Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1097: Anh không giúp tôi, tôi gả cho Triệu Khang




Triệu Hùng thấy Lý Thanh Tịnh tin tưởng mình như vậy, ôm thật chặt cô vào trong lòng, cúi đầu hôn lên trán cô một cái.

“Thanh Tịnh, em tin tưởng anh như vậy, cuộc đời này Triệu Hùng nhất định không phụ em!”

Lúc Triệu Hùng đề cập đến Vân Nhã, Lý Thanh Tịnh lại nghĩ tới kiếp nạn năm năm sau của mình.

Lưu Ngũ Khuyết đã nói đây chính là kiếp nạn sinh tử của cô. Ngay cả cao nhân thế ngoại như Lưu Ngũ Khuyết đều không có biện pháp giúp cô hóa giải. Cho nên, Lý Thanh Tịnh thầm suy nghĩ trong lòng.

Nếu như mình thật sự phải chết, cô cũng không muốn Triệu Hùng cô độc sống quãng đời còn lại. Bố cô Lý Quốc Lâm chính là một ví dụ sống sờ sờ.

Vân Nhã vẫn luôn có tình ý với Triệu Hùng, là tiểu thư nhà giàu, có thể nói môn đăng hộ đối với Triệu Hùng.

Lúc Triệu Hùng không có ở đây, Lý Thanh Tịnh từng tiếp xúc mấy lần với Vân Nhã. Sau khi tiếp xúc, Lý Thanh Tịnh biết Vân Nhã là một cô gái tốt, cô ta chỉ là quá mức chấp mê với Triệu Hùng mà thôi.

Trên chuyện tình cảm, căn bản không phân đúng sai.

Lấy ngoại hình cùng điều kiện kinh tế của Vân Nhã, người theo đuổi vô số. Nhưng cô ta chỉ có tình cảm với Triệu Hùng, cái này chẳng trách Vân Nhã. Chỉ có thể nói Triệu Hùng cùng Vân Nhã là yêu sai người sai thời điểm mà thôi.

Lý Thanh Tịnh lo lắng cho mình thật sự không tránh thoát đại kiếp nạn năm năm sau.

Thì con gái Dao Châu cùng hai đứa con trai chưa ra đời sẽ giống như Triệu Hùng sống cuộc sống không có mẹ. Cho nên, cô đang âm thầm giúp Triệu Hùng lót đường. Đây có lẽ là chuyện duy nhất cô có thể làm được cho các con, cho Triệu Hùng.

Đây là bí mật Lý Thanh Tịnh trong lòng, cô chưa bao giờ chia sẻ với bất kỳ ai. Lý Thanh Tịnh chuẩn bị tới thời cơ thích hợp thẳng thắn đây tất cả với Vân Nhã. Cho nên, Vân Nhã hẹn Triệu Hùng, cô cũng không ngăn cản cùng từ chối.

Hai người cứ như vậy ôm thật chặt đối phương, một lúc lâu không muốn tách rời.

“Triệu Hùng, anh nói người sau khi chết có kiếp sau không?” Một lát sau, Lý Thanh Tịnh sâu kín hỏi Triệu Hùng.

“Anh tin tưởng luân hồi! Càng tin tưởng số phận.” Triệu Hùng nói.

“Vậy nếu như em mất, hoặc là không thấy, kiếp sau anh sẽ tìm được em sao?”

“Sẽ!” Triệu Hùng khẳng định nói: “Cho dù là ở thế giới rộng lớn, biển người mênh mông, anh cũng sẽ tìm được em. Phật dạy đời trước trăm nghìn lần ngoái đầu nhìn lại, mới đổi lấy một lần gặp thoáng qua đời này. Mười năm tu được ngồi cùng thuyền, trăm năm tu ngủ cùng gối! Chúng ta có thể cùng một chỗ, kiếp trước nhất định làm rất nhiều chuyện tốt. Cho nên, đời này anh vẫn phải làm cho tốt, muốn đời đời kiếp kiếp cùng với em.”

Nghe xong Triệu Hùng nói lời này, Lý Thanh Tịnh bị cảm động rối tinh rối mù.

Lý Thanh Tịnh kém một chút khóc lên, nằm ở trong lòng Triệu Hùng, sâu kín nói: “Nhưng vì sao chúng ta ở cùng một chỗ lại khó khăn đến vậy?”

“Thanh Tịnh, bây giờ chúng ta cùng một chỗ, không phải là tốt vô cùng sao? Lại nói, cả đời người nào có thuận buồm xuôi gió. Đều phải trải qua những mưa gió, mới gặp được cầu vồng.”

Lý Thanh Tịnh hồng hồng đôi mắt, không muốn thảo luận vấn đề này với Triệu Hùng, lo lắng mình thật sự không nhịn được sẽ nói chân tướng cho Triệu Hùng.

Cô rất muốn khóc òa lên, muốn phát ti3t ấm ức trong lòng, lại vẫn muốn chọn kiên cường!

Con gái yếu đuối nhưng làm mẹ phải mạnh mẽ!

Lý Thanh Tịnh sắp làm mẹ của ba đứa bé, coi như ông trời mở mắt cho cô năm năm nữa. Cho nên, cô phải biết quý trọng năm năm cuối cùng này.

“Chuyện của hai ngày này hơi nhiều, sớm đi ngủ đi! Đêm nay, không cho phép anh bắt nạt em, em muốn ôm anh ngủ.” Lý Thanh Tịnh nói với Triệu Hùng.

Triệu Hùng không có phúc lợi, trong lòng có chút thất vọng, lần thứ hai hôn lên trán Lý Thanh Tịnh nói: “Hiện tại có thể ngủ!”

“Sao anh như đứa bé vậy, không chiếm chút tiện nghi thì không ngủ được?”

