Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1155




“Đây chính là giữa ban ngày. Đám người này thật sự là quá phát rồ đó chứ. Thế mà dám ra tay công khai ở giữa ban ngày ban mặt.”

Nhưng mà Liệp Hộ Môn lại là tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới.

Hoa Di là một bác sĩ, khi cô ấy xem bệnh là thời điểm thuận tiện nhất để ra tay với cô ấy.

Kế hoạch của những sát thủ này cũng không tệ, chỉ là bọn họ không nghĩ rằng Trần Văn Sơn sẽ chạy tới nhanh như vậy, càng sẽ không nghĩ đến thực lực của Triệu Hùng lại mạnh đến thế, làm cho bọn họ thất bại đến tan tác mà trở về.

Khi Triệu Hùng kể lại chuyện này cho Lý Thanh Tịnh nghe, sắc mặt cô thay đổi liên tục mấy lần.

Từng câu chữ trong câu chuyện mà Triệu Hùng kể đều tràn ngập sự nguy hiểm.

Nếu không phải là Hoa Di may mắn, không phải là Trần Văn Sơn kịp thời đuổi tới, không phải là thực lực của Triệu Hùng quá mạnh thì hôm nay Hoa Di hẳn đã gặp nạn rồi.

Sau khi nghe xong, Lý Thanh Tịnh hỏi Triệu Hùng: "Anh nói là ông chủ thứ hai của Liệp Hộ Môn chết rồi sao. Ông chủ của bọn họ giận lây sang người chị Hoa nên mới phái người tới giết cô ấy?"

"Đúng vậy. Trước đây khi Hoa Di còn sống ở thị trấn Lục Giang, người của Liệp Hộ Môn đã tới mời cô ấy đến chữa bệnh cho ông chủ thứ hai của bọn họ. Nhưng mà Hoa Di không muốn cứu giúp cho ông chủ của tổ chức sát thủ nên xảy ra xung đột với người của Liệp Hộ Môn. Đám người này phát điên lên, không chỉ đốt cháy chỗ ở của Hoa Di mà còn muốn bắt cô ấy trở về."

"Chuyện này em cũng biết. Thật sự em không nghĩ đến ông chủ thứ hai của bọn họ lại xui xẻo mà chết như vậy."

Triệu Hùng nói: "Chắc hẳn là bị bệnh nan nguy rồi. Dù sao Liệp Hộ Môn cũng không thiếu tiền, hẳn là đã mời các bác sĩ danh tiếng trên thế giới rồi nhưng đều không cứu chữa được, lúc này mới mời Hoa Di đến chữa bệnh. Chỉ là không ngờ rằng Hoa Di từ xưa đến nay không bao giờ cứu chữa cho người xấu cả. Bọn họ đều tính sai."

"Em còn tưởng rằng đám người này hướng về phía chúng ta chứ?" Lý Thanh Tịnh nói.

"Đúng vậy. Lúc đó anh cũng nghĩ như thế. Nhưng mà cho dù là hướng về phía Hoa Di, hay là hướng về phía chúng ta thì cũng đều giống nhau. Anh đã phế năm người bọn họ, nhưng mà ba tên cao thủ kia đã chạy mất."

"Ba tên cao thủ chạy mất kia lợi hại không?" Lý Thanh Tịnh lo lắng hỏi.

"Rất lợi hại." Triệu Hùng nói.

Ba từ ngắn ngủi nhưng cũng đủ để đại biểu hết thảy.

Lý Thanh Tịnh hỏi Triệu Hùng: "Anh có nắm chắc không?"

Triệu Hùng gật đầu một cái rồi nói tiếp: "Chỉ cần bọn họ còn ở Hải Phòng thì sẽ không trốn thoát được."

Lý Thanh Tịnh nói với Triệu Hùng: "Vậy anh ngồi đây một lát đi, em xử lý xong chuyện trong tay đã."

Triệu Hùng gật đầu rồi ngồi chơi điện thoại.

Lý Thanh Tịnh lại bắt đầu chuyên tâm làm việc.

Không lâu sau đó, điện thoại trên bàn rung lên.

Lý Thanh Tịnh nhận điện thoại nói: "Tổng giám đốc Phương hợp tác với công ty xây dựng Đào Thị chúng tôi cũng không phải ngày một ngày hai, nếu bây giờ cắt đứt quan hệ hợp tác như vậy thì phần thiệt hại sẽ do đơn phương các người gánh chịu."

"Công ty của chúng tôi nguyện ý gánh chịu thiệt hại." Người trong điện thoại nói.

Nghe vậy, Lý Thanh Tịnh nhíu mày nói: "Nếu như ngài đã suy nghĩ vậy thì được rồi, tôi đồng ý chấm dứt hợp tác."

Không tới hai mươi phút, Lý Thanh Tịnh liên tiếp nhận 3 cuộc điện thoại. Bọn họ đều là đối tượng hợp tác trong công trình xây dựng của công ty xây dựng Đào Thị.

Những đối tượng hợp tác này mặc dù không phải là công ty gì lớn, nhưng mà dù sao cũng là tài nguyên mà công ty xây dựng Đào Thị tích lũy lâu nay.

Sau khi tiếp nhận xong ba cuộc điện thoại, Lý Thanh Tịnh tức giận ném điện thoại trong tay.

Triệu Hùng cũng nghe rõ những cuộc điện thoại của Lý Thanh Tịnh.

Chờ Lý Thanh Tịnh cúp điện thoại, Triệu Hùng đứng lên, đi đến bên người Lý Thanh Tịnh rồi hỏi: "Sao vậy Thanh Tịnh?"

"Ba đối tượng hợp tác lâu năm của công ty xây dựng Đào Thị đều cắt đứt hợp tác với chúng ta." Lý Thanh Tịnh tức giận nói.

