Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2350: Ma tộc




Khi Tình Cơ và Yêu Quỷ nghe được tên của Hàn Tam Thiên, gần như không nhịn được mà đồng thời kinh ngạc thốt lên thành tiếng.

Đối với cái tên này, hai người cũng kinh ngạc giống như khi Ma Bắc Thiên vừa mới nghe được vậy.

Bất luận là ma đạo hay chính đạo, thật ra đối với Hàn Tam Thiên thì đều có một loại cảm giác vừa không quen thuộc, lại vừa dường như không quá xa lạ.

Nói là đã nghe qua, dường như lại không phải vậy, dẫu sao bọn họ cũng chưa bao giờ đánh bất kì trận nào với Hàn Tam Thiên, nhưng lại nói chưa nghe qua, thì lời đồn dường như đã lan truyền khắp nơi trên giang hồ.

Nhưng cái này không quan trọng, sau khi thuộc hạ của Ma Bắc Thiên nói những chuyện của Hàn Tam Thiên cho hai người nghe, trong nháy mắt hai người này trố mắt nhìn lẫn nhau.

“Thế gian này lại có chuyện lạ như vậy?” Tình Cơ hơi ngốc nói, hiển nhiên có chút khó mà tiếp nhận được.

Dù sao, mỗi một chuyện Hàn Tam Thiên làm, đều là chuyện không khỏi phá vỡ lẽ thường, không thể tưởng tượng nổi.

“Hừ, có nói quá lên không vậy? Ta thấy, rõ ràng chẳng qua chỉ là trùng hợp mà thôi. Các ngươi cũng biết, có khi có vài người chỉ cần may mắn thì không có chuyện gì là không làm được.” Yêu Quỷ nói với vẻ hơi chột dạ và khinh thường.

Giữa nam nhân với nam nhân, hiển nhiên cũng sẽ không dễ dàng tiếp nhận sự thật là người khác mạnh hơn mình như vậy.

“Lần thứ nhất là may mắn, lần thứ hai cũng có thể là may mắn, như vậy lần thứ ba, thứ tư, thứ năm thì sao chứ?”Ma Bắc Thiên lạnh lùng nói.

“Nếu người cảm thấy đây là may mắn, ngươi cũng có thể đi thử một chút đi, dù sao vực sâu vô tận của đỉnh Kỳ Sơn vẫn luôn tồn tại, ta ở đây chờ ngươi.” Ma Bắc Thiên nói xong, nực cười nhìn Yêu Quỷ.

Trên mặt Yêu Quỷ lúc xanh lúc đỏ, vừa giận lại vừa không có cách nào phát tác, nếu hắn ta có là gan đi thử vực sâu vô tận thì hắn ta đã đi lâu rồi, sao lại phải đợi tới bây giờ mới đi thử chứ?

Ma Bắc Thiên thấy hắn ta không có lời nào để nói, lạnh giọng nói: “Nếu ngươi không có lá gan đó thì liền ngoan ngoãn ngậm miệng cho ta.”

“Mặc dù Hàn Tam Thiên trải qua nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy, những ta tin tưởng, hắn quả thật có thể làm được.” Tình Cơ luôn không mở miệng, lúc này cũng lạnh giọng nói.

“Tình Cơ, ngươi không phải ngu ngốc như vậy chứ, chẳng qua là chút lời đồn trên giang hồ thôi.” Yêu Quỷ bất mãn lẩm bẩm một câu, những hiển nhiên giọng nói cực nhỏ.

“Lời đồn trên giang hồ cũng có nguyên do, muốn thần thánh hóa một người chỉ cần một chuyện, mà không cần làm ra nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy, bởi vì như vậy sẽ khiến người ta càng không dễ dàng tin tưởng, không có một ai sẽ ngu ngốc đi tung tin đồn nhảm về một người như vậy.” Tình Cơ lạnh giọng nói.

