Chàng Rể Siêu Cấp Giang Thành

Chương 22: Anh Làm Sư Phụ Của Tôi Đi






Im lặng!
Toàn bộ người tỏng bãi đua xe hoàn toàn im lặng, tất cả mọi người ddeuf bị một màn mạo hiểm vừa rồi làm cho chấn động.
Trong suy nghĩ của bọn họ, đó là một thao tác tuyệt đối không thể hoàn thành được.

Vận tốc lớn như vậy, lại còn khúc cua gấp như thế, không ngờ lại có người xử lý được tình huống đầy nguy hiểm ấy.
Sau vài giây im lặng ngắn ngủi, toàn hội trường bùng nổ, tiếng hò hét hưng phấn vang lên âm ĩ, một màn mạo hiểm kia đã kích thích adrenaline của tất cả khán giả.
“Á đù! Quá kích thích, vậy mà có thể thực hiện một pha bẻ lái dầy mạo hiểm như thế!”
“Lợi hại! Tôi đến trường đua đã nhiều lần rồi nhưng đây là lần đầu tiên thấy một pha bẻ lái ngầu như này, quá tuyệt!”
Tống Phong ở phía sau xe của Phương Lan Lan cũng bị một màn này dọa kinh ngạc đến ngây người.

Vốn anh ta còn tưởng rằng lần này Phương Lan Lan chắc chắn lại xảy ra tai nạn cho mà xem, thế nhưng thật không ngờ, cô ta vừa rồi lại thể hiện kỹ thuật bẻ lái điêu luyện như vậy, nha đầu này trở nên lợi hại từ khi nào vậy?
Sau một màn mạo hiểm đầy kích thích, Phương Lan Lan lúc này mới hồi phục được tinh thần.

Một màn mạo hiểm vừa rồi khiến cô hoàn toàn chấn động, đến giờ trái tim của cô vẫn đập loạn chưa bình ổn trở lại.
Bảo sao lúc Phương Lan Lan lái xe, cho dù là bất ngờ tăng tốc hay bẻ lái đột ngột đi chăng nữa thì Giang Thành ngồi ở bên cạnh đều không có phản ứng gì cả, hóa ra anh mới chính là một cao thủ đua xe.
Phương Lan Lan lúc đầu chỉ coi Giang Thành là một người bình thường.

Nhìn cách ăn mặc của anh ta rất đơn giản, vậy mà không ngờ, anh ta lại là một cao thủ thâm tàng bất lộ, có thể thực hiện một kỹ thuật lái xe thần kỳ như thế.
Phương Lan Lan lập tức nhìn sang Giang Thành bên cạnh, cảm giác Giang Thành không phải là một người tầm thường.

Cô có cảm giác dáng vẻ lúc tập trung của Giang Thành cực kỳ đẹp trai, trong lòng bất giác nổi lên sự sùng bái ngưỡng mộ.
“Có thời gian nhìn tôi, thì chi bằng tập trung mà lái xe đi!” Giang Thành thản nhiên nói.
Phương Lan Lan lập tức hoàn hồn, lúc này mới nhìn thấy Tống Phong bị mình vượt lên trước nhờ pha bẻ lái vừa rồi đang đuổi theo phía sau, cố gắng vượt lên trước cô.
Tống Phong mặc dù không có kỹ thuật bẻ lái, thế nhưng bây giờ không phải là khúc cua, hoàn toàn có thể dựa vào sự chênh lệch về tính năng của xe, mà bắt kịp xe của Phương Lan Lan.

Phương Lan Lan lập tức xốc lại tinh thần, tập trung lái xe.

Vào thời điểm gặp khúc cua gấp, Giang Thành sẽ trợ giúp Phương Lan Lan hoàn thành đoạn đường cua mà không cần phải giảm tốc.
Bằng cách này, xe của Phương Lan Lan đã vượt trước xe của Tống Phong một khoảng, nhưng đến đoạn đường không có khúc cua, thì xe của Tống Phong sẽ lập tức tăng tốc đuổi theo.
Mắt thấy cuộc đua đã đến chặng cuối cùng, đoạn đường giai đoạn này là đường thẳng tắp, không có khúc cua nào cả, mà Tống Phong phía sau cũng nghiêm túc giẫm mạnh chân ga.
Nhìn thấy xe của Tống Phong cách xe mình càng ngày càng gần, Phương Lan Lan lập tức lo lắng nói, “Phải làm sao bây giờ?”
“Yên tâm, còn có tôi ở đây.” Giang Thành thản nhiên nói, “Lát nữa cô làm theo lời tôi nói là được.”
“Được!” Phương Lan Lan nhẹ gật đầu.
Phương Lan Lan vốn còn đang rất khẩn trương, sau khi nhìn thấy ánh mắt của Giang Thành, lòng cô lập tức an ổn trở lại.

