Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1470




Triệu Hùng nói với Quân Sư: “Quân Sư, vậy cô tới tập đoàn Hùng Quang đi! Sẽ có người tiếp cô, một lát nữa tôi tới luôn đấy.”

“Ok, anh Triệu, vậy tôi tới đó đợi anh.”Quân Sư nói.

Sau khi lên xe thì Triệu Hùng mỉm cười, tự nói với mình: “Người phụ nữ tên Quân Sư này  cũng  thú vị đấy chứ, tới gặp mình mà còn đem quà nữa.”

Tập đoàn Hùng Quang!

Hồ Dân sau khi  nhận được điện thoại của Triệu Hùng thì đích thân mình đi ra cửa công ty chuẩn bị tiếp đón một người phụ nữ tên là Quân Sư.

Không bao lâu sau thì một chiếc xe mạnh mẽ dùng ở cổng tập đoàn Hùng Quang.

Từ trên xe đi xuống là một người phụ nữ toàn thân mặc bộ quần áo gió.

Người phụ nữ đeo kính râm, bộ dạng lạnh lùng. Sau đó một người đàn ông cao lớn hùng dũng cũng bước xuống xe, trong tay sách một người đang đeo khẩu trang.

Mấy người này vừa xuất hiện liền khiến Hồ Dân sợ hãi.

Chiếc xe chiến binh này giống với loại xe Hummer của nước ngoài. Thùng xe rộng và có chức năng chống đạn, tạo cho người nhìn cảm giác bề thế uy nghiêm.

Hồ Dân vội vàng bước tới trước mặt người phụ nữ và hỏi: “Cho tôi hỏi, cô chính là...”

Lời còn chưa kịp nói xong thì Quân Sư đã lên tiếng cắt ngang: “Triệu Hùng bảo tôi tới đây đợi anh ấy, cứ gọi tôi là Quân Sư là được.

“Tôi là Hồ Dân, là phó tổng của công ty này. Cậu chủ nhà chúng tôi đã căn dặn qua rồi, cô Quân Sư mời cô đi bên này.”

Hồ Dân có thể cảm nhận được một loại bá đạo từ trên người phụ nữ tên là Quân Sư này.

Loại bá đạo này thuộc một loại lạnh lẽo, là kiểu người có thể động thủ giết người bất cứ lúc nào.

Dù thế nào đi chăng nữa thì Hồ Dân cũng là phó tổng của một tập đoàn lớn, sau khi kinh ngạc một lúc thì rất nhanh ông ta cũng đã bình tĩnh trở lại. Chỉ là nhìn người đàn ông to lớn kia đang ôm một người đeo mặt nạ, nhìn kiểu gì cũng giống như là tù nhân.

Hồ Dân dẫn Quân Sư và Lãnh Ngại đi tới phòng làm việc của Triệu Hùng.

Sau khi bảo thơ ký rót hai tách trà thì Hồ Dân nói với Quân Sư: “Cô Quân Sư, mọi người ở đây đợi một lúc cậu chủ nhà tôi lập tức sẽ tới luôn.”

Quân Sư đẩy gọng kính lên sau đó nói với Hồ Dân: “Ông bận gì thì cứ đi làm trước đi.”

Hồ Dân gật đầu sau đó xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Sau khi Hồ Dân đi ra thì thư ký cũng nhanh chóng đi tới bên cạnh Hồ Dân và thấp giọng hỏi: “Phó giám đốc Hồ, những người ở trong phòng làm việc của chủ tịch đang làm cái gì vậy?”

“Cụ thể như thế nào thì tôi không biết, nhưng người đó không phải là những người mà chúng ta có thể tiếp xúc được. Cô ít hóng hớt thôi, đi làm việc của mình đi.”

Hồ Dân sau khi đuổi thư ký đi thì ông ty đi kiểm tra tất các bộ phận trong công ty một lượt.

Sau khi  công ty trải qua một hồi chỉnh đốn thì các nhân viên cũng hầu như được thay mới hoàn toàn. Đặc biệt là những nhân viên sẵn sàng làm việc chăm chỉ và có đông góp hết mình cho công ty  thì được tăng lương cao. Có thể nói các nhân viên rất trân trọng công việc khó khăn lắm mới có này.

Tại Hải Phòng, đặc biệt là có thể làm việc trong tập đoàn Hùng Quang thì chính là một việc rất nở mày nở mặt. Lương thì rất cao,trở thành công việc mà rất nhiều người mơ ước.

Hồ Dân đi kiểm tra một lượt, thấy nhân viên không hề làm biếng thì khi ông ta quay lại cửa công ty thì gặp Triệu Hùng đang vội vã đi vào.

Sau khi Triệu Hùng nhìn thấy Hồ Dân thì bước nhanh tới chỗ ông ta và hỏi: “Quân Sư đến chưa?”

“Đến rồi ạ, đang ở trong phòng làm việc của cậu chủ.”

Triệu Hùng gật đầu sau đó vội vàng đi vào phòng làm việc.

Hồ Dân không dám làm phiền Triệu Hùng và Quân Sư nói chuyện, cho nên ông ta quay trở về phòng làm việc của mình tiếp tục làm việc.

Khi Triệu Hùng bước vào phòng làm việc thì Quân Sư và Lãnh Ngạo đứng dậy chào hỏi Triệu Hùng: “Anh Triệu!”

Triệu Hùng còn nhìn thấy một người mặc áo phông màu nâu mặt đeo khẩu trang không nhìn rõ bộ dạng đâu. Nhưng từ hình đánh lại thấy rất giống với sát thủ Lí bỏ chạy ngày đó.