“Huống hồ, nếu như lời đồn trong giang hồ là giả, Yêu Quỷ người tu hành ngàn năm, lấy năng lực của ngươi, ngươi dám đến nơi đó sao?” Tình Cơ chỉ chỉ ánh lửa nổi lên bốn phía ở thiên không bên kia.

Ma Bắc Thiên nhất thời cười nhạt: “Nếu hắn ta nói dám đi, làm sao lại trốn cùng chúng ta ở chỗ này?”

Yêu Quỷ vô cùng tức giận, nhưng không cách nào phản bác được.

Đừng nói nơi đó có hai đại Chân Thần trấn thủ, cho dù không có, ba đại gia tộc cũng đã không để cho hắn ta có chút mảy may nào dám nhảy vào Lôi Trì nửa bước.

Tình Cơ lười phản ứng lại Yêu Quỷ, nhìn Ma Bắc Thiên, cau mày nói: “Vậy hiện tại người định làm thế nào?”

“Hàn Tam Thiên đã mê muội, nếu như có thể trở thành chủ nhân mới của chúng ta, đối với ma tộc chúng ta mà nói, chỉ có chỗ tốt chứ không có chỗ xấu.” Ma Bắc Thiên nói.

Mặc dù ma tộc sụp đổ, nhưng nếu như người đáng tin cậy như Hàn Tam Thiên này ở đây, thì ma tộc liền có thể vô cùng vững chắc lại một lần nữa, thậm chí hợp nhất làm một, lại tạo nên huy hoàng lần nữa.

Cho dù là tình huống xấu nhất, mọi người tự mình chiến đấu, ít nhất có thể có Hàn Tam Thiên này chiến đấu che chở cho, tổng thể lợi ích ma tộc có được sẽ tăng lên cực độ.

“Vậy ý của ngươi là…” Giọng nói của Tình Cơ hơi hơi ngừng.

“Vứt bỏ mai phục, đi giúp Hàn Tam Thiên!”

Nghe Ma Bắc Thiên nói, biểu cảm của Tình Cơ cũng không có quá nhiều biến hóa, chẳng qua là hơi nhíu chặt lông mày mà thôi, hiển nhiên là trong dự liệu của Tình Cơ.

“Các người điên rồi sao? Vứt bỏ mai phục, đi cứu Hàn Tam Thiên?” Yêu Quỷ kinh hồn bạt vía nói.

Mai phục tốt biết bao, lấy lợi thế của mình đi đối phó với bất cái bất lợi của kẻ địch, vừa có thể vô cùng bất ngờ, tất nhiên có thể đánh cờ một phen.

Nhưng đi cứu người thì không giống nhau, nơi đó có tận những bà đại gia tộc đó, gần một trăm ngàn người, chưa nói tới cao thủ nhiều như mây và hai đại Chân Thần, chính là đảm con cháu tinh binh kia, mỗi người một bãi nước miếng cũng hoàn toàn có thể dìm cho bạn họ chết chìm.

“Vấn đề là, chúng ta mai phục còn có ý nghĩa sao?”

“Máu Ma Long đã bị loại kỳ tài ngút trời Hàn Tam Thiên này nuốt vào, đó là phúc của ma tộc ta, nếu hắn bị giết, thì đúng là tổn thất lớn nhất của ma tộc ta.” Ma Bắc Thiên gấp gáp nói.

“Nếu cứu hắn thì có ý nghĩa à? Nơi đó có tận một trăm ngàn tinh binh, cao thủ của ba đại gia tộc càng là nhiều như mây, còn có hai đại Chân Thần trấn thủ, cho dù Hàn Tam Thiên có mạnh hơn nữa thì có thể thế nào chứ? Chẳng qua chỉ là đồ chơi trong tay người khác thôi, chỉ cần giây lát thân thể liền hóa thành bụi phần, ta không đồng ý, đây rõ ràng là người để cho các huynh đệ đi chịu chết.” Yêu Quỷ bất mãn đáp lại.

