*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bùi Diễm Lan bật cười khe khẽ, cô ta rất thích cách hành xử của Bạch Mộ Phong, biết tiến biết lùi, biết nông biết sâu.
Người như vậy thông thường năng lực rất cao mà dã tâm cũng rất lớn. Mà cô ta thích nhất là dùng những người như vậy. “Từng nghe nói đến tập đoàn Thiện Nhân rồi, đúng không?”
Bùi Diễm Lan thu ngón tay lại, miệng nở nụ cười nhẹ. Bạch Mộ Phong vẫn không dám mở mắt, anh ta nói với vẻ mặt trầm ngâm: “Từng nghe nhắc đến.
Hai ngày nay, công ty con ở Tô Hàng của họ hình như đang có ý định tích hợp tài nguyên ỏ Giang Nam, xây dựng một trung tâm thương mại hoàn toàn mới ở Tô Hàng.”
Bùi Diễm Lan yêu câu: “Tôi hy vọng rằng trung tâm thương mại này của bọn họ sẽ vĩnh viễn không xây lên được.”
“Vâng!”
Bạch Mộ Phong không hỏi nguyên nhân, chỉ cúi đầu trả lời đây nghiêm nghị. Sau một hồi lâu, đợi khi tiếng bước chân đã xa, anh ta mới dám từ từ mở mắt, biểu cảm trên mặt hiện lên vẻ thâm trâm. “Gió bão sắp kéo tới Tô Hàng rồi, đây có lẽ cung là cơ hội cho nhà họ Bạch chúng ta.
Tập đoàn Thiện Nhân sao, thú vị đấy”
Bạch Mộ Phong thì thầm, thần sắc thay đổi khó lường. Khu đất Lục Diêu Kỳ chọn là một khu đất trống vô cùng lớn.
Chỗ này đã bị bỏ hoang từ lâu, giữa khu đô thị phôn hoa nhất Tô Hàng thì trông nó hơi bị lạc quả. Nhưng theo như những gì Lục Diêu Kỳ nói thì chỉ cần trung tâm thương mại xây dựng xong, nó sẽ trở thành kiến trúc tiêu biểu cho Tô Hàng.
Hơn nữa, trung tâm thương mại mới hình thành cũng sẽ trở thành trung tâm khu hoạch định ở Giang Nam của tập đoàn Thiện Nhân, từ đây có thế mở rộng ra bốn phía. Công ty con vì khối đất này đã giao ra ba tỷ năm trăm triệu tiền cọc.
Hôm nay chỉ cần tới ký hợp đồng mua bán chính thức, dùng cái giá mười bảy tỷ năm trăm triệu mua mảnh đất vào tay là xong xuôi. Đây là chuyện vô cùng hệ trọng, vì thể Bùi Nguyên Minh quyết định sẽ tự mình ra mặt ký hợp đồng.
Một số người thuộc ban lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiện Nhân cũng đã ngôi máy bay tới đây từ sớm.
Bùi Nguyên Minh và Lôi Tuấn Quang cũng đã tới nơi. Khi bọn họ bước vào văn phòng ở khu đất bỏ