Rốt cuộc thì Triệu Hùng vẫn không nhịn được nên ra tay với Thi Sinh rồi.
Mặc kệ hắn ta là người nhà họ Thi, hắn ta có là ông trời thì cũng không ngăn cản được cơn giận của Triệu Hùng.
Triệu Hùng sải bước đi về phía Thi Sinh, Lý Thanh Tịnh lo lắng Triệu Hùng đánh chết Thi Sinh sẽ dẫn đến tai họa xấu. Dù sao thì Thi Sinh không phải là người trong giang hồ, hắn ta có bối cảnh rất cường đại.
Lý Thanh Tịnh vội vàng nói với Kim Trung: "Kim Trung, anh mau đi khuyên nhủ Triệu Hùng, đừng để anh ta làm chuyện điên rồ."
Kim Trung gật đầu rồi, mang theo Trương Tử An rồi vội vàng đi đến bên người Triệu Hùng.
Không biết là bởi vì tức giận hay là có nguyên nhân khác, Lý Thanh Tịnh cảm thấy trong bụng quặn đau một trận, một tay cô ôm bụng, trên mặt hiện ra thần sắc thống khổ.
Vân Nhã nhìn thấy Lý Thanh Tịnh không thoải mái, chỉ sợ cô động thai khí, cô ta tiến lên quan tâm dò hỏi: "Thanh Tịnh, cô bị sao vậy?"
"Bụng tôi có chút đau!" Lý Thanh Tịnh nói.
Vân Nhã nhìn thấy sắc mặt Lý Thanh Tịnh có chút tái nhợt, cô ta hỏi tiếp: "Cô có phải đã động thai khí hay không?"
"Không biết nữa." Lý Thanh Tịnh lắc đầu.
Phụ nữ lúc mang thai, sợ nhất đau bụng.
Khi đứa bé còn chưa hoàn toàn thành hình, phụ nữ mà đau bụng thì rất dễ sảy thai.
Vân Nhã vội vàng kêu gọi quản nhà trong nhà, bảo ông ta gọi bác sĩ tư nhân nhà họ Vân đến đây xem xét Lý Thanh Tịnh một chút.
Vân Nhã cẩn thận từng li từng tí đỡ Lý Thanh Tịnh ngồi ở trên một cái ghế.
Cô ta muốn đến bên cạnh xem Triệu Hùng một chút, nhưng mà không yên lòng Lý Thanh Tịnh, cho nên cô ta ở đây một mực trong coi Lý Thanh Tịnh.
Vân Nhã hỏi Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh, bây giờ cô cảm thấy thế nào rồi?"
"Vẫn còn rất đau, đau từng cơn."
"Đừng lo lắng! Tôi đã kêu người gọi bác sĩ tư nhân đến đây rồi."
"Cảm ơn cô." Lý Thanh Tịnh nói.
Vân Nhã mỉm cười nói: "Cô còn khách khí với tôi làm gì. Đúng rồi, cái người phụ nữ tên Lưu Hải Yến kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cô ta không phải đã thích Triệu Hùng chứ?"
"Hẳn sẽ không!"
"Thế cô ta thật sự là em gái ruột của Lưu Văn Nhân sao?"
"Tôi cũng không biết nữa, tôi cũng chỉ vừa mới nghe Thi Sinh nói nên mới biết." Lý Thanh Tịnh giải thích.
Ta cũng không biết, cũng là vừa mới nghe Thi Sinh nói, mới biết." Lý Thanh Tịnh giảng giải nói.
Vân Nhã kêu lên: "Ồ."
Vừa rồi cô ta đứng ở bên cạnh nên đã nghe rõ ràng mọi chuyện.
Từ khi nhà họ Triệu trục xuất Triệu Hùng, Vân Nhã vẫn luôn nghe ngóng mọi chuyện liên quan đến Triệu Hùng. Biết mẹ của anh đã mất, bố của anh là Triệu Khải Thời lại cưới một người vợ có tuổi xấp xỉ với anh.