Cũng bởi vì cô cảm nhận được cái khí chất trên người đàn ông này, sẽ mang lại cho cô cảm giác an toàn.
“Nhả chân ga, phanh xe!” Giang Thành nói.
Phương Lan Lan lập tức nhả chân ga ra, đột nhiên giẫm mạnh chân phanh.

Cùng lúc đó, Giang Thành cũng kéo phanh tay, tay kia xoay vô lăng bẻ lái.
Xe của Phương Lan Lan giảm tốc kịch liệt, thân xe xoay tròn tại chỗ một vòng.
Tống Phong nhìn thấy mình sắp đuổi kịp xe của Phương Lan Lan, chuẩn bị vượt lên trước lại phát hiện, xe của Phương Lan Lan phía trước đột ngột giảm tốc, hơn nữa còn xoay tròn 180 độ tại chỗ, đầu xe trực tiếp hướng thẳng về phía mình.
“Trời ơi! Con nha đầu này điên rồi sao? Vậy mà lại quay đầu tại chỗ?”
“Cái này làm sao có thể được cơ chứ? Làm như thế, không muốn sống sao?”
Khán giả ở hiện trường một lần nữa bị thao tác này làm cho giật nảy mình, ai cũng đều có cảm giác tim mình như nhảy vọt lên tận cổ họng, hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào từng chuyển động trên màn hình lớn.
“A! Sắp tông vào rồi!”
Mỹ nữ gợi cảm ngồi bên cạnh Tống Phong bị dọa sợ hai tay che mắt, lớn giọng hét lên.
Tống Phong cũng bị một phen thao tác kì lạ này làm cho giật mình, lại cộng thêm mỹ nữ ngồi cạnh đột nhiên thất thanh hét lên, anh ta càng gấp gáp hoảng loạn, vội vàng nhả chân ga ra, chân đột nhiên chuyển hướng giẫm mạnh chân phanh bên cạnh, bởi nếu anh ta không giảm tốc, chắc chắn sẽ xảy ra va chạm.
Giang Thành thấy Tống Phong đã giảm tốc, lập tức nói: “Giẫm chân ga, tăng tốc tối đa.”

Phương Lan Lan lập tức nhả chân phanh ra, đạp mạnh chân ga, Giang Thành lại thực hiện một kỹ thuật quay xe điêu luyện, đầu xe nhanh chóng quay lại, tăng tốc lao về vạch đích.
“Không ổn, trúng kế rồi!”
Tống Phong nhìn thấy xe của Phương Lan Lan càng ngày càng xa ở phía trước, lúc này mới nhận ra, thao tác vừa rồi của Phương Lan Lan chỉ để hù dọa anh ta mà thôi.

Dù sao vận tốc cũng lớn như thế, chỉ cần va chạm, chắc chắn cả hai bên đều sẽ xảy ra chuyện.
Vào thời khắc mấu chốt, Tống Phong giẫm chân phanh, tốc độ giảm xuống, chỉ ngắn ngủi vài giây đồng hồ thôi nhưng đã bị bỏ lại một đoạn xa.
Tống Phong lập tức lại một lần nữa đạp chân ga, động cơ gầm rú dữ dội, dốc toàn lực đuổi theo xe của Phương Lan Lan, Tống Phong gầm nhẹ nói, “Chết tiết! Đuổi theo cho tao, lên!”
Tống Phong cũng không muốn vừa lấy được con xe ngon, lại phải trả về.

Dù sao chuyện tốt có thể dễ dàng kiếm được một con siêu xe ngon như này, không phải lúc nào cũng có.
Nhìn thấy khoảng cách giữa xe của Tống Phong và xe của Phương Lan Lan ngày càng gần.

