Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1494




Ánh mắt mọi người đều tập trung vào trên người An Đình Vinh đang đứng trên sân khấu.

Trọng Ảnh nhìn về phía Triệu Hùng, thấy Triệu Hùng gật đầu với anh, vẻ mặt bình tĩnh thoải mái, thầm nghĩ: “Lẽ nào cha mẹ An Như thật sự đã nghĩ thông suốt rồi?”

Việc này khả năng xảy ra vô cùng thấp!

Nhưng lời tiếp theo đây, khiến cho Trọng Ảnh cả đời cũng khó quên.

An Đình Vinh lớn tiếng nói: “Thật ra, chúng tôi phản đối mối hôn sự này!”

Lời vừa nói ra, không chỉ khiến cho Trọng Ảnh bất ngờ sửng sốt mà còn khiến cho Triệu Hùng kinh ngạc đến ngây người.

Triệu Hùng còn cho rằng An Đình Vinh là một người dễ dàng trở mặt. Lúc trước ở trước cửa còn nói rõ ràng là đến để chúc phúc cho hôn lễ của con gái, mà khi tiến vào lại lập tức thay đổi!”

An Đình Vinh nhìn mọi người xung quanh, tiếp tục nói: “Có điều là, tôi và vợ của mình, hiện tại cũng đã đồng ý cuộc hôn nhân này rồi! An Như là viên ngọc quý trên tay chúng tôi, chỉ cần Trọng Ảnh đối xử tốt với nó, trong lòng chúng tôi thật tâm chúc phúc cho bọn nó!”

Nghe được những lời này, An Như không kiềm được nước mắt vì quá vui sướng!

Trong hôn lễ của họ, cha mẹ có thể chúc phúc cho bọn họ, đây chính là tâm nguyện lớn nhất của cô.

Lúc trước, cha mẹ của An Như vẫn luôn không chấp nhận. Nhưng chưa từng nghĩ đến, đến lúc cuối cùng họ lại nghĩ thông suốt rồi, đến chúc mừng cho buổi hôn lễ của bọn họ.

“Tại đây, tôi xin chúc hai đứa nhỏ tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc! Cũng cảm ơn mọi người đã đến Hải Phòng chung vui cùng hôn lễ của con gái tôi.”

Ngay khi An Đình Vinh vừa nói xong, An Như cũng không thể kiềm chế được cảm xúc nữa, cô hô lên: “Cha, mẹ!” Cô rời khỏi vòng tay của Trọng Ảnh, chạy về phía An Đình Vinh và Diệp Du Mùa.

Diệp Du Mùa đã rất lâu rồi chưa nhìn thấy đứa con gái của mình, bà ôm lấy gương mặt con gái, nói: “An Như, hôm nay là ngày quan trọng của con, đừng khóc! Không cần khóc, con phải vui lên mới đúng.”

“Lúc trước cha con và mẹ là bởi vì nhà họ An mới bất đắc dĩ muốn gả cho cho người nhà họ Niếp. Về chuyện này là cha và mẹ sai rồi. Cha con đã chấp nhận cho con và Trọng Ảnh ở bên nhau rổi.” Diệp Du Mùa vừa lau nước mắt của con gái đang rơi không ngừng, vừa nói những lời an ủi cô.

An Như gật gật đầu, trên khuôn mặt với những giọt nước mắt không ngừng rơi, nở ra một nụ cười viên mãn hạnh phúc, cô nói: “Mẹ, con thật sự không ngờ đến, hai người sẽ đến tham gia hôn lễ của con.”

“Đứa nhỏ ngốc! Con là miếng thịt trên người mẹ, mẹ cũng không phải là người phụ nữ lòng lang dạ sói, chỉ là tình hình những năm gần đây của nhà họ An con cũng biết rồi đó. Nếu không phải việc làm ăn của nhà họ An không được thuận lợi, thì chúng ta cũng sẽ không đi cúi đầu cầu xin trợ giúp từ nhà họ Niếp.”