“Bởi vì, em là vợ của anh, là nữ thần trong lòng anh! Anh muốn quý trọng mỗi giây mỗi phút bên em!” Triệu Hùng cười nói.

Lý Thanh Tịnh làm sao không muốn thế, nhưng phụ nữ luôn luôn hàm súc, cô không muốn biểu lộ cõi lòng ra, nói: “Bây giờ được tiện nghi rồi, mau ngủ đi!”

Triệu Hùng “Ừ!” một tiếng, một bàn tay nắm chặt bàn tay mềm mại không xương của Lý Thanh Tịnh, hai người rất nhanh tiến vào mộng đẹp.

Ngày hôm sau!

Quán cà phê Tâm Ngữ!

Triệu Hùng đúng mười giờ đến nơi này.

Vân Nhã sớm đợi ở quán cà phê.

Quán cà phê này, Triệu Hùng đã tới mấy lần cùng Vân Nhã. Quán không lớn, cũng rất có phong cách.

Triệu Hùng thấy Vân Nhã ăn mặc ngăn nắp, trang điểm tinh xảo, một ít thời gian không gặp, trên người mất đi vài phần ngây ngô, nhiều vài phần thành thục cùng quyến rũ.

Sau khi gọi cà phê, Triệu Hùng nhìn Vân Nhã hỏi: “Cô tìm tôi có chuyện gì?”

Vân Nhã cố ý nở nụ cười, nói với Triệu Hùng: “Anh từ Tân Thành đã trở về, cũng không hẹn tôi, cũng không tới tìm tôi, là ghét tôi đúng không?”

“Sao tôi lại ghét cô?”

“Vậy anh làm gì không gặp tôi, cũng không gọi điện thoại cho tôi hoặc là gửi tin nhắn?” Vân Nhã hùng hồn hỏi.

“Tôi...”

Triệu Hùng mới vừa muốn mở miệng giải thích, đã bị Vân Nhã chặn lời nói: “Anh lại muốn nói mình bận, không thời gian à?”

Trên mặt Triệu Hùng hiện ra nụ cười lúng túng, giải thích: “Trong khoảng thời gian này, tôi thật sự rất bận rộn.”

“Tôi cũng biết rõ anh bận rộn. Cho nên, mới tận lực không đi quấy rầy anh.”

Sau khi cà phê mang lên, Triệu Hùng nhẹ nhàng khuấy đều cà phê trong ly, ngẩng đầu nhìn Vân Nhã nói: “Vân Nhã tôi cũng không phải cố ý muốn tránh cô. Thanh Tịnh đã mang thai. Cho nên, chúng ta có thể ít gặp mặt thì nên cố gắng đừng gặp. Tôi sợ cô sẽ mắc kẹt quá sâu, cũng sợ bản thân không giữ được, lo lắng xúc phạm tới Thanh Tịnh.”

“Tôi biết Lý Thanh Tịnh mang thai!”

“Cô biết?” Triệu Hùng ngạc nhiên

Anh cũng không có nói chuyện Lý Thanh Tịnh mang thai với Vân Nhã. Như vậy nhất định là Lý Thanh Tịnh chính miệng nói cho Vân Nhã rồi.

“Là Thanh Tịnh nói cho cô biết à?” Triệu Hùng hỏi Vân Nhã.

Vân Nhã “Ừm!” một tiếng, gật đầu nói: “Lúc anh không ở Tân Thành, Lý Thanh Tịnh hẹn gặp tôi vài lần. Lần trước lúc gặp mặt, cô ấy nói cho tôi biết việc mang thai.”

Triệu Hùng nghe được tin tức này không khỏi kinh ngạc.

Cho dù là Lý Thanh Tịnh không can thiệp tự do của anh, nhưng Vân Nhã tương đương với tình địch của vợ mình.

Vợ Lý Thanh Tịnh làm sao sẽ hẹn Vân Nhã đây?

Triệu Hùng tò mò hỏi Vân Nhã: “Vân Nhã, Thanh Tịnh hẹn cô gặp mặt, không làm gì với cô chứ?”

“Không có! Cô ấy đối với ta rất tốt.” Vân Nhã cười cười nói: “Nếu như tôi cùng Lý Thanh Tịnh không phải là quan hệ tình địch. Nói không chừng chúng tôi còn có thể trở thành bạn bè tốt đó. Dù sao mấy ngày này tiếp xúc với Lý Thanh Tịnh, ta lại thấy Lý Thanh Tịnh rất tốt. Nếu không phải là tôi không muốn buông anh ra, thì thật có thể trở thành bạn tốt với Lý Thanh Tịnh.”

Sau khi Triệu Hùng nghe Vân Nhã giải thích, cảm thấy không hiểu ra sao.

Anh cảm giác chuyện có chút kỳ quặc, cho dù vợ Lý Thanh Tịnh không có địch ý với Vân Nhã, cũng không có khả năng thường xuyên hẹn gặp Vân Nhã chứ?

Rốt cuộc vợ Lý Thanh Tịnh đang làm cái gì?

Vân Nhã thấy Triệu Hùng suy nghĩ xuất thần, quơ quơ tay ở trước mặt anh, nói: “Này! Ta tìm anh tới không phải là nói chuyện vợ anh. Là muốn tìm anh hỗ trợ!”

“Hỗ trợ cái gì?” Triệu Hùng nhìn Vân Nhã hỏi.

Vân Nhã giải thích với Triệu Hùng: “Cái người tên Triệu Khang của nhà họ Triệu các người, bố anh ta là Triệu Khải Nhân mang theo Triệu Khang đến nhà của tôi cầu hôn. Chính anh xem mà làm đi? Nếu như anh không ra tay giúp tôi, ta phải gả cho Triệu Khang đấy!”