Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1011: Anh thắng




Sau khi Triệu Hằng bị Triệu Hùngtát một cái, phá lên cườiha ha. Sau đó, khuôn mặt đẹp trai trở nên âm trầm không gì sánh được.

“Thế nào, anh đau lòng cô gái kia à?” Triệu Hằng lạnh giọng hỏiTriệu Hùng: “Anh sẽ không thật sựcó quan hệ mờ ám gì cùng cô gái kia chứ? Đừng quên, anh là người đã có vợvà con.”

“Tôi không cần cậu nhắc nhở, tôi biết mình đang làm cái gì!”Triệu Hùng trừng mắt, lên tiếng cảnh cáo Triệu Hằng: “Tôi cảnh cáo cậu, cậu còn phái người tới ám sát Tống Y Sa nữa, đừng trách tôi không khách khí với cậu.” Nói xong, anh ấy đứng dậy chuẩn bị rời đi.

“Chờ một chút!” Triệu Hằng lên tiếng gọi Triệu Hùnglại.

Triệu Hùng dừng bước nhìn Triệu Hằng hỏi: “Cậu còn có cái gì muốn nói?”

Triệu Hằng đứng lên nói: “Tập đoàn Tam Giao đã hết thời, tôisẽ bẩm báo với chú ba, muốn rút đầu tư với tập đoàn Tam Giao về. Cho nên, lần đầu tiên chúng ta đối dịch, anhthắng!”

“Thắngcậu cũng không có gì vinh quang.”Triệu Hùng nói: “Từ nhỏ cậu cũng rất thông minh, nhưng tôi không hi vọng cậu đi đường vòng, chớ học những thủ đoạn hạ lưu kia. Nhớ kỹ, làm người phải có điểm mấu chốt.”

“Tuy rằng anhthắngtôi, nhưng chú ba sẽ đích thân tới đây, chỉ huy Tập đoàn Khải Thờikhởi xướng công kích với tập đoàn Hùng Quang của anh. Anh không còn nhiều thời gian lắm đâu! Ngày mai tôi sẽ rời khỏi Tân Thành, tự anh giải quyết cho tốt.”

Triệu Hùng nhìn Triệu Hằng nói hai chữ: “Cảm ơn!”

“Vậy bây giờ anh có thể nói cho tôi biết, chuyệnĐồng Thư Đinh có phải là anh làm không?” Triệu Hằng hỏi.

Triệu Hùng gật đầu, sau đó xoay người rời khỏi quán cà phê.

Thấy Triệu Hùng gật đầu thừa nhận, Triệu Hằng đặt mông ngã ngồi ở trên ghế sa lon.

Chuyện này, Triệu Hằng vẫn luôn hoài nghi là Triệu Hùng âm thầm ra tay. Chỉ là thế nào cũng nghĩ không ra, tại saoLôi Đức phải tìm đến Đồng Thư Đinh, hai người lại song song xuất hiện ởtrên giường vợ bé củaKhưu Sơn Cao.

Chiêu thức mưu kếấy, thực cao minh!

Triệu Hằng hút một điếu thuốc, khóe miệng hiện ra nụ cười, lầm bầm: “Anh Hùng, anh đừng làm cho tôi thất vọng! Hi vọng, tài năng của anhthắng được chú ba của tôi.”

Triệu Hằng là lần đầu tiên hút thuốc nên anh ta sặc một trận mãnh liệt ho khan.

Lúc này,phục vụ quán cà phê đã đi tới, nói với Triệu Hằng: “Thưa ngài, nhà hàng chúng tôi không cho hút thuốc.”

Triệu Hằng liếc mắt nhìn bảng cấm hút thuốc dán trên tường nói: “Đã biết!”. Sau đó, móc ra năm tờ tiền giá trị lớn ném lne trên bàn, vừa hút thuốc vừarời khỏi quán cà phê.

Sau khitrở lại trong xe, Triệu Hằng lấy điện thoại di động ra nhìn. Lúc này mới phát hiện, Đồng Hải Đinh cùng Đồng Hiểu Tam đều gọi điện thoại cho anh ta.

Sau khi anh ta tắt chế độ im lặng thì trước tiên gọi điện thoại cho Đồng Hiểu Tam. Bởi vì, mười cuộc gọi nhỡ sau cùng đều là Đồng Hiểu Tamgọi tới.

Sau khi điện thoại chuyển, Đồng Hiểu Tam vội vã hỏi Triệu Hằng: “Cậu Triệu Hằng, cậu đi đâu rồi? Tôi tới khách sạn tìm cậu, người của khách sạn nói cậu đã đi rồi.”

Triệu Hằng không để ýcâu hỏi củaĐồng Hiểu Tam mà hỏi ngược lại: “Ông tìm tôi có chuyện gì?”

“Là như vậy, anh cả của tôibảotôi hỏi cậu, tập đoàn Khải Thờiđầu tư vào tập đoàn Tam Giao chúng tôi, còn có bao lâu thì tiền có thể về?”

“Tôi còn chưa hỏi chuyện này đấy. Đi công ty trước đi! Tôi có việc nói với anh em các người.” Triệu Hằng nói xong cúp điện thoại.

Đồng Hiểu Tam về công ty trước Triệu Hằng một bước.

Đồng Hải Đinh thấy Đồng Hiểu Tam trở về một mình, nhíu mày hỏi: “Chú ba, cậu Triệu Hằng đâu?”

“Anh ta đi ra ngoài làm việc, nói một lúc nữa đến công ty!”

“Anh ta đi làm cái gì?”Đồng Hải Đinh hỏi.