Triệu Hùng nhăn mày nói: "Có người giở trò quỷ ở sau lưng sao?"

Lý Thanh Tịnh nghĩ nghĩ, nói: "Hẳn là Đào Tuấn Dương. Anh ta nói muốn trả thù nhà họ Đào, hiện tại anh ta đang làm việc thay tập đoàn Quan Hoa, công ty này có thực lực vô cùng cường đại, hoàn toàn có thể làm được những điều này."

"Cần anh đi điều tra không?" Triệu Hùng hỏi.

"Không cần thiết. Em dự định để Đào Yên Quân đi làm chuyện này. Ông ta mới trở về từ trong tù, chuyện này cũng là cơ hội để khảo nghiệm ông ta."

Triệu Hùng gật đầu.

Dù sao công ty cũng của nhà họ Đào, Đào Yên Quân đứng ra giải quyết cũng vô cùng thích hợp.

Lý Thanh Tịnh nhấn máy nhắn tin trên bàn, gọi thư ký Đặng Gia Hân đi vào.

"Tổng giám đốc Lý, có việc gì sao?" Đặng Gia Hân đi vào liền hỏi Lý Thanh Tịnh.

Lý Thanh Tịnh phân phó Đặng Gia Hân: "Gia Hân, cô đi gọi Đào Yên Quân vào đây, tôi có việc cần nói với ông ta."

"Biết." Đặng Gia Hân lên tiếng, quay người đi ra ngoài.

Hai ba phút sau, Đặng Gia Hân mang theo Đào Yên Quân đi đến. Sau đó, Đặng Gia Hân rời khỏi phòng làm việc.

Sau khi Đào Yên Quân đi vào văn phòng, ông ta nhìn thấy Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh, sắc mặc cũng ngưng trọng lên, dò hỏi Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh, cháu tìm cậu có việc gì à?"

"Cậu trẻ, xưởng gỗ Cát Đạt, phòng tắm Hằng Kiệt, còn có thực phẩm Thiên Thành đều gọi điện thoại tới muốn cắt đứt quan hệ hợp tác với chúng ta. Cậu cũng biết ba nhà xí nghiệp này là đối tượng hợp tác lâu năm của nhà họ Đào chúng ta. Đặc biệt là thực phẩm Thiên Thành, một khi cắt đứt với bọn họ sẽ vô cùng ảnh thưởng với tiến độ thi công công trình của chúng ta. Bà nhà công ty đều cùng lúc gọi điện thoại tới, chuyện này vô cùng kỳ lạ, cháu hoài nghi là Đào Tuấn Dương làm. Cậu đại biểu công ty xây dựng Đào Thị hẹn ba người phụ trách của ba công ty này hỏi thử xem. Sau đó tiếp xúc với Đào Tuấn Dương, xem thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lý Thanh Tịnh nói ra phân tích của cô với Đào Yên Quân.

Nghe chuyện này có thể là do Đào Tuấn Dương Làm, Đào Yên Quân tức giận trợn cả hai mắt, nói với Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh, cháu cứ yên tâm. Bây giờ cậu sẽ đi xử lý chuyện này. Nếu như thật sự là Đào Tuấn Dương làm, cậu nhất định sẽ không bỏ qua cho nó."

"Cậu trẻ, cậu đừng kích động. Đào Tuấn Dương trở về lần này đã nhằm thẳng vào nhà họ Đào, anh ta nhất định đã chuẩn bị sẵn rồi. Điều tra rõ ràng ngọn nguồn rồi chúng ta bàn bạc kỹ hơn. Nếu mà cậu tìm Đào Tuấn Dương gây chuyện, cháu sợ rằng sẽ trúng kế của Đào Tuấn Dương." Lý Thanh Tịnh kiên nhẫn phân tích với Đào Yên Quân.

"Yên tâm đi! Cậu sẽ không hành động theo cảm tính, sẽ lấy đại cục làm trọng. Cậu tra rõ ràng chuyện này rồi sẽ nói kết quả cho cháu."

"Được rồi." Lý Thanh Tịnh gật đầu một cái.

Sau khi Đào Yên Quân rời đi, Lý Thanh Tịnh đột nhiên có chút hối hận khi để Đào Yên Quan làm chuyện này. Cô lo lắng Đào Yên Quân không kìm được tức giận mà đi gây phiền phức với Đào Tuấn Dương.

Nếu mà Đào Tuấn Dương đã đào hố sẵn, mọi chuyện sẽ rất phiền phức.

Lý Thanh Tịnh lo lắng, cô nói với Triệu Hùng: "Triệu Hùng, em để cậu trẻ đi làm chuyện này, anh nghĩ quyết định của em có sai lầm hay không?"

"Rất tốt. Ông ta bây giờ vẫn còn không ổn định, phải rèn luyện nhiều lần mới có thể trở thành trụ cột của nhà họ Đào được."

Lý Thanh Tịnh nhíu mày nói: "Nhưng mà em lo lắng Đào Tuấn Dương là người làm chuyện này. Khi đó thì cậu trẻ sẽ đi gây chuyện với anh ta. Dù sao lấy tính cách của cậu trẻ, ông ta nhất định sẽ nổi lên va chạm với Đào Tuấn Dương. Lỡ may xảy ra chuyện gì, em cũng không có cách nào giao phó với bà."

Triệu Hùng cười cười, an ủi Lý Thanh Tịnh: "Người thì phải lúc trưởng thành. Dù sao thì Đào Yên Quân cũng là lớp lớn của em, em đang là lớp nhỏ. Nếu như ngay cả cửa này mà ông ta cũng không qua được, thì ông ta cũng không có tư cách là trụ cột của công ty xây dựng Đào Thị."