Chàng Rể Quyền Thế

Chương 5867




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Kim Tuấn Anh, ngươi không phải đã nói, chúng ta có biện pháp, giải quyết tên khốn kiếp này hay sao?”

“Thế nào thủ đoạn do ngươi nghĩ ra, liền không đạt hiệu quả gì như vậy?”

“Y Tiên các cùng Khổng Tước sơn trang, không làm gì được hắn!”

“Hiện tại Lâm gia Tô Nam, cũng không làm gì được hắn!”

“Các ngươi Kim Gia, liền không thể trực tiếp vận dụng năng lượng quan phủ, diệt hắn được hay sao?”

“Ra cái chuyện gì, có Ninh Đại Thiếu ở phía sau, cho các ngươi chỗ dựa, các ngươi sợ cái gì a! ?”

“Chúng ta là thập đại gia tộc cao cấp, thời điểm nào, lại sợ đến nước này rồi chứ?”

Ngồi tại đối diện, Kim Tuấn Anh thả xuống tách trà tam tài có nắp trong tay, sau khi nếm đủ vị đắng trong miệng, mới chậm rãi cười một tiếng, nói: “Ninh Thiếu, sự tình đều đã phát triển đến một bước này.”

“Như vậy, sốt ruột làm cái gì a?”

“Hai ngày nữa, chính là thịnh hội cho lễ nhậm chức chính thức của cha ta.”

“Có cái chuyện gì, chờ chính sự kết thúc, lại đến giải quyết a.”

“Đương nhiên, ngươi phải tin tưởng ta.”

“Người nước Mỹ đã ăn phải cái lỗ vốn, sẽ không cứ như vậy mà bỏ qua. . .”

“Nếu lửa của bọn hắn không đủ lớn, chúng ta liền lại đổ thêm xăng vào. . .”

Sau khi Bùi Nguyên Minh và Tạ Mộng Dao, cùng nhau rời khỏi Vạn Lâm Hội, họ đến nhà hàng Cảng Thức Trà để ăn khuya.

Dù sao, một ngày xảy ra nhiều chuyện như thế này, cũng có chút mệt mỏi.

Mặc kệ là muốn nghỉ ngơi, vẫn là cần trò chuyện với nhau về mọi chuyện của ngày hôm nay một chút, bên cạnh đó, cũng cần một nơi để thư giãn.

Gọi món ăn xong, Tạ Mộng Dao pha một bình Bích Loa Xuân, sau đó mới nheo mắt nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Chuyện ngày hôm nay, cũng tính là thuận lợi.”

“Chẳng qua, còn có một tai hoạ ngầm.”

Bùi Nguyên Minh cầm ly trà uống một ngụm, cười cười nói: “Người nước Mỹ sao?”

Tạ Mộng Dao nhẹ gật đầu, nói: “Không sai, mặc dù tôi không biết, anh đến cùng đã gọi điện thoại cho người nào, có thể áp chế đại sứ của đại sứ quán Mỹ.”

“Nhưng vấn đề là, người nước Mỹ, không đơn giản như anh nghĩ.”

“Chính phủ Mỹ trông có vẻ rất quyền lực, nhưng thành thật mà nói, họ đều là những người làmcông mà thôi.”

“Lần này, để Đại sứ Mỹ tại Đại Hạ, ném đi mặt mũi người nước Mỹ, đối với kẻ tự xưng là thám viên thế giới, kẻ sau màn muốn chấp chưởng trật tự thế giới mà nói, là tuyệt đối không thể nào chấp nhận được.”

“Cho nên, chỉ sợ kế tiếp, còn sẽ có phiền phức.”

Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút nói: “Cô muốn nói đến các gia tộc lớn khi mới thành lập nước Mỹ sao?”

Tạ Mộng Dao nói: “Không sai.”

“Nước Mỹ mấy trăm năm nay, nhìn như không ngừng có tổng thống lên đài, chấp chưởng đại quyền.”

“Nhưng trên thực tế, những người được gọi là tổng thống này, chẳng qua chỉ là người phát ngôn của những đại gia tộc kia mà thôi.”

“Nghe nói, nước Mỹ có tám gia tộc lớn nhất, bọn hắn hội tụ lại với nhau, hình thành một cái tổ chức có tên là phục hưng xã.”

“Tổ chức này, không chỉ phụ trách bối cảnh kinh tế và năng lượng của Mỹ.”

“Mấu chốt nhất chính là, tôi nghe nói rằng, bọn hắn có những tổ chức đặc biệt, chuyên nghiên cứu cơ thể con người.”

“Đơn giản mà nói, người nước Mỹ mặc dù không giỏi võ đạo, nhưng bọn hắn cũng có cao thủ.”

“Những gia hỏa này, có tiền, có nhân lực, vì ích lợi của bọn hắn, sẵn sàng quét ngang hết thảy mọi chướng ngại.”