“Không cần phiền phức như vậy, tôi đã tới Huyền Thanh Tông các ông rồi.”
Những lời này giống như tiếng chuông gõ vang, hoàn toàn vang vọng cả Huyền Thanh Tông.
“Kẻ nào thế?”
Chỉ trong nháy mắt, trên dưới cả Huyền Thanh Tông, hơn chục ngàn đệ tử nhao nhao chạy ra khỏi phòng, vẻ mặt mờ mịt nhìn bốn phía.
“Là kẻ nào đang nói chuyện?”
“Kẻ nào dám can đảm xông vào Huyền Thanh Tông, nhanh cút ra đây cho tôi!”
“Nếu không ra, lát nữa chúng tôi tìm kiếm được anh, đảm bảo sẽ đánh anh thành bột mịn!”
Nhìn một lúc lâu không phát hiện bóng người, một số đệ tử tính tình nóng nảy trực tiếp ồn ào.
Đồng thời trong đại điện của tông chủ.
“Có phải là Diệp Bắc Minh đến đây không?” Có trưởng lão cau mày nói, từ nội dung vừa mới nói chuyện, kết hợp âm thanh xâm nhập vào màng tại để phán đoán, chỉ có Diệp Bắc Minh thích hợp nói những lời này.
“Hẳn là cậu ta tới đây.” Tông chủ cười lạnh lùng, nâng mí mắt nhìn phía trên đại điện, thông qua phóng thích thần thức, ông ta đã bắt giữ được trên nóc nhà có người.
Nhưng mà ông ta tuyệt đối không sốt ruột, nếu người tới là Diệp Bắc Minh, ông ta tự tin Huyền Minh Tông có thể giam lỏng Diệp Bắc Minh ba năm, như vậy Huyền Thanh Tông của ông ta cũng có năng lực này.
"Hừ! Tên nhãi này quá làm càn rồi! Dám chạy tới Huyền Thanh Tông chúng ta!"
“Cậu ta muốn làm gì, chủ động tới thỉnh tội sao?”
“Chúng ta đang định đi tìm cậu ta, nếu cậu ta tự dâng tới cửa, vậy thì giảm bớt nhiều phiền phức cho chúng ta rồi!” Các trưởng lão ở trong điện nhao nhao bất mãn nói.
Lúc này tông chủ chậm rãi rời khỏi ngai vàng, nói với vẻ đầy ý tứ sâu xa “Chư vị trưởng lão, mau đi theo bổn tọa đi xem, rốt cuộc có phải là Diệp Bắc Minh chủ động đưa tới cửa hay không.”
“Dạ! Tông chủ!”
Các trưởng lão cũng nhao nhao đứng dậy.
Rất nhanh, mười mấy trưởng lão đi theo tông chủ, cùng rời khỏi đại điện của tông chủ.
“Tông chủ đến rồi!”
Ngoài điện, các đệ tử thấy tông chủ đi ra, nhao nhao dừng kêu to, tất cả đều cung kính bái lạy.
“Tham kiến tông chủ!”
“Đều lui sang một bên đi.”
Tông chủ vung tay áo lên, đi xuống bậc thang bạch ngọc.
“Dạ, tông chủ.”
Giọng nói của các đệ tử vang dội, cung kính lùi sang một bên.
Rất nhanh, tông chủ dẫn các trưởng lão đi từ đại điện của tông chủ xuống bậc thang bạch ngọc, đi tới một khu đất trống, sau đó xoay người, tất cả đều ngửa đầu nhìn đỉnh đại điện cao trăm mét.
Các đệ tử tu vi thấp, ánh mắt không được tốt lắm, không nhìn thấy có người trên đỉnh đại diện trong bóng đêm mông lung.
Nhưng ông chủ và các trưởng lão vừa nhìn, sẽ thấy rõ trong bóng đêm, có một người đang đứng trên đỉnh đại điện, vẻ mặt lạnh lùng, giống như vương giả chí tôn cao cao tại thượng đang nhìn xuống chúng sinh, trong mắt đều là lạnh nhạt.
Thoạt nhìn, các trưởng lão lập tức khó chịu rồi!
Dám xông vào Huyền Thanh Tông, còn dám dùng ánh mắt như vậy nhìn bọn họ, quả thực là đáng chết muôn lần! Vẻ mặt tất cả trưởng lão đều lạnh lùng, trong mắt lộ ra sắc bén.
“Cậu là người phương nào? Mau xưng tên ra đi!” Có trưởng lão tức giận la to với bóng người trên đỉnh đại điện.
“Diệp Bắc Minh, tới báo thù nửa năm trước Huyền Kiếm Tông bị các người tấn công”
Giọng điệu của Diệp Thiên lạnh nhạt, nhưng tràn ngập uy nghiêm và chắc chắn.
“Cái gì? Cậu là Diệp Bắc Minh biết luyện đan chế phù kia sao?”
Trên dưới Huyền Thanh Tông lập tức lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ.
“Diệp Bắc Minh cậu giỏi lắm, dám giết tứ trưởng lão của Huyền Thanh Tông chúng tôi, chúng tôi đang định đi tìm cậu tính sổ, không nghĩ tới cậu lại chủ động đưa tới cửa, còn không mau cút xuống đây tìm cái chết?”
