Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 344: Diệp Bắc Minh Tôi Quay Lại Rồi!




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



**********
“Cả một bọn đáng chết!”
Diệp Thiên giữ chặt nắm đấm, gân xanh nổi lên, có một ý nghĩ muốn đánh chết Tông Chủ Huyền Minh
Tông.

Nếu không phải Huyền Minh Tông, hắn sẽ bị nhốt ở đây sao, thể lực của hắn sẽ bị nuốt hết sao?
Nhưng hắn vẫn chưa thể dùng được cú đấm này.

Không nhịn sẽ làm loạn hết đại cuộc, hai năm rưỡi cũng có thể chịu đựng được, còn gấp gì thêm mấy tháng này nữa chứ? “Ông nội, ba, Lạc..."
Biết được tin tức Nhà họ Tần bị diệt vong, Tần Liên Tâm và mẹ con Lý Huệ Trân ôm đầu khóc đau khổ.

“Mẹ, bà nội, hai người sao thế? Huhu...”
Ba đứa nhóc còn nhỏ chưa hiểu chuyện, thấy mẹ và bà nội khóc, cái mũi nhỏ nhắn cũng sụt sịt vài cái rồi chạy đến ôm lấy chân mẹ và bà nội khóc òa lên.

“Bảo bảo đừng khóc, mẹ không sao.”Đối với người phụ nữ có con thì con chính là cả thế giới của cô, Tần Liên Tâm ngồi xổm xuống và an ủi lau nước mắt cho ba đứa trẻ.

Đột nhiên, Đóa Đóa tức giận chỉ về phía Tông Chủ, mặt đỏ tại tỉa nói: “Ông là đồ xấu xa, dám làm mẹ tôi khóc, Bạch Hổ, cắn ông ta!” "Grù!"

Bạch Hổ gầm Tông Chủ một tiếng để thể hiện sự bất mãn, nhưng nó vẫn có thể cảm nhận được sự kinh khủng của Tông Chủ nên không không xám xông lên.

“A Lạc, đi đánh tên xấu xa đó với anh nào, trút giận cho mẹ và bà nội.” A Bảo giữ chặt nắm đấm nói, nhưng lại bị Tần Liên Tầm ôm chặt lấy.

"Ha ha!"
Tông Chủ bị ba đứa trẻ làm cho thích thú.

“Các người ăn của bổn tọa, ở của bồn tọa, bồn tọa sao có thể là đồ xấu xa chứ?"
Sau đó ông ta lại nói với Diệp Thiên: "Diệp Bắc Minh, hôm nay tôi đến đây là muốn nói cho anh biết, bây giờ có rất nhiều Tông Môn đều dọn đi rồi, bên ngoài rất loạn, liên minh do Huyền Thanh Tông đứng đầu vươn lên thần tốc, Huyền Minh Tông của rồi không thể ở đây rồi, phải dọn đến những Tông Môn như Chấn Nhiếp.

“Vì vậy, anh hãy nghiên cứu Nguyên Linh Đan thật tốt cho tôi, cố gắng nhanh nhất dùng những dược liệu khác điều chế ra Nguyên Linh Đan có chất lượng tốt.” “Còn chuyện ở ngoài anh không cần lo lắng, đợianh luyện được Nguyên Linh Đan, Huyền Minh Tông của tôi sẽ trả thù cho anh, giúp anh giành lại địa bàn, tới lúc đo sẽ trả lại địa bàn cho anh.” “Ha ha, thể thì làm phiền quá.” Diệp Thiên khẽ cười.

Hắn còn không hiểu ý của Tông Chủ sao?
Đến nói với mình những thứ này, chẳng phải là muốn lợi dụng thù hận để kích thích hắn giúp họ luyện đan sao.

Giúp hắn trả thù, giúp hắn giành lại địa bàn càng là cái cớ, vẽ ra cho hắn sự hy vọng thôi, thực tế là họ đang ganh tị với Huyền Thanh Tông nên cũng tìm cách chiếm lấy một số địa bàn thôi.

“Quan hệ giữa chúng ta ai với ai, anh giúp tôi luyện đan, tôi giúp anh giành lại địa bàn là chuyện đương nhiên, không cần phải nói làm phiền.

Tông Chủ vỗ vỗ vai Diệp Thiên cười nói.

Ông ta lại nói tiếp: “Nhưng mà Diệp Bắc Minh, trước khi đan dược được luyện ra cũng đừng nghĩ đến việc trốn khỏi đây, người của chúng tôi rời khỏi nhưng vẫn khởi động Cửu Trùng Hộ Tông trận, nên mọi người hãy an phận ở trong này, kẻo lại bị trận pháp tấn công, cả nhà mất mạng tại đây thì không nên.

“Yên tâm đi, sau khi các người dọn đi, nhớ tiếp tục tìm kiếm dược liệu, nếu không tôi không dám đảm bảo có thể luyện được Nguyên Linh Đan có chất lượng cao đầu.” Diệp Thiên nói.

“Không thành vấn đề, dược liệu chúng tôi sẽ tiếp tục tìm nhưng anh cũng đừng ngồi không, có thểnâng chất lượng của Nguyễn Linh Đan cao chút nào đỡ chút nấy, lỡ như không tìm thấy toàn bộ được liệu, anh nói phải không.

Tông Chủ u ám nói.

