Nhưng vừa mới tham gia đánh chưa đến
một trăm hiệp, chỉ nghe có những tiếng rên la vang lên, đột nhiên hai cái đầu người văng ra ngoài, sau đó hai thi thể không đầu rơi xuống, nằm sõng soài trên mặt đất.
“Chỉ là những tên vô dụng mà thôi.
”
Hàn Tam Thiên khẽ lẩm bẩm, sau đó lại ra tay, hai tay đưa nhẹ ra, lập tức hai người bị hút vào trong tay của Hàn Tam Thiên.
“Pång.
"
Hai trái dưa hấu liền nổ tung, máu tươi giống như mức hoa quả văng tung tóe khắp bầu trời.
Đứng từ xa nhìn đến, khung cảnh của trận đấu giống như một trận mưa màu đỏ đang trút xuống.
Diệp Cô Thành không chịu được mà nuốt vài ngụm nước bọt, có thể bất giác bước lùi về đằng sau, đều là những thuộc hạ tài giỏi đi theo hắn, nhưng chỉ trong phút chốc lại biến thành như vậy!
So với trận đấu lần trước, võ công của tên tiểu tử này có vẻ mạnh hơn.
Đặc biệt là sức mạnh trong tay của hắn, mạnh mẽ đến mức khiến hắn phải sợ hãi.
“Không thể, không thể như vậy được, sức mạnh của ngươi.
" Diệp Cô Thành bất mãn ngước nhìn Hàn Tam Thiên, hắn dựa vào đâu chứ?
Hắn đã gia nhập vào ma tộc, bái kẻ khác làm thầy thì mới có được sức mạnh như vậy, hắn cũng tự nhận có thể đấu lại được Hàn Tam Thiên, nhưng chỉ trong một lần giao đấu, hắn lại phát hiện sức mạnh của Hàn Tam Thiên đã tăng lên thêm vài bậc trong thời gian ngắn như vậy.
+
Chỉ có Diệp Cô Thành hắn mới có thiên phú trời ban, chỉ có hắn mới có tư cách gia tăng sức mạnh trong thời gian ngắn, nhưng Hàn Tam Thiên thì dựa vào đâu?
Hắn chẳng qua chỉ là một phế vật.
Hắn không thể so bị được với bản thân mình.
Nghĩ đến đây, Diệp Cô Thành như cuồng loạn, sự bất mãn trong lòng khiến hắn hoàn toàn phát điên.
Hắn tức giận hét lên một tiếng rồi xông về phía Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên chỉ nhàn nhạt nở nụ cười đối diện với gương mặt đang phẫn nộ của Diệp Cô Thành, lúc này không lựa chọn chống trả lại, ngược lại là nhượng bộ, sau khi hoàn toàn tránh khỏi được đòn tấn công của hắn, trong tay đột nhiên vận công, trong phút chốc, cơ thể của Diệp Cô Thành liền mất thăng bằng.
"Pång.
"
Cơ thể hắn đột nhiên đâm sầm vào chân núi phía xa, một âm thanh vang lên, đất đã đổ xuống, khói bụi mịt mù.
Nữ nhân mặc y phục màu xanh nhìn đến ngây ngốc, lúc đầu là hai người giao đấu, vì thủ pháp quá nhanh nên cô không thể nhìn rõ được, nhưng vừa nãy cô đã có thể nhìn thấy được hai người bọn họ.
Đòn tấn công của Diệp Cô Thành cực kì hung ác, lại vô cùng nhanh khiến người khác kinh ngạc, dùng tia chớp để hình dung thủ pháp nhanh như chớp của hắn cũng không phải là nói quá.
Nhưng chính vì tốc độ nhanh như chớp đó trong mắt Hàn Tam Thiên không khác gì rùa bò.
Là muốn để sức mạnh đạt đến mức cao nhất hay là muốn sỉ nhục Diệp Cô Thành, rỏ ràng Hàn Tam Thiên đợi Diệp Cô Thành xông đến trước mặt, khi nắm đấm chỉ cách Hàn Tam Thiên vài tất, mới lách người, né tránh đòn tấn công của Diệp Cô Thành.
.