Đồng Hiểu Tam lắc đầu, nói không biết. Cuối cùng, lại bổ sung một câu: “Em hỏi anh taviệc tập đoàn Khải Thờiđầu tư, anh ta nói không rõ ràng lắm lúc nào có thể hoàn thànhđầu tư.”

Đồng Hải Đinh nghe vậy không khỏi nhíu mày.

Nếu như, “Tập đoàn Khải Thời” vẫn chưa rót thêm 800 tỷ tiền vốn, tiền mặt củacông ty không chống nổi nửa tháng nữa. Đến lúc đó sẽ phải đối mặt vớisố phận bán tháo tài sản. Hơn nữa giá cổ phiếu vẫn luôn giảm, cứ như vậy tiếp diễn sẽ chỉ làm công ty hoạ vô đơn chí. Cho nên, 800 tỷ đầu tư của“Tập đoàn Khải Thời” chính là cọng rơm cứu mạng bọn họ.

“Vậy hiện tại Triệu Hằng ở đâu? Sao em không đưa anh ta về?”Đồng Hải Đinh hỏi.

“Cậu Triệu Hằng nói một lúc nữa sẽ tới công ty. Nói có chuyện nói với anh em ta.”

Vừa dứt lời, Triệu Hằng đã đẩy cửa đi đến.

Thấy Triệu Hằng tới, trên mặtĐồng Hải Đinhđầy vẻ tươi cười, chủ động tiến lên nghênh tiếp hàn huyên: “Cậu Triệu Hằng, cậu đi đâu đến tận trưa vậy? Tôi gọi điện thoại chocậu mà cậu không nghe.”

“Đi ra ngoài làm ít chuyện.” Triệu Hằng ngồi xuống, lấy ra một điếu thuốc hút hỏi: “Đồng Hải Đinh, ông tìm tôi có chuyện gì?”

Đồng Hải Đinhhơi ngẩn ra.

Bởi vì, mấy ngày này Triệu Hằng ở Tân Thành, cho tới bây giờ ông ta chưa từng thấy Triệu Hằng hút thuốc.

“Cậu Triệu Hằng, cậu bắt đầu hút thuốc lá từ lúc nào?”Đồng Hải Đinh lộ vẻ ngạc nhiên.

“Vừa rồi!”

Triệu Hằng học Triệu Hùng muốn nhả ra mấy vòng khói xinh đẹp, thế nhưng rốt cuộc thất bại trái lại làm anh ta sặc một trận ho khan.

Đồng Hải Đinh lập tức lấy ra một hộp thuốc xì gàhạng sang, cung kính đưa cho Triệu Hằng một điếu, cười nói: “Cậu hằng, lấy cái này! Xì gà là khói trong quý tộc, hút mùi vị cực kỳ ngon. Loại thuốc lá cậu đang dùng, mùi vị không bằng xì gà.”

“Tôi mới vừa học, hút cái gì cũng giống nhau. Ông còn chưa nói tìm tôi có chuyện gì đấy.”

“À! Tôi là muốn hỏi cậu Hằng một chút. Tập đoàn Khải Thời còn dư lại 800 tỷ đầu tư cho chúng tôi, lúc nào có thể gửi tiền tới, vốn lưu động củacông ty không quá thừa thãi. Mặt khác, tôi đã nghe theo kiến nghị của cậu Hằng, không làm khó dễtập đoàn Bước Tiến củaKhưu Sơn Cao nữa, chuyên tâm đối phó tập đoàn Y Hổ!”

Triệu Hằng phun ra một vòng khói, híp mắt nói: “Chuyện này, tôi đã báo cáochú ba. Nhưng màchú batôi cho rằng tập đoàn Tam Giao các người làm việc bất lợi, tin tức trái chiều nhiều lắm, đồng thời lại gây thù hằn nhiều. Cho nên, không định tiếp tục rót vốnđầu tư chocác người. Đồng thời, muốn bỏ hợp tác vớitập đoàn Tam Giao.”

“Cái gì? Dừngđầu tư cho chúng tôi, bỏ dở hợp tác?”

Đồng Hải Đinh cùng Đồng Hiểu Tam trợn mắt hốc mồm.

Nếu như “Tập đoàn Khải Thời” không tiến hành đầu tưthêm cho bọn họ, “tập đoàn Tam Giao” tùy thời có thể phá sản, sụp đổ.

Tiền mặt lưu độngtrong tay đã không còn thừa, cần hiện thực hóa tài sản để giảm bớtnguy cơ công ty.

“Cậu chủHằng, tập đoàn Khải Thờicác người không thể vô tình như vậy! Lúc nàydừng hợp táccùng thêm vốn đầu tưvới chúng tôi, tương đương với éptập đoàn Tam Giao chúng tôi đi lên đường chết!”Vẻ mặtĐồng Hải Đinh khẩn cầu.

Triệu Hằng vẫn lạnh nhạt nói: “Đó là chuyện của các người, không quan hệ vớitập đoàn Khải Thờichúng tôi. Chúng tôi đã tổn thất 1700 tỷ ở công tỷ các người. Màba anh emcác người vẫn khư khư cố chấp, căn bản không làm chotập đoàn Khải Thờichúng tôi thấy hi vọng.” Nói xong, anh ta đứng lên nói: “Mặt khác, ngày mai tôisẽ rời khỏi Tân Thành. Sau 3 ngày kể từ ngày tôi rời đi, sẽ có buổi họp báo công bố tin tức bỏ quan hệ hợp tác với các người. Cho các người thêm ba ngày, là muốn cho các người cócơ hội hoà hoãn, anh emcác người tự giải quyết cho tốt đi!” Nói xong, anh ta mặt không biểu tìnhrời khỏi phòng làm việc.