Chàng Rể Quyền Thế

Chương 706




Đối với Bùi Nguyên Giáp, việc con trai ruột của mình được những nhân vật lớn như Đường Nhân Đồ coi trọng là một điều đáng mừng. Có thể để con trai mình đảm nhận chức trưởng gia trong tương lai.

Nhưng đối với Bùi Văn Kiên, đây không phải là tin tốt.

Theo anh ta thấy, Đường Nhân Đồ là muốn thông qua giao thiệp với Bùi Nguyên Giáp để mời đến quý nhân.

Lúc này, Đường Nhân Đồ đặc biệt chỉ đích danh Bùi Hạo Nhiên, điều này có ám chỉ điều gì không?

Tuy nhiên, những suy nghĩ này chỉ chợt lóe lên trong đầu Bùi Nguyên Giáp và Bùi Văn Kiên, trái tim của những người còn lại bây giờ như đang điên cuồng vui mừng hơn.

Khi Đường Nhân Đồ nói như vậy, cho dù ông ta ủng hộ ai trong dòng họ nhà họ Bùi thì không thể nghi ngờ là ông ta chắc chắn sẽ ủng hộ dòng họ họ Bùi.

Mà những người dưới khán đài, họ cũng không quan tâm đến cuộc tranh giành quyền lực của nhà họ Bùi.

Theo họ thấy thì nhà họ Bùi lúc này chỉ đang khoe mẽ. Khoe khoang tứ kiệt của họ thế mà được tư lệnh Đồ nhận biết! Chuyện này quả là kinh động!

Tuy nhiên, sau khi Bùi Nguyên Giáp bình tĩnh lại một chút, ông ta không nhịn được liếc về phía Bùi Nguyên Minh đang ở dưới, trong mắt ông ta có một tia hận ý không thể che giấu.

Lúc đầu, ông ta nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh làm Bùi Hạo Nhiên mê mang đó là một điều tốt.

Nhưng bây giờ có vẻ như Bùi Nguyên Minh, một thứ rác rưởi vô nghĩa thực sự đã phá hỏng cơ hội của Bùi Hạo Nhiên.

Nếu Bùi Hạo Nhiên không bị thương và có thể tham dự sinh nhật hôm nay thì anh ta có thể trực tiếp giao lưu với tư lệnh Đường Đồ Nhân.

Và sau đó tiếp quản hoàn toàn các quan hệ mà ông ta đã tích lũy trong nhiều năm.

Thậm chí thừa cơ trực tiếp đem Bùi Văn Kiên giẫm dưới lòng bàn chân, nằm giữ đại quyền lực nhà họ Bùi cũng không phải không có khả năng.

Tất cả đều là lỗi của Bùi Nguyên Minh!

Bùi Nguyên Giáp hít một hơi thật sâu, sau đó đối mặt với Đường Nhân Đồ, ông ta không dám che giấu, chỉ cười nói. “Cảm ơn tư lệnh Đồ quan tâm. Con trai bất hiếu của tôi vừa rồi bị tai nạn vẫn còn đang nằm trong bệnh viện.”

Đường Nhân Đồ nghe vậy không khỏi mỉm cười nói: “Đúng vậy, ít nhất không phải ở trong lò thiêu” “Hả?”

Một nhóm lãnh đạo cấp cao nhà họ Bùi đều hơi sững sờ. Đường Nhân Đồ này nói như vậy là có nghĩa gì? Điều này có được coi là an ủi nhà họ Bùi không?

Nghe nói các lãnh đạo cấp cao trong quân đội đều là người to cao, thô bạo, ăn nói không khéo, trước đây không hiểu lắm nhưng bây giờ đã hiểu tường tận.

Đây là tư lệnh Đường Nhân Đồ rất cho nhà họ Bùi mặt mũi a! Nếu là đổi thành người khác thì đoán chừng nửa câu an ủi cũng không có đi? “Đường Tư lệnh, mời ngồi!”

Bùi Nguyên Giáp và Bùi Văn Kiên trái phải đưa Đường Nhân Đồ bước ra khỏi sân khẩu và đi đến hàng ghế đầu.

Tại thời điểm này chỉ có ghế giữa là còn trống! Chỉ những người quyền lực và mạnh mẽ nhất trong hội trường này mới có đủ tư cách để ngồi trên đó!

Trong mắt mọi người, chỗ ngồi đó nhất định phải thuộc về tư lệnh Đường Nhân Đồ.

Ngoại trừ ông ta, không ai khác có đủ tư cách để ngồi trên đó.

Kể cả Bùi Nguyên Giáp và Bùi Văn Kiên, bọn họ đúng là người cầm đầu nhà họ Bùi.

Tuy nhiên, trong mắt người ngoài, thân phận của họ vẫn không bằng Đường Nhân Đồ. Bởi vì, nguyên nhân cơ bản khiến Bùi Nguyên Giáp và Bùi Văn

Kiên vững mạnh là do nhà họ Bùi.

Còn nguyên nhân cơ bản tạo nên sức mạnh của Đường Nhân Đồ nằm ở chính bản thân ông ta.

Cho dù không phải là tư lệnh của Đường Đao Doanh mà chỉ đơn giản là thủ lĩnh của tứ đại công thần trong quân đội Đà Nẵng thì ông ta cũng tuyệt đối đủ tư cách ngồi vào vị trí chính giữa.

Kể cả khi người đứng đầu Đà Nẵng đến thì cũng phải nhường vị trí cho ông ta. Chưa kể rằng bây giờ chỉ có người đứng thứ hai ở đây.

Đường Nhân Đồ bước xuống sân khấu, Khổng Văn Khưu, Dương Định Quốc và Lỗ Hoa Đông đều đứng dậy. Không có cách nào khác, ngoài quân hàm của ông ta, Đường

Nhân Đồ còn là thần tượng của rất nhiều người. Mời được một đại gia như vậy ở đây đối với dòng họ họ Bùi mà nói là cực kỳ phô trương!