Về sau cô ta cũng biết rằng Triệu Hùng làm người ở rể nhà họ Lý, kết hôn với Lý Thanh Tịnh là bởi vì tới nhờ vả người quản gia nhà họ Triệu là Lý Hữu Chiến
Mấy năm kia, Triệu Hùng một mực không thể bước ra bóng tối bởi vì mẹ của anh mất đi, anh cũng không muốn làm chuyện gì, chìm đắm trong trụy lạc. Thẳng đến khi nhà họ Triệu phân tài sản cho anh, anh mới vùng lên lần nữa.
Chuyện cũ róc rách như là mây khói thoáng qua. Lại như thời gian qua nhanh, trong nháy mắt trở thành tro bụi.
Vân Nhã cho là Triệu Hùng đã bước ra khỏi chuyện này rồi, không ngờ rằng anh vừa nghe chuyện có quan hệ với Lưu Văn Nhân thì lại nổi giận như vậy.
Lưu Hải Yến và Lưu Vũ Tiến vội vàng chạy tới nơi Thi Sinh ngã xuống.
Lưu Vũ Tiến không nghĩ tới Triệu Hùng thực sự dám ra tay với Thi Sinh.
Phải biết rằng thân phận của Thi Sinh còn ở đó. Một khi Triệu Hùng ra tay với Thi Sinh, Triệu Hùng sẽ chọc một chuyện vô cùng phiền phức cho bản thân.
Chỉ thấy Triệu Hùng đạp một chân lên ngực Thi Sinh, Thi Sinh cảm giác như có một tòa núi lớn đang đè bản thân vậy, hô hấp tắc nghẽn, có chút không thở nổi.
"Họ Triệu, anh dám... dám đánh tôi sao? Hôm nay anh không đánh chết tôi thì tôi... Tôi sẽ giết chết anh." Thi Sinh tức giận quát lớn.
Sau khi Lưu Vũ Tiến và Lưu Hải Yến đuổi tới, Lưu Vũ Tiến tức giận hét Triệu Hùng: "Triệu Hùng, anh muốn làm gì?"
Triệu Hùng đã đỏ mắt, anh nói với Lưu Vũ Tiến rất lạnh lùng: "Trước tiên tôi dạy dỗ thằng chó Thi Sinh này, sau đó sẽ dạy dỗ anh."
Lưu Hải Yến nghe xong, lo lắng Triệu Hùng xông ra tai họa. Dù sao thì thân phận của Thi Sinh còn ở đó.
Nếu như Triệu Hùng chỉ dạy dỗ một chút Thi Sinh, lấy lực ảnh hưởng nhà họ Trương của Trương Tử An thì vẫn đủ giải quyết chuyện này. Nhưng nếu như Triệu Hùng giết chết Thi Sinh dưới con mắt của mọi người chung quanh, chuyện này sẽ trở thành chuyện lớn.
Triệu Hùng buông chân đang đạp ở ngực Thi Sinh ra, nâng tay nắm chặt cổ áo của hắn ta, một tay nắm hắn ta đứng lên rồi tát.
"Chát..."
Triệu Hùng tát một cái trên mặt của Thi Sinh.
Thi Sinh bị đánh đến mức tràn máu ra khóe miệng.
Hắn ta vừa định phun ra lời chửi thề, Triệu Hùng lại tát tiếp một cái, đánh bay hắn ta ra ngoài.
Lưu Vũ Tiến vừa định đi lên ngăn cản thì gặp ánh mắt của Triệu Hùng trừng qua.
Anh ta đã giao thủ với Triệu Hùng rồi, biết võ công của Triệu Hùng ở trên anh ta, cho nên khi ánh mắt của Triệu Hùng lườm đi qua, anh ta ngừng lại tại chỗ, không dám tiến lên ngăn cản.
Lưu Hải Yến lo lắng Triệu Hùng sẽ thật sự đánh chết Thi Sinh, như vậy thì chuyện này sẽ không còn khả năng cứu vãn.
