Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 372




“Tên nhóc, thì ra anh lại có thân phận này? Ông đây còn tưởng rằng anh là nhân vật lớn mạnh mẽ gì nữa chứ! Còn hù dọa ông đây sao?” Đội trưởng đội bảo vệ vô cùng tức giận, quát mắng Lâm Dương.

Nhưng Lâm Dương lắc đầu lạnh lùng nói: “Vị giám đốc Lưu này, tôi nghĩ anh không biết chút gì về tập đoàn Duyệt Nhan của chúng tôi rồi. Tập đoàn Duyệt Nhan của chúng tôi đã thiết lập mói quan hệ hợp tác sâu sắc với tập đoàn Dương Hoa. Hiện tại, tập đoàn Dương Hoa đã chuẩn bị đầu tư 500 tỷ cho sự phát triển của Tập đoàn Duyệt Nhan.

Ngoài ra, lô sản phẩm đầu tiên của Tập đoàn Duyệt Nhan đã được phát triển thành công. Nếu như đáp ứng được kỳ vọng, chúng tôi sẽ được lên sàn vào năm sau! Tôi không nghĩ rằng một công ty có triển vọng như vậy lại là công ty nhỏ trong miệng của anh! “

“Cứng miệng thì ai cũng có thể. Anh có thể nói dối tất cả mọi người có mặt ở đây, nhưng anh không thể nói dối tôi.

Dù gì thì tôi cũng có liên hệ với Tập đoàn Duyệt Nhan.”

Giám đốc Lưu lắc đầu nói, “Trừ khi anh có thể chứng minh Tập đoàn Duyệt Nhan quả thực rất có thực lực, nều không chỉ dựa vào cái miệng anh cũng không thể thuyết phục được ail “

“Vậy thì anh muốn tôi chứng minh điều đó như thế nào?”

Lâm Dương nhàn nhạt hỏi.

“Cái này …” giám đốc Lưu cân nhắc một chút.

Nhưng vào lúc này, Linh Chí Hào ở đằng kia đứng dậy, trực tiếp hét lên: “Phó chủ tịch Lâm, không phải anh nói gia đình anh rất giàu có sao? Có một đống xe sang! Như vậy đi, anh điều mười hai chiếc xe Lamborghini đến cho tất cả chúng tôi xem thử, thế nào? “

Ngay khi những lời này vừa nói ra, Trương Tinh Vũ và Tô Quảng đã há hốc mồm…

Lamborghini? Còn mười chiếc?

Cái này phải đi đâu mà tìm?

E rằng bây giờ có đi thuê cũng không kịp, đúng không?



Xét cho cùng, thủ tục để thuê những chiếc xe sang trọng này quá rườm rà, không phải một hai ngày hoàn toàn không thể lấy ra được …

Tô Quảng và Trương Tinh Vũ đã lục thần vô chủ.

Linh Chí Hào liên tục cười lạnh.

Anh ta biết, Lâm Dương không thể nào gọi được ra nhiều xe như vậy.

Nếu như nói Quốc Tế Duyệt Nhan thực sự giống như những gì mà giám đốc Lưu nói, e rằng Tô Nhan của Quốc Tế Duyệt Nhan cũng không đủ tiềm lực tài chính này.

Quả không ngoài dự đoán, Lâm Dương vừa nghe thấy liền trực tiếp lắc đầu.

“Hay là bỏ đi!”

“Anh nhìn xem! Mọi người nhìn xem, tên này sợ rồi đúng không? Tôi đã nói cái tên này là ma nghèo rồi! Còn dám giả mạo là người có tiền? Anh là chó nghèo trong xương tuỷ, còn giả bộ cái gì nữa, hahaha…” Linh Chí Hào trực tiếp cười lớn thẳng ra khỏi cổ họng.

Những người bên cạnh cũng không khỏi bật cười.

Nhưng một giây tiếp theo, Lâm Dương lại lên tiếng.

“Tôi nói bỏ đi, không phải là tôi không gọi được Lamborghini, mà là tôi cho rằng Lamborghini không đẳng cấp!”

“Lamborghini cũng không đẳng cấp sao? Hahaha, vậy thì anh nói gì là đẳng cấp? Hahaha …” Linh Chí Hào cười đến mức nước mắt cũng trào ra.

Những vị khách xung quanh cũng cười ð lên.

“Rất rõ ràng rồi, đầu óc của tên này có vấn đè!” Một người đàn ông mỉm cười nói.



“Haha, Lamborghini còn chưa đủ đẳng cấp sao? Tôi thấy anh ta hoàn toàn không biết Lamborghini là cái gì!” Người phụ nữ cũng bật cười.

“Lamborghini không phải đẳng cấp sao? Chẳng lẽ Ngũ Lăng Hồng Quang thì có đẳng cấp? Thật sự là không được, anh đem một dãy Mercedes-Benz BMW đến, chúng tôi cũng cảm tháy anh có thực lực!”

“Bỏ đi, đừng xúc phạm Ngũ Lăng Hồng Quang nữa, loại phế vật này e rằng đến cả Ngũ Lăng Hồng Quang cũng không gọi ra được.”

“Hahaha…”

Những lời chế giễu lần lượt vang lên.

Trương Tinh Vũ vô cùng xấu hổ và tức giận, ngay cả Tô Quảng giờ phút này cũng chịu không nổi, hận không thể che mặt, giành lấy cổng mà chạy trốn.

Nhưng mà, chính vào lúc này, Lâm Dương lại mở miệng.

“Các anh cho tôi 10 phút đi!”

“Thế nào? Anh thực sự định đi điều 10 chiếc xe hỏng đến đây sao?” Có người kinh ngạc nói.

“Hahahaha, Lâm thiếu gia của chúng ta tức giận rồi, các anh chờ đó, Lâm thiếu gia lập tức điều 10 chiếc Lamborghini đến, đảm bảo sẽ kinh động đến nhãn cầu của các anh!” Linh Chí Hào cười khoa trương nói.

“Hahahaha…”

Mọi người lại ôm bụng cười.

Lâm Dương không thèm quan tâm, chỉ lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, trầm giọng nói vài câu liền cúp máy.

“Chỉ như vậy thôi sao?” Chu Phi Phi cười lạnh hỏi.