Thế nhưng cuối cùng là xe của Phương Lan Lan vẫn vượt trước xe của Tống Phong một đoạn, lao vút qua vạch đích!
“Á đù! CMN quá kích thích!”
“Thật nhìn không ra nha đầu này lại tiến bộ nhanh như thế, lần so đấu này quả thật CMN quá đặc sắc rồi!”
Cuộc đua kết thúc, trên màn hình lớn vẫn đang không ngừng chiếu lại thao tác xử lý những pha mạo hiểm của Phương Lan Lan trong cuộc so đấu vừa rồi.

Khán giả ở hiện trường đắm chìm trong cảm xúc hưng phấn không thể diễn tả thành lời, bởi vì cuộc so đấu như này cũng không có nhiều.
Xe ổn định hồi sau, Giang Thành nhìn sang Phương Lan Lan, thấy cô vẫn còn đang đắm chìm trong sự hưng phấn, nói, “Đua xe, đôi khi không phải chỉ so tính năng của xe và kĩ thuật lái xe, mà nhiều hơn, chính là so sự liều lĩnh, lòng can đảm.”
Phương Lan Lan nét mặt đầy phấn khích nhìn Giang Thành, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng ngực anh, ôm chặt lấy anh, nói, “Giang đại ca, Giang sư phụ, anh đẹp trai quá đi mất!”
Giang Thành cảm nhận được bầu ngực đẫy đà đang đè ép trước ngực mình, đột nhiên có chút lúng túng nói, “Làm cái gì đấy? Có chuyện gì từ từ nói, buông tay ra.”
Phương Lan Lan buông Giang Thành ra, nói, “Anh làm sư phụ của tôi, dạy tôi bẻ cua, được không?”
Phương Lan Lan thích nhất là đua xe, nhất là lúc bẻ cua, cảm thấy cực kỳ ngầu, thế nhưng cô lại không biết thực hiện thao tác này.


Bây giờ Giang Thành dẫn cô trải nghiệm kỹ thuật bẻ cua kích thích như thế, cô sao có thể không kích động cho được.
Ban đầu để Giang Thành làm vệ sĩ cho mình, chỉ là vì yêu cầu của bố cô mà thôi.

Hiện tại, cô càng thêm kiên quyết muốn giữ Giang Thành ở lại bên cạnh mình.
“Không được!” Giang Thành nói thẳng, “Quá nguy hiểm.”
Phương Lan Lan vừa muốn nói tiếp, chợt nghe thấy có tiếng gõ cửa xe, quay đầu nhìn sang, đã thấy khuôn mặt ủ rũ của Tống Phong đang đứng ở cạnh.
“Hì hì, thế nào? Bản cô nương nói đúng chưa? Anh thua rồi, giao chìa khóa xe ra đây!” Phương Lan Lan hạ cửa kính xe xuống, một mặt đắc ý chìa tay ra trước mặt Tống Phong.
Phương Lan Lan mỗi lần bại dưới tay của Tống Thiên, đều sẽ cảm thấy rất ấm ức.

Lần này thắng, xem như cũng mở mày mở mặt được một lần.
Tống Phong mặc dù rất không tình nguyện, nhưng anh ta vẫn phải giao chìa khóa xe ra, nói, “Đại tiểu thư quả nhiên lợi hại, tôi thua tâm phục khẩu phục, đợi khi nào chúng ta lại so tài một lần nữa.”
“Đến lúc ấy tính sau!” Phương Lan Lan cầm chìa khóa nói.

Đối với cô mà nói, việc cấp bách trước mắt là phải học bẻ cua.
Tống Phong nhìn Phương Lan Lan, không nói thêm gì nữa, chỉ mang theo tâm tình buồn bực rời đi.

Một siêu xe hạng sang, cứ như thế mất đi, lòng anh ta đau quá mà!
Phương Lan Lan quay đầu muốn cùng Giang Thành nói tiếp chuyện vừa rồi, lại phát hiện Giang Thành đã mở cửa bước xuống xe.
Giang Thành nhớ đến cuộc cá cược của mình vừa rồi, liền cầm theo hóa đơn đi đến chỗ đặt cược.

