Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1665




Triệu Hùng, Kim Trung và Dương Lam đi ở hàng đầu tiên, còn Trần Văn Sơn dẫn Lý Thanh Tịnh, Hồ Dân và Nông Tuyền đi ở hàng thứ hai.

Ngay khi mấy người bọn họ xuất hiện, tâm điểm của khán giả lập tức tập trung vào Triệu Hùng và những người còn lại.

Người đứng đầu buổi tiệc rượu này vỗ tay đầu tiên, sau đó là tiếng vỗ tay như sấm, gần như tất cả mọi người có mặt trong buổi tiệc rượu đều vỗ tay.

Họ nghe thấy ai đó to giọng nói trên sân khấu: "Chào mừng Chủ tịch Triệu của Thương hội thành phố Hải Phòng!"

"Chủ tịch Kim của tập đoàn Kim Trung!"

"Giám đốc Lam của tập đoàn Hoài An! Mời ngồi vào bàn trước sân khấu."

Triệu Hùng không quên quay lại căn dặn vợ mình là Lý Thanh Tịnh rồi sau đó đưa Kim Trung và Dương Lam lên sân khấu.

Từ trên khán đài, một ánh mắt lạnh lùng nhìn Triệu Hùng, Kim Trung và Dương Lam.

Chủ nhân của ánh mắt lạnh lùng này là Dương Hưng.

Tập đoàn Hoài An là chủ nhà của Tỉnh Thanh Hoá, nhưng cuối cùng, Triệu Hùng lại có triển vọng tốt hơn. Không thể có hai vua cùng một lúc, nó trực tiếp làm lu mờ "Tập đoàn Kim Trung" và "Tập đoàn Hoài An".

Kim Trung và Dương Lam thì cảm thấy không thành vấn đề, cả ba cùng đấu thầu cho đặc khu kinh tế mới ở thủ phủ của tỉnh Thanh Hoá để có thể kiếm được một phần trong đó. Đối với việc phân chia lợi nhuận, nó đã được thương lượng từ lâu theo vốn đầu tư ban đầu của bọn họ.

Triệu Hùng liếc nhìn Dương Hưng rồi thu hồi ánh mắt.

Sau khi tất cả mọi người đều đến nơi thì đầu tiên là bài phát biểu của ban tổ chức!

Sau bài phát biểu của ban tổ chức, ba người tiếp theo là Triệu Hùng, Kim Trung và Dương Lam sẽ có bài phát biểu của riêng mình.

Các bài phát biểu đều được soạn từ trước.

Ba người đám Triệu Hùng tuy không phải là đọc đến đâu nhớ đến đấy nhưng đều đã từng xem qua. Chính vì vậy đối với việc phát biểu chính thức, có thể xem như là hạ bút thành văn.

Ban tổ chức cuối cùng đã có bài phát biểu tổng kết và xúc động nói: "Chúng tôi có lý do để tin rằng với sự hợp tác chung của Thương hội thành phố Hải Phòng, Tập đoàn Kim Trung và tập đoàn Hoài An, thì việc xây dựng đặc khu kinh tế mới chắc chắn sẽ tốt hơn nữa! Bên dưới, chúng tôi đã chuẩn bị tiệc sẵn sàng để cho mọi người dùng bữa, mời mọi người ăn uống no say. "

Triệu Hùng, Kim Trung và Dương Lam đi cùng với ban tổ chức ngồi vào hàng ghế đầu.

Triệu Hùng không quên đưa vợ mình là Lý Thanh Tịnh đến bàn của mình và giới thiệu với những người trong bàn.

Sau một hồi ăn uống linh đình, tâm trạng của mọi người đều rất tốt và bắt đầu uống rượu.

Mặc dù "Tập đoàn Cửu Giang", "Tập đoàn Từ Phương", "Tập đoàn Thiên Bình" và "Tập đoàn Tu Dược" đều tham gia đấu thầu, nhưng họ không may bị thua trong cuộc đấu thầu. Nhưng người phụ trách của từng tập đoàn đều không keo kiệt cho những lời khen ngợi. Xin chúc mừng Triệu Hùng, Kim Trung và Dương Lam.