“Mẹ! Tình hình của nhà họ An dạo gần đây vẫn chuyên chuyển biến tốt lên ạ?” An Như quan tâm lo lắng hỏi.

Diệp Du Mùa nói: “Bây giờ không phải lúc bàn việc này, hôm nay là ngày vui mừng của con và Trọng Ảnh, vẫn là nên tiếp tục nghi lễ của các con đi.”

Người dẫn chương trình cầm micro trên tay, làm động tác “mời” với An Đình Vinh và Diệp Du Mùa, nói: “Vậy thì mời hai vị ngồi bên đây!”

Đợi sau khi An Đình Vinh và Diệp Du Mùa ngồi xuống, người dẫn chương trình nói: “Tiếp theo, xin mời nhân viên phục vụ mang rượu giao bôi lên đây!”

Nhân viên phục vụ toàn thân mặc sườn sám, đi đến cầm theo một chiếc khay, trong khay có hai ly rượu.

Trọng Ảnh và An Như mỗi người cầm lấy một ly rượu trong tay.

Lúc này nghe người dẫn chương trình nói: “Trao cho nhau ly rượu, cũng là giao cho nhau trái tim, chúc mừng cho đôi vợ chồng trẻ tâm liền tâm.”

Trọng Ảnh và An Như khoác tay nhau cầm ly rượu đỏ uống cạn.

“Ôi! Hôn lễ hôm nay thật là náo nhiệt mà!” Một giọng nói không hề có thiện ý truyền đến từ phía xa,

Triệu Hùng và những người khác quay đầu lại nhìn xem, chỉ thấy Niếp Cửu Long mang theo năm sáu người bước vào hội trường.

Vân Nhã trừng mắt nhìn quản gia của biệt thự Bích Vân, tức giận nói: “Quản gia, sao ông lại cho người nhà họ Niếp vào đây?”

Sắc mặt quản gia sợ hãi nói: “Thưa cô, trong tay bọn họ có thiệp mời, tôi cũng không biết bọn họ là người nhà họ Niếp.”

Nhà họ Niếp xuất hiện trong hôn lễ của Trọng Ảnh và An Như, đây là việc nằm trong dự đoán rồi, chỉ là bọn họ sẽ dùng thủ đoạn gì để xuất hiện. Bởi vậy, người nhà họ Niếp dùng thiệp mời của người khác để vào đây, với sự hiểu biết của Triệu Hùng thig việc này cũng không có gì bất ngờ.

Triệu Hùng thấy ngoài Niếp Cửu Long ra, còn có tên “ông Phong” kia, và cả con gái của Niếp Cửu Long là Niếp Ngọc Hân, và hai người nhìn bộ dạng giống như vệ sĩ.

Ngoài tên Phong Vô Ngôn là cao thủ đứng thứ ba trong bảng xếp hạng Thiên bảng ra, hai người vệ sĩ này Triệu Hùng căn bản không đặt vào mắt.

Mấu chốt là ở hành vi của tên Phong Vô Ngôn kia lúc nào cũng kì lạ khác người.

Phong Vô Ngôn trên Thiên bảng xếp vị trí thứ ba, điều này tuyệt đối không thể làm giả được.

Nếu như có làm giả, một khi bị giới truyền thông phát hiện ra: “Bảng võ thần” sẽ mất đi uy quyền của mình. Có một vài người luyện võ cũng không quá tin tưởng vào bài kiểm tra đánh giá của Võ thần đường và cả bảng xếp hạng của Bảng võ thần.

Nhưng cái người Phong Vô Ngôn này, không hiểu sao vào ngày hôm đó lại vô duyên vô cớ chạy mất.

Có điều, cái tên Phong Vô Ngôn này đối với Triệu Hùng vẫn luôn là khúc mắt trong lòng.

Đứng thứ ba trong Thiên bảng, cũng không phải là người có thể dễ dàng đối phó.

