Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1013: Đáng tiếc, tôi không phải là đàn ông




Tống Y Sa nghe vậy “À!” một tiếng, không khỏi cười nhẹ.

Cô ấy vui quá, lại quên giới thiệu hai người này với nhau.

Hà Cảnh rất có lễ phép đứng lên.

Tống Y Sa giới thiệu: “Em trai, vị này chính Hà Cảnh con trau út củaVua bàiHoàng Thành. Cậu chủ Cảnh, vị này chính là...”

Không đợi Tống Y Sa giới thiệu xong, Hà Cảnhđã lên tiếng ngắt lời: “Triệu Hùng con trai củaTriệu Khải Thời tập đoàn Khải Thời, đúng không?”

Triệu Hùng thấy vịHà Cảnh này không gọi mình là đứa con bỏ đi của nhà họ Triệu, có thể nói là cho mình mặt mũi. Gật đầu cười nói: “Xin chào cậu Cảnh, hiện tại tôichẳng qua là một đứa bỏ đi củanhà họ Triệu mà thôi!”

“Anh Hùngđừng tự coi nhẹ mình! Chuyện của anhi, tôi ít nhiều cũng nghe nói qua một ít. Anh lăn lộn ở vùng Đông Bắc Bộ này coi như phong sinh thủy khởi. Cho nên, tập đoàn Khải Thời mới sẽ nhằm vào anh. Rất vinh hạnh quen biếtanh Hùng!”

“Có thể quen biếtCậu Hà, tôi cũng rất vui!”Triệu Hùng cười cười. Nói vớiHà Cảnh: “Cậu chủ Hà, có thời gian tới chỗ tôi để tôiđược vinh hạnh làm chủ nhà.”

“Đâu có! Có cơ hội nhất định sẽ đi quấy rầy. Vậy các người trò chuyện đi, tôiphải lên máy bay, chờ có duyên gặp lại.”

Tống Y Sa lên tiếng nói: “Cậu Hà, tôi đưa anh đi!”

Hà Cảnh nói: “Được!”, cũng không từ chối.

Triệu Hùngnói vớiHà Cảnh: “Cậu Hàbảo trọng, sau này còn gặp lại!”

“Sau này còn gặp lại!”

Hai người lần thứ hai bắt tay, Hà Cảnh xoay cùngTống Y Sarời đi!

Triệu Hùng một mình ngồi xuống ghế sa lon. Móc thuốc ra vừa hút, vừa suy nghĩ.

Hà Cảnh này là con trai út củagia đình Vua bài Hoàng Thành, nhưng có thể ở trong vòng ba ngày là đạt được cổ phần công ty từ trong tay Đồng Hiểu Tam, thực là có chút thủ đoạn.

Đồng Hiểu Tam tuyệt đối là một người kiên cường, nếu dùng vũ lực uy hiếp, tuyệt đối sẽ không giao cổ phần trong tayra. Cho nên, Hà Cảnh nhất định là vận dụng mưu kế, mới giải quyết xong Đồng Hiểu Tam.

Đang trầm tư, Tống Y Sav đã đẩy cửa đi đến.

Sau khi cổ phần công ty tới tay, tâm tình củaTống Y Sa hiển nhiên rất tốt, vẻ mặt ý cười dạt dào.

Ngồi vàobên cạnhTriệu Hùng, tất màu da ôm lấy đôi chân thon dài tự nhiên mà vắt chéo lên nhau.

“Em trai thôi, kế tiếp cậu định làm sao?”Tống Y Sa nhìn chằm chằm Triệu Hùng hỏi.

“Chị Sa, gọi luật sư của chị tớiđể ông ta sửa sang lại chứng minh quyền cổ đông. Ngày mai chúng ta đi tìm Đồng Hiểu Tam ngả bài!”

“Được, chuyện này giao cho tôi.”Tống Y Sa gật đầu nói.

“Chị Sa, chị được lắm đó! Lại còn quen với con trai út củagia đình Vua bài.”

Tống Y Sa cười cười nói: “Trước đây, tôi và chồng tôi đi Hoàng Thànhdu lịch, may mắn làm quen cậu Hà. Cho nên, anh ta để lại một tấm danh thiếp. Mỗi người đều có nhược điểm, Đồng Hiểu Tam cũng không ngoại lệ. Nhược điểm lớn nhất của ông ta chính là ham đánh bài như mạng. Cho nên, chỉ cần có thể mời được cậu Hà thì nhất định có thể giải quyết được Đồng Hiểu Tam.”

“Tốn không ít tiền hử?”Triệu Hùng hỏi.

Tống Y Sa“Ừ!” một tiếng, nói: “Thế nhưng có giá trị, không phải sao?”

“Không sai! Đã đến lúcngả bài vớitập đoàn Tam Giao. Bất quá, chúng ta còn cần làm một chuyện, có thể hoàn toàn cho anh emnhà họ Đồngkhông gượng được. Nếu không, bọn họ cũng chỉ là phá sản mà thôi.”

“Chuyện gì?”Tống Y Sa nhíu lại đôi mi thanh tú, không hiểu nói.

Triệu Hùng nhỏ giọng nói vài câu bên taiTống Y Sa.

Sau khiTống Y Sa nghe xong, nắm đôi bàn tay trắng như phấn nhẹ nhàng đập trên vaiTriệu Hùng, cười duyên nói: “Em trai thối, hiện tại tôi mới phát hiện, cậu thật phải là người nắm đằng chuôi. Nếu ai làm đối thủ của cậu, quả thực là ác mộng, tôi lập tức phái người đi làm chuyện này.”

