Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 1927: Tên giả?




Tô Nghênh Hạ ngần cả người, đôi mắt xinh đẹp của cô trừng thật lớn, rất lâu sau mới có thể hoàn hồn.

Sáu phần công lực?

Nếu như lời này là do người khác nói, nhất định Tô Nghênh Hạ sẽ tát tên ngốc khoác lác này một cái.

Dù sao Quải Lực tôn giả cũng là cao thủ cảnh giới tru tà, nhưng Hàn Tam Thiên thì sao? Theo như những gì mà anh nói, anh cũng chỉ có cảnh giới thánh cảnh mà thôi!

Khoảng cách từ thánh cảnh đến tru tà, kém nhau cũng không phải là một chút, nói trắng ra, đó chính là cách xa vạn dặm.

Nhưng chính là như vậy, cảnh giới tru tà bị đánh bại còn chưa nói, nhưng "kẻ yếu" chỉ có cảnh giới thánh cảnh lại chỉ sử dụng có sáu thành công lực?

Cho nên, nếu là do người khác nói, nhất định Tô Nghênh Hạ sẽ không do dự mà đánh chết người đó, nhưng nếu đây là do Hàn Tam Thiên nói, từ trước đến nay Tô Nghênh Hạ sẽ luôn tin tưởng tuyệt đối.

Nhưng mà lần này, chả hiểu sao Tô Nghênh Hạ lại không thể tin được. lai những người khác có thể thay phiên nhau đánh, mà chính anh ít nhất cũng có thể bảo đảm ở phía sau.

Nhưng vì trái tim của Long tộc đang ở trạng thái tràn đầy, nên đã kích phát rất quá nhiều bí mật mà Hàn Tam Thiên cũng không biết ở trong cơ thể anh.

Chẳng hạn như, nếu như lúc này anh nhìn vào trong cơ thể mình, nhất định anh sẽ phát hiện ra kim thân kia của anh, đã nằm trong cái lồng năng lượng mạnh mẽ của anh, nhẹ nhàng tản ra ảnh sáng màu vàng khiến người ta kinh ngạc.

Hàn Tam Thiên lắc đầu: "Nói thật, quả đúng là anh chỉ sử dụng sau phần công lực, từ sau khi đi ra khỏi thiên thư Bát Hoang, bỗng nhiên anh phát hiện ra mình có rất nhiều chỗ không giống bình thường. Không chỉ việc toàn thân tràn ngập một cỗ sức mạnh khó kiểm soát, dường như lúc nào cũng có thể lao ra vậy, mấu chốt hơn chính là, anh nhìn mọi thứ hoàn toàn không giống như trước đây." "Không giống như trước?"

Tô Nghênh Hạ kỳ quải hỏi.

Thật ra, ở trong thiên thư Bát Hoang, sau khi sử dụng bùa thiên nhãn, Hàn Tam Thiên đã cảm thấy không giống như trước kia rồi, nhưng mà, lúc sức mạnh trong cơ thể tràn đầy, loại cảm giác này lại càng mãnh liệt hơn.

Hàn Tam Thiên không những nhìn thấy được những mặt khác nhau của mọi thứ, ví dụ như, kết giới năng lượng này của điện Kỳ Sơn, có thể là ở trong mắt người khác, đây là hơn lạnh bốc hơi lên từ nước như một lớp màn che, nhưng ở trong mắt Hàn Tam Thiên, nó lại là một thứ được tạo ra từ những tấm lưới min.

Càng kỳ quái hơn chính là, Hàn Tam Thiên nhìn thấy rất nhiều thứ đều cảm thấy rằng, phòng ngự của thế giới này đang chậm lại.

Nhưng nó lại có thật và diễn ra ở tốc độ bình thường.

Mặc dù là trong lúc anh đánh nhau với Quái Lực tôn giả, anh hoàn toàn không có phòng ngực gì, thậm chí còn hoàn toàn quay lưng lại, nhưng lúc ấy đột nhiên trong mắt anh lại dần hiện lên một hình ảnh kỳ quái.

Có một đồng năng lượng đang đến gần chính mình!

Khi ấy Hàn Tam Thiên cũng vì sự xuất hiện của hình ảnh kỳ lạ đó, nên trong khoảng thời gian ngắn mới xem nhẹ Quái Lực tôn giả ở phía sau, mới khiến cho ông ta đánh lén thành công.

Nhưng mà, đòn đánh lén này của ông ta, đối với Hàn Tam Thiên mà nói, vốn là một chuyện rất nguy hiểm, nhưng cuối cùng, lại biến thành trò đùa để Hàn Tam Thiên kiểm tra chính mình.

Độ cứng rắn của Bất diệt huyền khải, quả đúng là có liên quan đến chính sức mạnh và tu vi của anh, bởi vì có sự chống đỡ của sức mạnh trái tim Long tộc đang cuồn cuộn ở bên trong, Bất diệt huyền khải được nó duy trì, nên năng lực phòng ngự cũng tăng lên rất lớn, mạnh đến mức Hàn Tam Thiên cũng cảm thấy kinh ngạc.