Trong khi Triệu Hùng đang uống rượu vui vẻ ở bàn này với ban tổ chức, thì có tiếng ồn ào từ bàn bên cạnh.

Nhiều người tham dự buổi tiệc rượu đến từ các phòng thương mại tỉnh Thanh Hoá và thành phố.

Những người này không đủ tư cách ngồi cùng bàn với ban tổ chức, bọn họ đều nâng cốc chúc mừng Dương Hưng như một phép lịch sự, hy vọng "Tập đoàn Hoài An" có thể chia cho họ một phần.

Dương Hưng rất tự hào vì được mọi người săn đón như vậy.

Chốc chốc lại cụng ly với các ông chủ của nhiều công ty khác nhau, vì anh ta chỉ có thể lấn át ánh hào quang của Triệu Hùng theo cách này.

Người tổ chức nhìn thấy đó là Dương Hưng của "Tập đoàn Hoài An" thì không nói bất cứ điều gì. Hơn nữa, đây là một bữa tiệc, mọi người chỉ là giao tiếp bình thường và nó cũng không làm gián đoạn bữa tiệc. Chỉ là tiếng ồn quá lớn!

Khi Dương Lam nhìn thấy bên bàn của Dương Hưng liên tục có tiếng ồn ào, cô ta muốn đối mặt với Dương Hưng để cảnh cáo anh ta. Nhưng lại thấy Triệu Hùng lắc đầu với cô ta, nên thôi lại phải xem như không có gì!

Kim Trung nói nhỏ với Triệu Hùng: "Dường như Dương Hưng đang muốn ra oai phủ đầu chúng ta?"

"Đừng nói nhiều làm gì! Anh ta chỉ là một kẻ hèn có tham vọng của mình. Tập đoàn Hoài An cũng là một trong những đơn vị trúng thầu. Những người đó nhất định muốn hợp tác với Tập đoàn Hoài An." Triệu Hùng nói.

Khi Triệu Hùng thấy người trong Phòng thương mại Tỉnh Thanh Hoá không đoàn kết cho lắm, thì rất lo lắng cho Phòng thương mại này. Nếu Phòng Thương mại không có một nhà lãnh đạo giỏi, thì Phòng Thương mại sẽ không thể lập nên đóng góp gì lớn cả.

Chủ nhiệm Trần, một người ở trong ban tổ chức nâng ly và mỉm cười nói với Triệu Hùng: "Hội trưởng Hùng, việc xây dựng khu kinh tế mới giao cho anh! Tôi hy vọng anh có thể hoàn thành việc xây dựng đúng tiến độ, chất lượng và số lượng."

"Đừng lo lắng, chủ nhiệm Trần! Những công ty tham gia dự thầu lần này đều là những công ty có tên tuổi và kinh nghiệm trong ngành trên địa bàn Tỉnh Thanh Hoá. Hải Phòng và thành phố trực thuộc Tỉnh Thanh Hoá đồng mạch tương liên, một khi Tỉnh Thanh Hoá đã phát triển tốt, thì Hải Phòng sẽ càng trở nên tốt hơn."

"Hội trưởng Hùng nói rất đúng! Nào, tôi kính anh một ly."

"Cảm ơn chủ nhiệm Trần!"

Hai người nhẹ nhàng chạm ly, mỗi người đều uống cạn ly rượu của mình.

Một phó giám đốc Lệ khác, nâng cốc kính Dương Lam và Kim Trung.

Sau khi kính rượu hai người xong, phó giám đốc Lệ nâng ly và nói với Lý Thanh Tịnh: "Bà Lý, tôi kính cô một ly!"

Lý Thanh Tịnh nói: "Xin lỗi, tôi đang mang thai nên không thể uống rượu!"

"Nếu như không thể uống rượu, thì cũng có thể uống ít hơn! Cô thậm chí còn không chừa thể diện cho tôi ư?"

Triệu Hùng cau mày khi nghe thấy điều này, liếc nhìn phó giám đốc Lệ và nói: "Phó giám đốc Lệ, bác sĩ khám thai của vợ tôi không cho cô ấy uống rượu. Tôi sẽ uống thay cho cô ấy!"

"Được chứ! Tuy nhiên, nếu hội trưởng Hùng uống thay cho bà Lý, thì không thể uống như thế này được."

