Chàng Rể Quyền Thế

Chương 5340




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

” Nhưng là ngươi không được quên, Hồng lâu nơi này, không phải nói có tiền liền có thể tiến đến!”

“Chúng ta hôm nay có thể ở đây, vì Kim Đại Thiếu cho mặt mũi, ngươi không hiểu sao?”

” Một hồi vạn nhất Kim Đại Thiếu nổi giận, nói không chừng chúng ta đều phải xám xịt xéo đi, ngươi hiểu không?”

Trịnh Tuyết Dương chưa kịp nói, thì Thanh Linh đã vội nói: ” Nữ nhi của ta, không có khả năng để cho tên khốn kiếp này cưới được!”

” Khẳng định là tên vương bát đản này, tụ mình chẳng biết xấu hổ, mới đi theo tới đây!”

Rõ ràng là Thanh Linh, để Ôn Di giận chó đánh mèo, chọc giận Trịnh Tuyết Dương.

Vạn nhất ảnh hưởng ngày ra mắt, vậy sẽ lo liệu thế nào?

“Cái gì!? Tuyết Dương không gọi hắn, hắn tự liếm mặt rồi đi theo sao?”

” Còn nghênh ngang tìm ít đồ ăn thừa sao?”

Ôn Di giờ phút này, đang nhảy cẫng lên vì tức giận.

” Vương bát đản!”

“Ngươi tại sao lại là người như vậy?”

“Là đàn ông, phải hiểu rõ vị trí của bản thân, biết rõ thân phận của mình!”

” Mà không phải không cần mặt mũi, ăn bám, vô liêm sỉ như vậy!”

” Ngươi chẳng lẽ không rõ ràng sao?”

“Chim trĩ không bao giờ xứng với Phượng Hoàng!”

“Con cóc sẽ không bao giờ ăn thịt được thiên nga!”

“Người như ngươi, cùng Tuyết Dương chúng ta, không cùng một thế giới!”

“Ngươi hiện tại vướng bận Tuyết Dương, đến cùng, muốn làm cái gì!?”

” Ta cho ngươi biết, nếu phá vỡ hôn nhân của Tuyết Dương chúng ta, ta sẽ bóp chết ngươi đến chết!”

” Ta hiện tại cho ngươi một cơ hội, ngươi có cút đi hay không!?”

“Nếu ngươi không cút đi, ta sẽ cho ngươi biết, tại sao hai bọn ta, lại điếm thúi như vậy!”

Vừa nói, Ôn Di vênh mặt hất hàm sai khiến, ngoài mạnh trong yếu lấy ra điện thoại, bấm mấy con số.

Bùi Nguyên Minh cầm ly trà nhấp một ngụm, nhẹ giọng nói: ” Báo cảnh sát? Bắt ta sao?”

” Dùng cái lý do gì? Cái lý do gì?”

“Ta không có tiền thanh toán, hay ta đã đánh ai đó, hay đập phá thứ gì đó sao?”

“Hồng lâu này, không phải của các ngươi.”

“Ta muốn làm gì thì làm, có liên quan gì đến các ngươi không?”

“Phách lối? muốn làm gì thì làm sao?”

Ôn Di đối với Bùi Nguyên Minh khịt mũi coi thường.

“Đừng giả vờ giả vịt ở đây!”

“Nếu không phải chúng ta nói chuyện với ngươi, ngươi có thể được ngồi đây, uống ly trà này sao?”

” Ngươi cảm thấy người phục vụ, sẽ trả lời ngươi sao?”

“Chỉ bằng dáng vẻ đáng thương của ngươi, bảo vệ không có trực tiếp ném ngươi ra ngoài, là đã cho ngươi mặt mũi lắm rồi!”

Đối với Ôn Di mà nói, ghét bần yêu giàu, loại điểu ti này là không để vào mắt.

Một tên điểu ti, không ngờ lại dám làm ra tư thế như vậy, ở trước mặt bà điên, không chỉ có ngu dốt, kiêu ngạo. mà còn tự tìm đường chết!