Triệu Hùng vẫy tay với Vân Nhã, ý bảo cô không cần lo lắng. Anh liếc mắt ra hiệu cho Nông Tuyền, bảo anh ta đến bảo vệ cho Lý Thanh Tịnh, sau đó chính mình đi cùng với Trần Văn Sơn đến trước mặt đám người nhà họ Niếp.

“Chủ tịch Niếp, tôi đã nói trước với ông từ lâu, không được đến phá hoại hôn lễ của Trọng Ảnh và An Như! Nếu không tôi sẽ bắt nhà họ Niếp các người trả giá thích đáng.”

Niếp Cửu Long lạnh nhạt cười lên một tiếng, nói với Triệu Hùng: “Họ Triệu này, cậu đúng là nghé con không biết sợ cọp hả? Ngay cả ba cậu cũng không dám dùng giọng điệu kiêu ngạo đó nói chuyện với tôi. Cậu đây quá là không biết trời cao đất rộng rồi! Trọng Ảnh và An Như kết hôn, tôi không có cái gì quý giá để tặng hết, đây là quà gặp mặt mà tôi muốn tặng cho bọn họ.” Vừa nói, ông ta vừa lấy ra một tờ báo từ trong tay vệ sĩ ở sau lưng, ném xuống đất.

Triệu Hùng nhìn xuống tờ báo đang nằm trên mặt đất.

Bên trên có đánh dấu một dòng tiêu đề, có tên là: “Tuyên bố công khai về việc con dâu nhà họ Niếp An Như!”

Triệu Hùng cầm tờ báo lên xem thử, trên tờ báo có viết rằng nhà họ An làm sao mà đem con gái hứa gả cho nhà họ Niếp. An Như bỏ trốn khỏi cuộc hôn nhân, lại cùng một người đàn ông tên Trọng Ảnh ở bên nhau đồng thời còn mang thai.

Trong thời gian An Như ở nhà họ Niếp, nhà họ Niếp đã đối đãi với cô vô cùng tốt, không ngờ cô lại làm ra việc trái với luân thường đạo lý như vậy.

Nhà họ Niếp tại đây tuyên bố, hủy bỏ hôn ước của Niếp Trường và An Như, nhưng đối với loại hành vi này của người phụ nữ An Như vô cùng chán ghét! Sẽ kèm theo một số hình ảnh liên quan.

Trong đó kèm theo hai tấm ảnh vô cùng nóng bỏng.

Một tấm là An Như đang khỏa thân chụp từ sau lưng, một tấm còn lại An Như chỉ mặc trên người bộ đồ lót.

Niếp Cửu Long lạnh lùng cười nói: “Sao rồi, con người tôi rất là hào phóng đúng không! Hôn lễ của bọn họ nên tiếp tục tiến hành, nhà họ Niếp tôi chỉ đến tặng quà cưới, cũng không muốn phá đám gì. Có điều, cậu và ông Phong vẫn còn một trận thách đấu, ra tay động đến con dâu tôi, tên Trọng Ảnh này tôi phải tìm cho ra bằng được!”

“Ông Phong!” Niếp Cửu Long lên tiếng gọi Phong Vô Ngôn đang ở bên cạnh.

Điều khiến cho Niếp Cửu Long ngạc nhiên là không nhìn thấy Phong Vô Ngôn đâu nữa.

Triệu Hùng từ sớm đã để ý thấy Phong Vô Ngôn lén lút trốn đi rồi.

Chỉ có Niếp Cửu Long giống như một tên ngốc, vẫn đứng đó to tiếng.

Niếp Cửu Long không dễ dàng gì mới bắt Phong Vô Ngôn tìm trở về, nhưng không ngờ con người xảo huyệt này lại lén lút trốn đi mất. Đúng là làm cho Niếp Cửu Long tức muốn chết.

Niếp Cửu Long nhìn chằm chằm Triệu Hùng và nói: “Ngày khác tôi sẽ đến tính sổ với cậu. Chúng ta đi!”

“Khoan đã!” Triệu Hùng lên tiếng gọi Niếp Cửu Long lại.