“Chuyện này không thể để Văn Sơn đi làm, người ngoài có khả năng sẽ làm hư hại chuyện này, chị nhìn chằm chằm Khưu Sơn Cao là được. Văn Sơn là thám tử tư nổi danhtoàn quốc, làm chuyện này lại không quá thích hợp.”

“Nếu như anh em nhà họ Đồng biết, là cậu ở sau lưng một taythúc đẩy, không hận chết cậu mới là lạ!”Tống Y Sa cười ha ha nói.

Triệu Hùng cười cười, nhún vai, ra vẻ không sao cả nói: “Ba anh em nhà họ Đồnglịch sử làm giàu đen tối, chị cũng không phải không biết. Bọn họ để phó tổng giám đốc công ty gánh tội thay, tự mình lại nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật. Nếu tôi không đưa bọn họ vào trong tù thì xã hội này sao có thể công bằng cùng chính nghĩa được.”

“Được rồi! Biết cậu là thanh niên tốt rồi. Hôm nay chi vui vẻ, buổi tối đến phòngchị.”

Triệu Hùng giật mình, mẫn cảm mà hỏi thăm: “Chị Sa, chị bảo tôi nửa đêm đi phòng chị làm cái gì?”

“Hai ngày nay tôi quen một em gái, học mấy chiêu xoa bóp. Lẽ nào cậu không muốn thử xem?”

“Có thể!”Triệu Hùng gật đầu. Tâm trí hướng về mà nói: “Nhưng mà phảicon béHà Ngọc Kỳ kia ngủ mới được. Nếu không, cô ấy lại nói linh tinh vớiThanh Tịnh.”

“Cho nên, tôi mới để cho cậu hơn nửa đêm tới nha!”Tống Y Sa cười híp mắt nói.

“Chị Sa, không bằng chúng ta chỉnh Ngọc Kỳ luônmột lần. Như vậy, sau nàycô ấy cũng không nhìn tôi chằm chằm nữa.”

Tống Y Sa vừa nghe, cười tươi như hoa mà nói: “Thằng nhóc, có đúng cậu lại có ý nghĩ xấu không?”

“Con nhóc kia không biết điểm dừng, phải trị cô ấy mới được. Nếu không ở chỗ này của tôisắp không biết lớn bé rồi.”

“Được! Cậu nói đi, tôi phối hợp cậu là được.”

Triệu Hùngrỉ tai một phen vớiTống Y Sa.

Sau khiTống Y Sa nghe qua, cười đến gập bụng, nói Triệu Hùngthật nhiều ý xấu.

Sau khi hai người định ra, chỉ chờ buổi đêm tới.

Vì ăn mừng cổ phần công ty tới tay, buổi tốiTống Y Satiệc lớnở nhà.

Triệu Hùng tự mình làm cho mọi người một bàn thức ănphong phú.

Lần trước, Triệu Hùng xuống bếp, chỉ làm qua hai món đồ ănnhắm rượu. Tống Y Sa không nghĩ tới Triệu Hùng nấu ăn ngon như vậy, không thua đầu bếp trong nhà hàng.

Mỗi món ăn đều sắc hương vị đầy đủ. Ngay cả món ăn bình thường, vào trong tayTriệu Hùng đều biến thành tác phẩm nghệ thuật.

Ở đây trừ Cố Minh Tuyết cùng Trần Văn Sơnra, những người khác đều rất ít được ăn đồ Triệu Hùng tự mình làm. Sau khi thưởng thức, mỗi người lộ ra vẻ kinh diễm, khen không dứt miệng với tài nấu nướng củaTriệu Hùng.

“Em trai, không nghĩ tới tài nấu nướng của cậu tốt như vậy!”Tống Y Sathêm tán thưởng mà nói vớiTriệu Hùng.

Trước đó, Triệu Hùngnói khoác vớicô áy, nói tài nấu nướng của mình được như thế nào, Tống Y Sa cho rằng Triệu Hùng là đang khoác lác. Bây giờ mới biết, Triệu Hùng này nói được đều là làm được thật.

Triệu Hùng cười cười, giải thích nói: “Trước kia, không phải là làm con rể nhà họ Lý à! Thật ra, làm con rể nhà giàu cũng không khá, ít nhất học được một nghề. Cho dùtôi không mở công ty, mở quán ăn, cũng có thể sống tạm.”

Tống Y Sa biết chuyệnTriệu Hùng cùng Lý Thanh Tịnh, cười trêu ghẹo: “Nếu như cưới vợ đẹp như Thanh Tịnh, đừng nói là đểtôi làm con rể, mỗi ngày ở nhà bế con, nấu cơm. Coi như là mỗi ngày múc nước rửa chân cho vợ, tôi cũng nguyện ý!”

“Chị Sa, đây là chị muốn giành mối làm ăn với tôi à?”Triệu Hùng đùa giỡn mà nói.

“Đáng tiếc, tôi không phải là đàn ông. Thật là ước ao được như cậu và Thanh Tịnh!”

Tống Y Sa nâng chén cười nói: “Chỉ cần ngày mai lật đổtập đoàn Tam Giao, chúng ta đại thắng rồi. Chị Sa, kính mọi người một chén. Cám ơn các người!”