Đến nơi anh mới phát hiện ra, lúc anh đặt cược về sau, thì tỷ lệ đặt cược giờ đã là 1:68.
Nói cách khác, Giang Thành cược 100.000 NDT, sau cuộc đua vừa rồi, tiền thắng cược của anh sẽ là 6,8 triệu.
Giang Thành không nhịn được cười, đám người này không ai xem trọng Phương Lan Lan, tùy tiện cá cược một chút đã dễ dàng kiếm được một mớ tiền rồi, bảo sao nhiều người lại thích đến mấy chỗ như này đánh bạc.
“Xin chào, đổi giải thưởng.” Giang Thành đưa hóa đơn và thẻ ngân hàng của mình cho nhân viên, thản nhiên nói.
Nhân viên béo liếc nhìn Giang Thành, ánh mắt ban đầu vốn là khinh bỉ phút chốc bỗng biến thành nịnh nọt, ông ta tươi cười lập tức nói, “Anh trai, là anh sao.

Anh thật sự là có mắt nhìn, tôi bội phục sát đất luôn.”

Giang Thành không đáp lại.

Nhân viên béo nhìn mình bằng ánh mắt ‘thằng ngu’ lúc trước nay còn đâu? Giờ mình thắng tiền cược liền lật mặt, loại người nịnh hót như này, anh không cần thiết phải giao lưu nhiều.
Giang Thành đổi thưởng xong, cất kĩ thẻ ngân hàng, điện thoại cũng thông báo tin nhắn tiền đã chuyển vào trong thẻ thành công.

Giang Thành lúc trước thu phí khám bệnh của nhà họ Triệu là 1 triệu NDT, giờ lại thắng được 6,8 triệu tiền cược, tổng cộng anh có gần 8 triệu trong tài khoản.
Nếu là Giang Thành lúc trước thì sẽ chẳng bao giờ có thể nghĩ được sẽ có một ngày mình có thể kiếm tiền một cách dễ dàng như thế này.
Vừa mới xoay người, Giang Thành đã nhìn thấy Phương Lan Lan đứng ở ngay sau lưng, trên mặt treo một nụ cười vô cùng quyến rũ.
“Sư phụ, anh nhận người đồ đệ này đi, có được không?” Phương Lan Lan vừa nói, vừa chớp đôi mắt to tròn đáng yêu của mình nhìn Giang Thành.
Giang Thành không còn lời nào để nói, nha đầu này không biết mệt à!
“Tôi nói không được là không được!” Giang Thành nói thẳng.
“Vậy lúc trước anh lái xe g? Sao lại có thể lợi hại như thế?” Phương Lan Lan đi theo sát bên người Giang Thành, hỏi dò.
“Lái xe Kart.” Giang Thành thản nhiên nói.
Kỳ thật Giang Thành biết bẻ cua, hoàn toàn là dựa vào sách vở.

Anh lúc trước có nhìn thấy kĩ thuật này trong sách, nhưng trước kia không làm được.

Bây giờ anh được truyền thừa, thực hiện mấy cái kỹ thuật này, lại cực kì đơn giản.
Phương Lan Lan nghe Giang Thành nói vậy, biết Giang Thành không định nói cho mình cái gì hữu ích, liền trực tiếp nổi giận, hừ một tiếng, nói, “Hừ, không nói thì thôi!”
Dứt lời, Phương Lan Lan xoay người đi về một góc tối vắng vẻ.
“Cô đi đâu?” Giang Thành hỏi.
“Không cần anh quan tâm!” Phương Lan Lan hờn dỗi nói.
Phương Lan Lan đi vào một tòa nhà đang xây, quẹo trái rẽ phải, bước vào một nhà vệ sinh công cộng.

Sau khi giải quyết xong đi ra ngoài, còn lẩm bẩm: “Tên đàn ông chết tiệt, tôi đã ăn nói khép nép nhún nhường thế rồi mà vẫn không đáp ứng tôi à! Đáng ghét! Sớm muộn gì tôi cũng phải làm cho anh bẽ mặt một phen!”
Lúc Phương Lan Lan vẫn còn đang lẩm bẩm, bống sau lưng truyền đến giọng nói của một người đàn ông: “Phương đại tiểu thư, cô đúng là có quý nhân phù trợ, xảy ra tai nạn nghiêm trọng như thế mà vẫn chưa chết!”.