Chàng Rể Quyền Thế

Chương 996




"Cô nói tôi gặp phải phiền phức rồi sao? Chân Hàn Tước tôi lại muốn xem thử, sau khi chơi cô thì có thể có phiền phức gì?" Chân Hàn Tước nói với giọng lạnh lùng.

Anh ta đã quen thói hống hách, ở Tứ Hải đều là đi nghênh ngang.

Trong mắt của anh ta thì thái độ không chịu khuất phục này của Trịnh Tuyết Dương chính là quả ớt nhỏ, là con ngựa hoang khiến cho anh ta càng có hứng thú muốn chinh phục.

Trịnh Tuyết Dương hít sâu một hơi, ép buộc bản thân tỉnh táo lại rồi nói: "Anh này, tôi mặc kệ là anh có bị hai người Trịnh Thu Hằng và Trịnh Chí Dụng xúi giục hay không. "Nh mà tôi khuyên anh nên đưa tôi trở về đi, nếu không thật sự sẽ có rắc rối đấy!" "Đến lúc đấy, sẽ có rất nhiều chuyện mà tôi không thể khổng chế được đâu."

Người mà Trịnh Tuyết Dương nói đến chính là Thế Tử Minh, dưới cái nhìn của cô, bây giờ người sẽ đến cứu mình, có bản lĩnh để cứu mình, hẳn cũng chỉ có Thế Tử Minh.

Nhưng vấn đề ở đây là một khi Thế Tử Minh ra tay, có trời mới biết sẽ có kết cục như thế nào? "Ha ha ha ha!" "Trịnh Chí Dụng, người nhà họ Trịnh các người thật thú vị, lần đầu tiên Chân Hàn Tước tôi thấy có người dọa dẫm tôi như vậy đấy!" "Bây giờ tôi càng có hứng thú hơn rồi, tôi muốn xem thử xem rốt cuộc thì người nào có thể mang đến rắc rối cho tôi." Hiện tại Chân Hàn Tước đã nổi lên hứng thú. Nếu như nói vừa rồi anh ta có hứng thú thể xác với Trịnh Tuyết

Dương thì bây giờ lại khác hẳn. 

Việc anh ta phải làm chính là chinh phục người phụ nữ này, từ linh hồn lẫn thể xác, khiến cho cô hoàn toàn sụp đổ, khiến cho toàn bộ niềm tin của cô cũng sụp đổ theo.

Đây chính là phong cách hành sự của Chân Hàn Tước.

Nhà họ Chân ở Tứ Hải, chính là lớn lối như thế, bá đạo như vậy đấy!. Ngôn Tình Sắc

Cho dù nơi này không phải là Tứ Hải, anh ta cũng không kiêng nể gì cả.

Mặc dù ở Dương Thành cũng có dòng họ hàng đầu nhưng mà nhà họ Chân ở Tứ Hải cũng sẽ không thèm đặt ở trong mắt. Trịnh Tuyết Dương hít sâu một hơi, cô biết vấn đề ngày hôm nay không thể nào cứ như vậy mà kết thúc.

Cũng may ngay lúc này Chân Hàn Tước cũng không có ý muốn chạm vào cô, khiến cho cô hơi tỉnh táo lại. "Nếu đã như vậy, chúng ta liền rửa mắt mà đợi đi." "Tôi đợi cô trong vòng một tiếng, hi vọng cô sẽ không làm cho tôi thất vọng!" Chân Hàn Tước đi đến ghế rồi ngồi xuống, vẻ mặt vô cùng vui vẻ.

Đã từ rất lâu rồi không có ai dám khiêu khích anh ta cả. Cơ hội như vậy, quả thật hiếm có khó tìm mà!

Cùng lúc đó, trong vòng tròn xã hội thượng lưu của Dương Thanh đã loạn thành một đống.

Phải biết rằng, bởi vì mối quan hệ với Chung Nam Sơn, bây giờ Trịnh Tuyết Dương đã trở thành người nổi tiếng trong giới thương nhân ở Dương Thành.

Bởi vì mua biệt thự của khu nghỉ dưỡng Bạch Vân, nhiều dòng họ lớn và xí nghiệp lớn còn chưa thương lượng hợp đồng xong đã trả trước tiền đặt cọc vào sổ sách của Trịnh Tuyết Dương rồi. 

Có thể nói bây giờ tin tức Trịnh Tuyết Dương bị người ta bắt đi truyền ra, lập tức dấy lên cơn phẫn nộ của giới thượng lưu.

Những người này đều ý thức được, người bắt Trịnh Tuyết Dương đi nhất định là muốn lợi ích gì đó từ trên người cô.

Nói không chừng sẽ trực tiếp ép cô chuyển nhượng quyền tài sản của khu nghỉ dưỡng Bạch Vân.

Sau khi nghĩ thông suốt điều này, những dòng họ và xí nghiệp nhận được tin tức cũng bắt đầu tích cực tìm kiếm tung tích của

Trịnh Tuyết Dương. Đương nhiên bọn họ không có lòng tốt đến như vậy, đơn giản là vì bây giờ lợi ích mà Trịnh Tuyết Dương có liên quan quá lớn.

Nếu như có thể cứu cô trở về, nói không chừng có thể quang minh chính đại yêu cầu quyền tài sản của khu nghỉ dưỡng Bạch Vân.

Đây tuyệt đối là một vụ mua bán buôn một lãi mười, có thể nói là cuộc đầu tư có giá trị nhất trong năm nay.

Mà chuyện này, chính phủ lại xử lý trong âm thầm.

Dương Định Quốc biết quá rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh, chính bởi vì quá biết rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh cho nên ông ta mới không dám gióng trống khua chiếng.

Bởi vì thân phận thực sự của Bùi Nguyên Minh quá mức kinh người, một khi bị lộ ra ánh sáng, nếu như trong tương lai có một thế lực ở nước ngoài có chủ ý trên người Bùi Nguyên Minh thì phải làm sao?

Cho nên phải thận trọng trong mọi việc, ở mặt ngoài phải khiến trông giống như chính phủ không để ý đến chuyện này.