Theo sau tiếng thét của hắn ta, người khổng lồ sau lưng hắn ta từng người vung cánh tay lên, hô to: “Chúng ta không đi."

“Ngu xuẩn!” Ma Bắc Thiên thở hổn hến, giận dữ hét.

“Đủ rồi!” Lúc này Tình Cơ lạnh giọng quát lên để ngăn hai bên tranh cãi ầm ĩ.

“Nếu như Hàn Tam Thiên này không có bản lĩnh thì đã chết lâu rồi, làm sao có thể đấu đến bây giờ? Ma Bắc Thiên nói đúng, Hàn Tam Thiên này quả thật là hắn có bản lĩnh, hắn lấy lực của một người đấu với ba đại gia tộc đến mấy canh giờ, người như vậy, tất nhiên sẽ là mẫu chốt để ma tộc ta quật khởi, cứu người, nhất định phải cứu người.”

“Tình Cơ, ngươi...!” Yêu Quỷ nổi đóa.

“Làm sao? Yêu Quỷ, ngươi mượn rất nhiều có, không phải là sợ chết sao? Nếu quả thật là như vậy, vậy ngươi lập tức dẫn người trở về đi, ta và Tình Cơ dẫn người tới đó.” Có lời khẳng định của Tình Cơ, lòng tin của Ma Bắc Thiên cũng tăng lên rất nhiều, hắn ta biết rõ tính cách của Yêu Quỷ này, lúc này không khỏi lên tiếng giễu cợt nói.

Quả nhiên, nghe thấy lời này một cái, Yêu Quỷ nhất thời tức giận không kiềm chế được hét: “Mẹ kiếp, lão tử Yêu Quỷ tung hoành ngàn năm trong ma tộc, con mẹ nó Ma Bắc Thiên ngươi lại dám nói ta sợ chết?”

“Không sợ chết, vậy vì sao người không dám đi?” Ma Bắc Thiên khinh thường trả lời.

Châm chọc mình ngay trước mặt thủ hạ đã là rất quả phận, lại còn phải châm chọc trước người mỹ nữ Tình Cơ như vậy, Yêu Quỷ làm sao mà nhịn được: “Đệt, lão tử chưa nói là không đi, ngươi cái đồ ngu ngốc này.”

Trên mặt Ma Bắc Thiên làm bộ hình thường, nhưng trong lòng đang cười trộm, hơi nghiêm nghị nhìn về phía Tình Cơ, nói: “Đã như vậy, việc này chúng ta không nên chậm trễ, lập tức chỉnh đốn binh lính lên đường.”

“Có thể!” Tình Cơ nói.

“Đi kiểm kê nhân số.” Yêu Quỷ cũng | nén giận, phân phó thuộc hạ.

Theo sự đồng ý của hai đại điện chủ, chưa đến chốc lát, các điểm

mai phục chi chít ở đầm lầy trong | rừng rậm toàn bộ rút lui, và cũng đô | Xô về đầm lầy ở bìa rừng rậm, mà

vốn hai bên tiếp ứng giáp công của | hai điện cũng nhanh chóng hợp lại và chỉnh đốn nhân số, đã tìm đến điểm tập hợp..

| Nhân số không nhiều, Thiên Ma | tông có hơn hai ngàn người, điện | Bách Yêu dưới sự lãnh đạo của

Tình Cơ có hơn một ngàn người, điện Cự Ma dưới sự lãnh đạo của Yêu Quỷ có hơn một ngàn người, | ba phương hợp binh, tổng cộng có | hơn năm ngàn tới gần sáu ngàn người.

“Đều chuẩn bị xong hết rồi chứ?” Tụ họp xong, Ma Bắc Thiên lạnh lùng nói.

“Được, vậy chúng ta lên đường!”

- Tiếng nói vừa dứt, một vùng điểm đen chi chít ở đầm lầy trong rừng rậm nhanh chóng phi về phương | hướng của Khốn Tiên cốc.

- -----------------