Cô ta tiến lên dùng cơ thể chặn lại Triệu Hùng, duỗi ra hai tay ngăn cản Triệu Hùng rồi nói: "Anh không thể đánh Thi Sinh nữa, đánh nữa thì anh ta sẽ chết mất."
"Thì sao, tôi đánh chết anh ta thì cô đau lòng đúng không?” Triệu Hùng phẫn nộ thét hỏi Lưu Hải Yến.
"Anh..."
Lưu Hải Yến thấy Triệu Hùng không hiểu ý tốt của cô ta, trong lòng cảm thấy vô cùng uất ức, nhưng mà cô ta nhất định phải ngăn cản chuyện này. Một khi để cho Triệu Hùng ra tay đánh chết Thi Sinh ở trước mặt mọi người, như vậy thì Triệu Hùng sẽ thật sự xong đời.
Lưu Hải Yến cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, hướng về phía Triệu Hùng chửi bậy: "Anh có não hay không? Tôi không biết giữa anh và Thi Sinh xảy ra chuyện gì? Nhưng mà nếu như anh đánh chết anh ta, anh có nghĩ đến Lý Thanh Tịnh hay không? Có nghĩ đến đứa bé trong bụng của cô ấy không?"
Thi Sinh biết Triệu Hùng không dám giết hắn ta, nhưng lại dám ra tay đánh hắn ta trước mắt mọi người. Hắn ta nhất định sẽ trả thù chuyện này.
Thi Sinh ngồi dậy, lau vết máu ở khóe miệng, cười lạnh rồi uy hiếp Triệu hùng: "Họ Triệu, anh có gan thì đánh chết tôi đi. Tôi nói rồi, hôm nay anh không dám đánh chết tôi, Thi Sinh tôi nhất định sẽ giết chết anh."
"Anh ngậm miệng." Lưu Hải Yến quay đầu quát Thi Sinh.
Thi Sinh thấy Lưu Hải Yến tức giận, bị dọa đến ngậm miệng lại.
Mục đích hắn ta chọc Triệu Hùng tức giận chính là để quan hệ giữa Triệu Hùng và Lưu Hải Yến triệu để tan rã, để quan hệ giữa hai người bọn họ trở thành kẻ thù.
Lưu Hải Yến quát với Thi Sinh xong thì Triệu Hùng cũng quát với Lưu Hải Yến: "Cô cũng ngậm miệng cho tôi."
Lưu Hải Yến choáng váng!
Không nghĩ tới Triệu Hùng dùng giọng điệu này nói với cô ta.
Cô ta còn chưa kịp mất hồn mất vía thì chỉ thấy bàn tay của Triệu Hùng đã tát tới.
Mặc dù Lưu Hải Yến biết võ công, nhưng mà thực lực của cô ta không phải là đối thủ của Triệu Hùng, coi như muốn né tránh cũng là có lòng mà không có sức.
"Chát..."
Trên gương mặt xinh đẹp của Lưu Hải Yến nhiều thêm dấu năm ngón tay.
Lâm Thanh Thảo ở bên cạnh rất kinh ngạc, trố mắt đứng nhìn, cô ta không ngờ rằng Triệu Hùng lại dám ra tay đánh Lưu Hải Yến, cô chủ của cô ta.
Tay của Triệu Hùng chỉ thẳng vào mặt Lưu Hải Yến, tức giận quát: "Cô cút xéo ngay cho tôi. Từ nay về sau, đừng để tôi gặp lại cô nữa. Bằng không thì tôi gặp cô một lần sẽ đánh cô một lần."
Lưu Hải Yến rơi nước mắt, cô ta cảm thấy ủy khuất, nâng tay che lại hai gò má bị tát, nhìn chằm chằm Triệu Hùng nói: "Anh thế mà ra tay đánh tôi sao?"
Triệu Hùng đã biết thân phận thật sự của Lưu Hải Yến, thì sao mà có thái độ tốt với cô ta. Anh nghiêm nghị quát lần nữa: "Cút..."