"Được rồi, tôi phải đi lo chuyện dời Tông đây, mọi người hãy biến sự tức giận thành động lực, chúng ta cùng cố gắng sớm tiêu diệt Huyền Thanh Tông.”
Nói xong, Tông Chủ quay lưng rời khỏi.


“Ba, ông ta nói ông ta không phải đồ xấu xa nhưng con cảm thấy ông ta rất giống người xấu đấy.” Đóa Đóa chạy tới trước mặt Diệp Thiên nói bằng giọng nũng nịu.

Diệp Thiên ôm lấy Đóa Đóa và hôn lên mặt cô bé một cái nói: "Đóa Đóa thật thông minh, mới nhìn đã biết ông ta là người xấu, không hổ là con gái của ba.”
Nói xong, anh lại nói với Lý Huệ Trân và Tần Liên Tâm: “Mẹ, Liên Tâm, hai người đừng lo lắng quá, không phải nói chỉ muốn chiếm tài sản thôi sao, người không sao là ổn rồi, không bao lâu nữa chúng ta sẽ được ra ngoài.

Hai mẹ con gật gật đầu, họ cũng biết Diệp Thiên rất cố gắng rồi nên không muốn gây áp lực cho anh nữa, họ tin chắc Diệp Thiên nói nhanh thì nhất định là nhanh thôi.

Ba ngày sau, Huyền Minh Tông dời đến một Tông Môn mới ở Trung Nguyên Thương Đô
Huyền Minh Tông vừa xuất hiện, lập tức nhờ đan dược và bùa của Diệp Thiên dạy, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã kiếm được gần mấy tấn linh thạch rồi.

Do Nguyên Linh Đan của Huyền Minh Tông tốthơn Nguyên Linh Đan của Huyền Đỉnh Tông một chút, khiến chuyện làm ăn của Huyền Đỉnh Tông ngày một ế ẩm, các đại Tông Môn đều trở thành khách hàng của Huyền Minh Tông.

Còn Huyền Minh Tông vì muốn lôi kéo Huyền Thanh Tông đàn áp Huyền Đỉnh Tông nên đã tặng cho Huyền Thanh Tông một lô Nguyên Linh Đan và bùa độn, để bày tỏ thành ý, Huyền Thanh Tông cũng mang toàn bộ tài sản của Nhà họ Tần và Nhà họ Diệp tặng cho Huyền Minh Tông, cô lập hoàn toàn Huyền Đỉnh Tông.

“Mẹ nó, Diệp Bắc Minh chưa chết, để Huyền Minh Tông học được cách luyện đan và bùa độn rồi, bây giờ đan dược và bùa đều bị Huyền Minh Tông kinh doanh, xem ra không bao lâu nữa, Huyền Đỉnh Tông chúng ta sẽ có kết cục như Huyền Kiếm Tông thôi!” Tông Chủ Huyền Đỉnh Tông đi đi lại lại ở bảo tọa, lòng ông ta gấp như lửa đốt.

“Thế phải làm sao đây Tông Chủ?” Một trưởng lão hỏi.

“Theo tôi thấy, hay là chúng ta đi trước một bước, đánh úp Huyền Minh Tông, nếu không cứ thể kéo dài, không bao lâu nữa, Huyền Minh Tông chủ động tấn công chúng ta thì lúc đó chỉ có thể diệt Tông thôi!” Một trưởng lão đề nghị.

“Đúng! Chủ động đi tấn công!” “Chủ động đi tấn công!” “Chủ động đi tấn công!”
Các trưởng lão lần lượt kêu lên.Chính lúc này, một đệ tử chạy vào trong đại điện.


“Bẩm Tông Chủ, Kim Chủ của Dương Tông có chuyện muốn gặp!” “Cho ông ta vào “Vâng!”
Không lâu sau, người phụ trách thiết kế Huyền Đỉnh Tông gia chủ Nhà họ Dương Dương Tông lững thững tiến vào đại điện.

“Tham kiến Tông Chủ.

Ông ta cung kính cúi lạy.

“Tiểu Dương, có chuyện gì mà gấp gáp đến gặp bổn tọa vậy?” Tông Chủ hỏi.

Dương Tông Hoa cười nói: “Tông Chủ, chuyện tốt, vừa mới nhận được tin báo, do Huyền Minh Tông dạo này quá khoa trương nên đã gây sự chú ý của Thái Dương Thần Giáo ở phương tây, Thái Dương Thần Giáo mới gửi thư khiêu chiến, ba ngày sau sẽ phái phó giáo chủ chiến thần Bulaidi cùng với bát trưởng lão cửu trưởng lạo đến Trung Nguyên, tuyên chiến với cấp cao của Huyền Minh Tông, bây giờ chuyện này đã lan truyền cả thế giới rồi.” “Thật tốt quá!”
Trên dưới Huyền Đỉnh Tông bắt đầu xì xầm.

“Nghe nói Thái Dương Thần Giáo rất mạnh, nếu Thái Dương Thần Giáo thắng sẽ có thể đàn áp khí khái kiêu ngạo của Huyền Đỉnh Tông.

Nếu như khiêu chiến thất bại, với thái độ kiêu ngạo của Huyền Minh Tông dạo gần đây chắc chắn sẽ giết người của Thái Dương Thần Giáo, tới lúc đó chúng ta sẽ liên kết với
.