Nhị trưởng lão tính tình nóng nảy, lại là Tiên Thiên Cảnh viên mãn hậu kỳ, cách độ kiếp thành Kim Đan chỉ còn non nửa bước, cho nên càng thêm cổ vũ tính tình nóng nảy của ông ta, một lời không hợp là ra tay.
"Hừ.”
Diệp Thiên khinh thường nói: “Có can đảm thì ông đi lên đây, tôi đảm bảo sẽ đánh nát đầu ông.”
Những lời này vừa vang lên, nhị trưởng lão lập tức bùng nổ rồi.
“Thằng nhãi ranh hung hãn cuồng vọng! Cậu cho rằng thắng được tứ trưởng lão của tông môn tôi, thì có thể đánh thắng được Vân Tiến Hùng tôi sao? Nếu cậu nghĩ như vậy thì mười phần sai rồi!”
“Nói thật cho cậu biết, tôi đã cách Kim Đan Thần Quân chỉ còn non nửa bước, được hội đồng an ninh quốc tế bầu thành khủng bố hủy thành phố cấp chín, có thể phá hủy một thành phố với nhân khẩu hơn năm triệu người thành phế tích chỉ trong một đêm!”
“Buồn cười là cậu đánh thắng tứ trưởng lão của tông môn tôi và tám vị trưởng lão của tám môn phái lớn khác, thì dám làm càn trước mặt Vân Tiến Hùng tôi.
Có khả năng cậu không biết, dựa vào thực lực của tôi, một trăm tứ trưởng lão của tông môn tôi cũng không phải là đối thủ của tôi!”
Vân Tiến Hùng nói một lát, nói tới nước miếng bay loạn, mặt đỏ tại hồng, ngay cả tóc cũng không gió mà tung bay.
“Tôm tép nhãi nhép mà thôi, đừng làm ra vẻ nữa.” Diệp Thiên thản nhiên nói: “Tôi đã nói rồi, có bản lĩnh thì đi lên, tôi đảm bảo có thể đánh nát đầu ông.”
Vân Tiến Hùng nghe thấy thế, lập tức trợn to mắt, vẻ mặt lập tức trở nên dữ tợn, chỉ trong nháy mắt ý chí chiến đấu phóng thích từ người ông ta ra, bao phủ cả Huyền Thanh Tông.
“Được thôi! Tên nhóc cậu giỏi lắm, tối nay không xé nát cậu ra, tôi không tên Vân Tiến Hùng!”
Sau khi dứt lời, ông ta muốn xông lên.
“Nhị trưởng lão bớt giận!”
Đúng lúc này, tông chủ mở miệng.
Nghe thấy tiếng, nhị trưởng lão nghiêng đầu nói: “Tông chủ, tên này quá mức cuồng vọng, để thuộc hạ đi lên xé nát cậu ta ra, báo thù cho tứ trưởng lão!”
“Ha ha.” Tông chủ chỉ cười nhìn nhị trưởng lão, một lúc sau mới chậm rãi nói: “Diệp Bắc Minh là người có bản lĩnh, tuy hành động giết tứ trưởng lão hơi đáng giận, nhưng chỉ có thể trách bản lĩnh của tứ trưởng lão không bằng người ta.
Nếu Diệp Bắc Minh nguyện ý tiếp nhận chức vụ của tứ trưởng lão, chúng ta nên cho cậu ta cơ hội hối cải làm người, như vậy có thể bình ổn tức giận của chúng ta, cũng có thể khiến cậu ta có cơ hội chuộc tội vì tứ trưởng lão”
Đám trưởng lão nghe thấy thế, lập tức hiểu ý của tông chủ.
Tông chủ đây là muốn thu nhận Diệp Bắc Minh, khiến hắn luyện đan chế phù cho Huyền Thanh Tông, như vậy Huyền Thanh Tông có thể thay thế được địa vị của Huyền Minh Tông, trở thành tông môn đứng đầu Địa Cầu.
Hiểu rõ ý của tông chủ xong, cho dù nhị trưởng lão tức giận tới mấy, cũng chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.
Ông ta không thể không thừa nhận, đan dược mà Diệp Bắc Minh luyện chế ra thật sự tăng lực, ông ta cũng rất thích ăn, vì sau này mỗi ngày có thể ăn đan dược Diệp Bắc Minh luyện chế ra, nhịn một chút cũng không phải không được.
Nhưng mà câu nói kế tiếp của Diệp Bắc Minh, lại khiến lửa giận đã dập tắt của ông ta dâng lên.
“Nếu các ông quỳ xuống làm chó của tôi, có lẽ tôi sẽ suy xét tha mạng chó của các ông.
Nếu các ông vẫn còn cố chấp, vậy tôi chỉ có thể san bằng Huyền Thanh Tông rồi.”
Giọng nói của Diệp Thiên hùng hậu mà có lực, giống như quả bom hạng nặng rơi xuống Huyền Thanh Tông, chỉ trong nháy mắt kích nổ cả Huyền Thanh
.