Bởi vì nó thật sự giúp Hàn Tam Thiên đỡ một đòn toàn lực của

Quái Lực tôn giả.

Đương nhiên, chuyện này cũng có một phần công lao của kim thân nữa, thậm chí, kim thân và Bất diệt huyền khải đã bắt đầu hai hợp thành một, cho nên độ cứng của Bất diệt huyền khải mới đột nhiên tăng lên một bậc, nhưng mà, những thứ này bởi vì Hàn Tam Thiên vẫn chưa nhìn đến, cho nên mới không phát hiện ra mà thôi. "Đúng rồi, nói đến sự thay đổi ở bên trong cơ thể anh, chuyện mà anh bảo em giúp anh hỏi, em đã hỏi được như thế nào rồi?"

Sau khi Hàn Tam Thiên nói xong, nhìn về phía Tô Nghênh Hạ hỏi.

Tô Nghênh Hạ vừa nghe xong, vừa vui vừa sợ, nhưng đến khi Hàn Tam Thiên nói đến vấn đề này, cô cũng không nhịn được mà nhướng mày nói: "Vừa rồi lúc anh đi ra bên ngoài, em cũng đã hỏi rồi, nhưng mà, Bách Hiểu Sinh nói, thế giới Bát Phương, hoàn toàn không có người nào tên là Chân Phù Tử hết." "Không có người này ư? Có phải là do Bách Hiểu Sinh không biết lão già kia không?"

Hàn Tam Thiên nhướng mày, có chút kỳ quái nói. "Chỉ cần là người có chút danh tiếng ở trên giang hồ, thật ra Bách Hiểu Sinh không có khả năng không tra ra được, cho nên, nếu như anh ta đã nói là không có người này, thì chỉ có hai khả năng có thể xảy ra, một là, danh tiếng của ông ta không có đủ tư cách để Bách Hiểu Sinh biết đến, hai là, đó hoàn toàn là cái tên giả."

Tô Nghênh Hạ nói. "Anh nghĩ cái sau có khả năng hơn."

Hàn Tam Thiên nói.

Nếu thật sự đơn giản chỉ là hạng người vô dụng, thì sao Chân Phù Tử có thể có bùa Thiên nhãn khiến cho người khác không thể nào tưởng tượng được như thế chứ? Nó đã giúp anh có thể thoát khỏi vực sâu Vô Tẫn mà người đời không ai làm được, càng kỳ diệu hơn chính là, bây giờ Hàn Tam thiên càng ngày càng xác nhận, ngày đó Chân Phù Tử đã thật sự nói chuyện trực tiếp với anh ở vực sâu Vô Tẫn.

Tuy rằng anh không biết là Chân Phù Tử đã làm như thế nào, nhưng người có bậc ấy công lực, thì sao có thể là hạng người bình thường được chứ. "Nhất định ông ta không phải là một lão đạo sợ chết được, cái tên Chân Phù Tử này, cũng chỉ là tên giả của ông ta mà thôi, nhưng mà, anh thật sự không hiểu rõ, ông ta biến thành một lão đạo bình thường tiếp cận anh là có ý gì, càng khiến cho anh cảm thấy kỳ quái hơn chính là, trước đây ông ta giống như là vẫn luôn theo dõi anh, mục đích của ông ta, rốt cuộc là cái gì đây?"

Hàn Tam Thiên càng nghĩ, thì càng cảm thấy việc này không được bình thường. "Người này luôn thần thần bí bí, lại khiến cho người ta cảm thấy rất khó hiểu, thoạt nhìn như là đang giúp đỡ anh, nhưng cũng có lúc lại giống như đang hại anh, nhưng lúc hại anh cũng giống như là ông ta đang giúp anh."

Lúc ở thế giới Bát Hoang Tô Nghênh Hạ đã nghe thấy Hàn Tam Thiên nhắc đến việc này, cho nên, đối với việc Chân Phù Tử thật sự muốn làm gì, cô và Hàn Tam Thiên dường như là không thể đoán được.

Càng khó hiểu hơn chính là, rốt cuộc Chân Phù Tử muốn làm gì! "Thật ra....."

Ngay lúc có một giọng nói vừa mới cất lên, lúc này đột nhiên có một tiếng nổ ở cửa, đè mất giọng nói đó, sau đó, họ nhìn thấy hình bóng thấp bé của Bách Hiểu Sinh, mang theo sự sung sướng và vui vẻ, thở hổn hển chạy vào trong.

Vừa mới vào, hắn trực tiếp cầm lấy ấm trà đang để ở trên bàn, uống ừng ực từng miệng lớn.

Sau đó, hắn lau miệng một cái, nhìn Hàn Tam Thiên, thở đốc nói: "Ha ha, ha ha... Hàn Tam Thiên, trâu bò, trâu bò đấy."

- -----------------