nhiên sẽ không có ý kiến gì về việc Triệu Hùng làm hội trưởng! Lại nói, trong lòng ông ta hiểu được con gái Vân Nhã thích thằng nhóc Triệu Hùng này. Cũng muốn con gái và Triệu Hùng có thể sánh bước bên nhau, chiếc tiếc Triệu Hùng đã có vợ con rồi.
Triệu Hùng và Vân Đức Trung bắt tay nhau rồi hàn huyên vài câu, lúc này mới dời mắt sang khuôn mặt đang tươi cười của Vân Nhã.
Lúm đồng tiền trên khuôn mặt Vân Nhã như hoa, đôi mắt si ngốc nhìn chằm chằm Triệu Hùng, dịu dàng cười nói: "Hội trưởng Triệu, sau này anh phải giúp đỡ nhà họ Vân tôi nhiều hơn đấy!"
"Nhất định, nhất định là như thế rồi!" Triệu Hùng xấu hổ, không biết nên nói cái gì với Vân Nhã.
Vân Nhã kiễng mũi chân, nhỏ giọng nói vào tai Triệu Hùng một câu: "Tôi phát hiện tôi càng ngày càng thích anh hơn. Anh chuẩn bị đón nhận sự theo đuổi từ tôi đi!" Nói xong, cô ta khẽ cười một tiếng rồi trở lại bên Vân Đức Trung, ôm lấy tay Vân Đức Trung, nói: "Bố! Bây giờ Triệu Hùng lên làm hội trưởng rồi, chẳng may sau này anh ấy bắt nạt con thì làm sao bây giờ?"
"Con đó! Được bố chiều hư rồi. Để hội trưởng Triệu quản con thay bố cũng không sao!" Vân Đức Trung nói lời răn dạy, nhưng trong mắt loại đầy ý cười hiền hòa.
Vân Nhã không vui bĩu môi, làm nũng nói: "Bố! Anh ấy cũng không phải con rể của bố, sao bố lại nói chuyện giúp người ta như thế?"
"Cậu ấy là hội trưởng mà! Bố là phó hội trưởng. Hiện tại Triệu Hùng chính là cấp trên trực tiếp của bố đấy."
"Bố! Sao khuỷu tay bố lại hướng hết ra ngoài rồi?"
Vân Đức Trung và Triệu Hùng nghe xong thì cùng cười rộ lên.
"Này! Chuyện gì mà vui vẻ thế?"
Người nói chuyện chính là bố của Thẩm Minh, Thẩm Tường Thiên. Hai bố con nhà họ Thẩm, còn có bố con nhà họ Dư cùng nhau đi đến.
Dư Tuấn Kiệt và Thẩm Minh vốn là người cùng một giới, hai nhà tự nhiên cũng có quan hệ tốt.
Triệu Hùng vội vàng đi đến, bắt tay với bố con nhà họ Thẩm và bố con nhà họ Dư.
Thẩm Tường Thiên và Dư Tuấn Kiệt tỏ vẻ chúc mừng Triệu Hùng được lên chức hội trưởng Thương hội. Không thấy Trần Thiên Trung ở đây nên thuận miệng hỏi một câu.
Triệu Hùng giải thích với bọn họ, nói cơ thể ông Trần không thoải mái, sẽ không tới tham dự buổi tụ hội này.
Trước kia ở thành phố Hải Phòng, nhà họ Vân đứng ở vị trí trung lập. Vừa không đứng cùng phe với nhà họ Hán và nhà họ Hà, cũng không đứng cùng phe với nhà họ Thẩm và nhà họ Dư.
Hiện tại, nhà họ Thẩm và nhà họ Dư đều thành người ủng hộ Triệu Hùng. Đương nhiên nhà họ Vân cũng bắt đầu tiếp xúc với nhà họ Thẩm và nhà họ Dư.
Dần dần, một vài thành viên trong thương hội như Trương Bảo Quân, Ngô Thẩm Hiên, Từ Đại Hải đại đến đông đủ.
Mọi người biết được Trần Thiên Trung không khỏe nên không tham gia buổi tụ hội được, trong lòng có hơi mất mát.
Trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ ràng, sở dĩ Triệu Hùng có thể lên làm hội trưởng Thương hội Hải Phòng đều là nhờ mặt mũi Trần Thiên Trung. Nếu không có Trần Thiên Trung thì Triệu Hùng không là cái gì cả!
Cũng may Triệu Hùng hiểu rõ mọi chuyện, lại có nhà họ Vân, nhà họ Thẩm và nhà họ Dư ủng hộ, nên không ai bước ra phản đối!
Sau khi tiếp đón mọi người, Triệu Hùng ngồi xuống, kêu người phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên.
Lúc chờ đồ ăn được mang lên, Triệu Hùng cũng trình bày cho mọi người nghe nhiệm vụ chính và kế hoạch phát triển tiếp theo của thương hội thành phố Hải Phòng.
Mọi người vừa nghe Triệu Hùng muốn phát triển Thương hội thành phố Hải Phòng thành Thương hội lớn nhất tỉnh. Ngoài nhà họ Vân, nhà họ Thẩm và nhà họ Dư tin tưởng Triệu Hùng có năng lực làm được việc này thì những người khác đều cho rằng Triệu Hùng là đang ba hoa khoác lác.
Trong số chín thành phố cấp tỉnh trực thuộc tỉnh lỵ, Thương hội thành phố Hải Phòng chỉ có thể xếp thứ tư. Hai thành phố cấp tỉnh trước Hải Phòng có lợi thế vốn và chính sách.
Triệu Hùng còn rất trẻ, mới chỉ hơn hai mươi.
Tục ngữ nói: Miệng không có râu, làm việc không đáng tin cậy!
Những người trong Thương hội, người nào không lăn lộn ngoài xã hội hơn mười năm mới có được sự nghiệp cùng thành tựu như hôm nay. Một thằng nhóc chưa đủ lông đủ cánh sao có thể dẫn dắt Thương hội lên đến vị trí thứ hai của tỉnh chỉ trong vòng một năm?
Đúng lúc này, Lý Thanh Tịnh và một khách hàng cũng đi đến "Thanh Hùng". Thấy bãi đỗ xe đều kín chỗ, không khỏi nhíu mày, nói nhỏ một câu: "Hôm nay là ngày gì mà ở đây lại nhiều siêu xe đỗ ở đây như vậy?"
Chú thích:
1.Miệng không có râu, làm việc không đáng tin cậy: Những người không có râu trên miệng thường là những chàng trai trẻ, chưa có kinh nghiệm xã hội, chưa có kinh nghiệm xã hội nên tất nhiên khi làm việc gì họ cũng sẽ mất đi sự chính xác và tin cậy.