Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 644




Chương 644:

 

“Tôi đã biết là Lâm thần y nhất định sẽ có cách!”

 

Mọi người vô cùng hào hứng.

 

“Hùng Trường Bạch!” Lâm Dương hét lên một tiếng.

 

“Sư phụ!” Hùng Trường Bạch bước tới trước.

 

“Ông và Nhan Khả Nhi chịu trách nhiệm dùng loại thuốc tốt nhất trị liệu cho bọn họ, nhất định phải chữa khỏi bệnh cho bọn họ trong thời gian ngắn nhất!” Lâm Dương nói.

 

“Vâng, nhưng mà sư phụ, vết thương của bọn họ rất phức tạp, rất lắt léo. Thuốc thông thường của chúng ta không thể chữa khỏi vết thương cho họ. Muốn chữa khỏi thì phải dùng ‘Nông Dương Hoa ‘…

 

“Vậy thì dùng ‘Nông Dương Hoa’ để chữa.”

 

“Sư phụ, Nông Dương Hoa hiện tại chỉ có Kỳ Dược Phường mới có thể cung cấp, ngày hôm qua Kỳ Dược Phường đã tăng giá Nông Dương Hoa lên gần trăm lần!

 

Nếu như chúng ta thu mua của bọn họ, e rằng sẽ phải trả giá thuốc cao ngắt trời.” Hùng Trường Bạch do dự rồi thấp giọng nói.

 

Lâm Dương vừa nghe thấy, mặt liền đen lại.

 

“Kỳ Dược Phường rõ ràng chính là ngồi dưới đất mà tăng giá, thừa nước đục thả câu!” Tần Ngưng ở bên cạnh nghiền chặt răng bạc nói.

 

“Anh Lâm, hay là trì hoãn một chút đi, thôn dược của chúng tôi thật ra có một loại dược liệu có thể thay thế Nông Dương Hoa, nhưng mà tôi mới tới đây, rất nhiều dược liệu vừa mới gieo, cần một tháng để sinh trưởng.

 

Nếu như anh đồng ý chờ đợi một tháng, chờ sau khi loại thảo mộc này thành hình, có lẽ có thể dùng thảo dược đó để thay thé, điều trị vét thương cho bọn họ.” Nhan Khả Nhi nói một cách thận trọng.

 

“Nhưng bọn họ không thể trì hoãn nổi một tháng.” Lâm Dương lắc đầu, trầm giọng nói: “Nếu trì hoãn đến cuối tháng, thương thế của bọn họ càng thêm phức tạp, tới lúc đó chỉ phí điều trị càng đắt hơn! Giá thành càng lớn! “

 

“Vậy thì… Sư phụ, ý của thầy là…”

 

“Giá cao ngắt trời, lập tức thu mua từ Kỳ Dược Phường!

 

Nhưng nhớ kỹ, lén lút thu mua, đừng để bọn họ biết là học viện Huyền Y Phái của chúng ta đang thu mua, tránh bọn họ tiếp tục ngồi dưới đất mà tăng giá! Lâm Dương trầm giọng nói.

 

“Sư phụ yên tâm đi, tôi sẽ làm tốt.” Hùng Trường Bạch gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

 

“Bách Tùng, ông đi với tôi!”

 

Lâm Dương trầm giọng nói, rồi quay người rời khỏi giảng đường và quay trở lại văn phòng.

 

Tần Bách Tùng theo sau.

 

*Nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” Lâm Dương châm một điều thuốc, khàn giọng hỏi.

 

“Kể từ khi chúng ta phát động một loạt đả kích trần áp Kỳ Dược Phường, thì Kỳ Dược Phường cũng đã triển khai phản công chống lại chúng ta!” Tần Bách Tùng nói.

 

“Bọn họ phản công như. thế nào?”

 

“Bọn họ không đánh lại từ kinh tế, kinh doanh hay thậm chí là học viện, mà là trực tiếp tiến hành công kích cá nhân.” Tần Bách Tùng thở dài một hơi nói: “Hai ngày nay, mỗi khi người trong học viện của chúng ta rời khỏi học viện, đều sẽ bị tấn công, bắt luận là ai, đều sẽ bị chém đứt cân mạch tay chân, bị đánh trọng thương, thậm chí tôi còn suýt nữa bị hạ độc thủ. Sau khi sự việc xảy ra, chúng tôi đã thực hiện các biện pháp khẩn cấp để phong tỏa học viện, tăng cường phòng thủ, thậm chí cử lực lượng tuần tra để quản lý và cắm sinh viên của học viện ra ngoài.

 

Ngay cả giảng viên cũng để cho họ về nhà mà tạm thời ở lại học viện trong thời gian này. “

 

“Võ giả của Kỳ Dược Phường vốn dĩ không nhiều. Theo lý mà nói, nếu như bọn họ thật sự ra tay với chúng ta. Chúng ta ít nhất cũng có năng lực đánh trả mới đúng!” Lâm Dương cau mày nói.

 

“Đúng vậy, tôi cũng có nghi ngờ, cho nên liền gọi Mã Hải điều tra và phát hiện bên trong có thé lực của Yến Kinh gia nhập vào!”

 

“Thế lực của Yến Kinh?” Lâm Dương sắc mặt trầm xuống, lập tức hỏi: “Là thế lực nào của Yến Kinh can thiệp vào?

 

“Yến Kinh, Tư Mã thế gia!” Tần Bách Tùng trầm ngâm vài phút, thấp giọng nói.

 

Lâm Dương vẻ mặt ngưng trọng, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo: “Lại là nhà họ Tư Mã này?”

 

“Sư phụ, tại sao thầy nói là ‘lại “Không có gì, đúng rồi, chuyện này bắt đầu từ khi nào?”

 

“Sau khi Sư phụ rời đi thì đã bắt đầu rồi.”

 

“Vậy sao? Xem ra tôi và Tư Mã thế gia cùng một suy nghĩ, đều thích phế tay đối thủ!”

 

Vẻ mặt Lâm Dương lạnh lùng, một tia hung hãng xẹt qua con ngươi.

 

“Sư phụ, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Tàn Bách Tùng hỏi.

 

“Gia tộc Tư Mã nằm ở Yến Kinh nên vẫn chưa thể đông được. Chúng ta trước tiên hãy khai đao với Kỳ Dược Phường đi. Dù sao, thời gian mà tôi cho Kỳ Dược Phường cũng đã đền rồi. Đã đến lúc thực hiện lời hứa của tôi.”