“Đây là...” Triệu Hùng nhăn mày lại nhìn chằm chằm người đeo khẩu trang kia, anh hỏi Quân Sư.

Quân Sư mỉm cười sau đó nói: “Anh Triệu đây là món quà mà tôi tặng anh.

Lãnh Ngạo lôi khẩu trang của người kia ra lộ ra khuôn mặt của sát thủ Lí.

Cơ thể của hắn ta không thể cử động, chắc là đã bị Lãnh Ngạo điểm huyệt rồi.

Triệu Hùng bước tới gần sát thủ Lí và nói: ‘Người này là sát thủ Lí à?”

“Đúng thế” Quân Sư gật đầu giải thích nói: “Vốn dĩ tôi tới Hải Phòng là để thăm anh, nhưng lúc trên đường đi qua núi Song Áp thì tên này muốn cướp xe của tôi. Tôi quen tên sát thủ Lí này, lại nhìn được bài báo kia của anh nói rằng anh có liên quan tới một vụ án mạng. Thế là tôi bảo Lãnh Ngạo bắt lấy hắn ta! Chỉ là để bắt được tên này mất rất nhiều sức lực!”

Triệu Hùng nhìn cổ tay của Lãnh Ngạo thì thấy một vết thương dài khoảng mười xăng ti mét, không khó tưởng tượng ra được chuyện này kích động bao nhiêu.

Tên sát thủ Lí này tuy rằng không nằm trong bảng võ thần, nhưng lại là một sát thủ chuyện nghiệp hàng đầu, toàn thân đề là võ nghệ, tất nhiên là sẽ rất khó bắt. 

Nhìn thấy sát thủ Lí thì Triệu Hùng hưng phấn nói với Quân Sư: “Quá tốt rồi, Quân Sư, cô đã giúp tôi một chuyện lớn rồi. Tôi sắp phát điên lên với tên này rồi, bị trở thành đối tượng nghi ngờ giết người. Bây giờ bắt được hung thủ rồi thì tôi có thể rửa sạch danh tiếng cho mình rồi.”

Triệu Hùng móc điện thoại từ trong túi ra sau đó gọi điện thoại cho cục trưởng Quách Hướng Bình.

“Cục trưởng Quách, đã bắt được hung thủ giết hại Mạnh Tài Triết rồi. Bây giờ đang ở phòng làm việc của tôi tại tập đoàn Hùng Quang, ông có thể sai người tới áp giải hắn ta đi.”

“Tiểu tử cậu làm việc được đó, nhanh như thế mà đã bắt được hung thủ rồi.” Vừa nghe thấy đã bắt được hung thủ rồi thì tâm trạng của Quách Hướng Bình vui vẻ, ông ấy còn khen Triệu Hùng nữa.

“Là do bạn của tôi giúp tôi bắt được hắn ta.”

“Được! Tôi sẽ phái người qua đó. Cậu coi chừng lấy hắn ta ngàn vạn lần không được để hắn ta chạy mất! Chuyện này liên quan tới sự trong sạch của cậu đấy.”

“Ông yên tâm đi, hắn ta chạy không nổi đâu.” Triệu Hùng nói.

Với tu vi của Triệu Hùng mà lại để tên sát thủ này chạy dưới mi mắt của anh thì anh quả thật rất xấu hổ với danh xưng của mình.

Không tới hai mươi phút sau thì một đoàn cảnh sát đi tới tập đoàn Hùng Quang.

Hồ Dân sợ hãi, còn cho rằng công ty xảy ra chuyện gì đó. Thẳng tới khi tên sát thủ Lí bị dẫn bị thì lúc này ông ta mới biết được rằng người phụ nữ tên Quân Sư kia đã giúp Triệu Hùng bắt được tên hung thủ thật sự.

Mấy ngày này, vì cái chết của Mạnh Tài Triết đã giày vò Triệu Hùng và Hồ Dân rất nhiều. Hôm nay có thể bắt được hung thủ rồi,  đã thế còn trả lại trong sạch cho Triệu Hùng nữa.

Bởi vì tên sát thủ Lí là tội phạm nghiêm trọng lại còn là một nhân vật đáng sợ cho nên tất cả quá trình đều do công ăn đặc vụ áp giải.

Sát thủ Lí đã lọt lưới, điều này khiến tâm trạng của Triệu Hùng tốt hơn rất nhiều.

Anh hỏi Quân Sư: “Quân Sư, sao cô lại có thời gian tới Hải Phòng vậy?”

“Tôi nghe nói sư phụ của anh đã xuất hiện ở Đông Nam Á, cho nên tới nói với anh, dạo gần đây dự định đi tìm ông ấy.”

“Có tin tức của sư  phụ tôi rồi ư?” Gương mặt của Triệu Hùng nhất thời kích động.

Quân Sư nhăn mày nói: “Chỉ là mọi chuyện quá lộn xộn! Cũng chỉ là nghe nói mà thôi. Vẫn phải đi tìm đã thì mới biết được.”

“Hiaz, Đông Nam Á lớn như thế, muốn tìm một người  nào có phải là chuyện dễ dàng gì.” Quân Sư thở dài.

Lâm Diễm sư phụ của Triệu Hùng, có thể nói chính là người khai sáng dạy võ công cho anh. tuy rằng thời gian anh học võ công cùng Lâm Diễm không quá lâu nhưng Lâm Diễm ngoài dạy anh võ công ra thì còn dạy anh rất nhiều đạo lý làm người.

Một ngày là thầy thì cả đời cũng là thầy.

Xa cách nhau lâu như vậy rồi, trong lòng Triệu Hùng vẫn rất tưởng niệm Triệu Hùng.