"Vậy thì uống như thế nào?" Triệu Hùng hỏi.

Người này là Lệ Nguyên Câu và dường như có một chút quan hệ gì đấy với Dương Hưng.

Dương Hưng cũng từng nói với Lệ Nguyên Câu, Triệu Hùng không là cái thá gì cả. Vì vậy, đừng nhìn vào bộ mặt hời hợt của Lệ Nguyên Câu, trên thực tế, ở phía sau, anh ta rất coi thường Triệu Hùng và chắc chắn không để Triệu Hùng vào mắt anh ta.

Lệ Nguyên Câu có khả năng đặc biệt đó là uống rượu rất giỏi. Khi uống rượu vang trắng với độ rượu lớn nhất là 52 độ thì anh ta cũng có thể uống được ba lít rưỡi. Vì vậy, trong giới này anh ta được mệnh danh là thần men.

Hôm nay anh ta cố tình làm cho Triệu Hùng say vì anh ta muốn Triệu Hùng trở thành trò cười cho thiên hạ. Do đó, anh ta mới cố ý đến gây khó dễ cho Lý Thanh Tịnh.

Triệu Hùng đã nhìn ra rằng Lệ Nguyên Câu đang cố ý làm khó dễ anh, thấy bên kia cố ý muốn thi uống, thì trong lòng anh âm thầm cười khẩy.

Sẽ thật tuyệt khi có Hà Ngọc Kỳ ở đây!

Tiếp theo lại nghe Lệ Nguyên Câu nói: "Nếu anh muốn uống thay cho cô Lý, anh phải một hớp uống hai ly!"

"Một hớp uống hai ly? Anh Lệ, anh không phải đang bắt nạt người khác quá đáng sao?" Dương Lam cau mày, vẻ mặt không thoải mái.

Thế nhưng ngay lập tức nghe được giọng nói của Hà Ngọc Kỳ.

"Triệu Hùng!"

Mọi người vội vã quay đầu lại thì nhìn thấy một cô gái nhỏ, để tóc ngắn cún cỡ, vội vã đi đến trước bàn của Triệu Hùng.

Khi Dương Hưng nhìn thấy Hà Ngọc Kỳ, một ánh mắt muốn giết người hiện lên trong mắt của anh ta. Nhưng nó chỉ loé lên trong chốc lát.

Mặc dù chỉ trong một khoảnh khắc ngắn như vậy, nhưng vẫn bị Triệu Hùng nhìn thấy được.

Trong đầu Triệu Hùng đang nghĩ đến cô gái Hà Ngọc Kỳ này, nhưng anh cũng không ngờ cô ấy sẽ đến.

Trước khi đến, Triệu Hùng cố tình để cô ấy ở lại khách sạn. Nhưng trong tình huống này, cô ấy trông thật thô lỗ. Vì không ngờ rằng cô ấy lại lén lút đến đây.

Tỉnh Thanh Hoá là địa bàn của Hoàng Long, cô gái này vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, vậy mà cũng không sợ bị bắt lại.

Thật là một cô gái dũng cảm!

Sau khi Hà Ngọc Kỳ đến gần, Triệu Hùng nhìn chằm chằm vào Hà Ngọc Kỳ và hỏi: "Ngọc Kỳ, sao cô lại đến đây?"

Hà Ngọc Kỳ mím môi phàn nàn: "Các người đều đi hết để mình tôi ở một mình trong khách sạn thật là chán!"

Lý Thanh Tịnh kéo Hà Ngọc Kỳ ngồi xuống bên cạnh cô và nói với mọi người: "Đây là em gái con của họ hàng xa trong gia đình tôi. Nhiều thêm một người chắc không gây phiền phức gì chứ nhỉ?"

"Không phiền phức! Không phiền phức!"

Mọi người nói.

Lý Thanh Tịnh nói với Lệ Nguyên Câu: “Anh Lệ, tôi đang mang thai nên không thể uống được rượu. Hãy để chồng tôi uống với anh, có lẽ sẽ không thể phân thắng bại được. Hãy để em gái tôi thay tôi uống với anh! Nếu em gái tôi thua cuộc, tôi sẽ uống với anh một ly. Anh thấy thế nào?"