Chàng Rể Quyền Thế

Chương 5316




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh có chút năng lực, hai ba lần liền hóa giải nguy cơ, để cho mình cùng Phương Thiên Họa, đều có chút mất mặt.

Cho nên giờ phút này, trong lòng Hạ Tú Mị vẫn là tràn đầy khó chịu.

Cô tâm cao khí ngạo, thật sự không thể chấp nhận được một kết quả như vậy.

Vì vậy, nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, còn dám thách thức Phương Thiên Họa, Hạ Tú Mị nhất thời không vui.

Theo cô, Bùi Nguyên Minh chỉ là kẻ tự cao tự đại, có chút thủ đoạn.

Trong thế giới mà cô biết, người như Bùi Nguyên Minh, không đủ tư cách so sánh với bọn hắn.

Hôm nay, bọn hắn không thèm quan tâm đến tội của Bùi Nguyên Minh, đã là nhìn sắc mặt của Ẩn Thế Chu gia rồi.

Bùi Nguyên Minh ở trong tình huống như vậy, còn muốn phô thiên cãi địa sao?

Quả thực là không biết chữ chết viết thế nào!

” Thấy tốt thì lấy? Ngươi xứng đáng nói lời nói như vậy hay sao?”

Bùi Nguyên Minh hơi nhíu mi, chỉ có thể nói, Hạ Tú Mị quá tự cao tự đại.

Hạ Tú Mị lạnh lùng nói: “Ta không xứng sao?”

” Ngươi một cái cọng cỏ, một tên hạ đẳng, dám cùng ta nói những lời như vậy, có biết hậu quả hay không?”

Bùi Nguyên Minh cũng lười nói nhảm với nữ nhân, lúc này mới lạnh lùng nói: “Câm miệng!”

” Ngươi…”

Hạ Tú Mị lần đầu tiên trong đời bị đối xử như vậy, suýt chút nữa bị một ngụm máu già nghẹn chết.

Bùi Nguyên Minh thờ ơ nhìn Phương Thiên Họa, thản nhiên nói: “Vì ngươi không thể tự mình lựa chọn, vậy ta sẽ giúp ngươi lựa chọn.”

” Người như ngươi, nhất định là người bận rộn, khẳng định không có thời gian quỳ trước cửa nhà ta ba ngày ba đêm.”

” Nếu nói như vậy, không bằng chúng ta rõ ràng, trực tiếp.”

“Đánh gãy chính ngươi một cái tay, một cái chân.”

“Chuyện này, liền đi qua.”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười mở miệng, thần sắc bình thản, nhưng không có chỗ để thương lượng.

Trịnh Tuyết Dương muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài một hơi, không nói gì.

“Họ Bùi, ngươi thật sự cho rằng, thủ đoạn giang hồ phiến tử của mình, liền có thể hù dọa ta sao?”

“Ngươi thật sự cho rằng, ta hôm nay liền không làm gì được ngươi sao?”

Phương Thiên Họa lúc này cũng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói.

” Sở dĩ bỏ qua ngươi, chẳng qua là hi vọng, mọi người có thể chơi trong khuôn phép, cũng chỉ là vì thể diện của Ẩn Thế Chu gia mà thôi!”

“Không có những thứ này, ngươi cho rằng, hiện tại còn có thể trụ vững được sao?”

“Nếu ta không để ý tới quy củ, chỉ cần một cái bóp cò, là có thể giết chết ngươi, tin hay không !?”

Đối với Phương Thiên Họa, tuy rằng đã có tin tức từ trước, Bùi Nguyên Minh một mình giải quyết hết thảy cao thủ xung quanh Hoàn Nhan Hận.

Nhưng vấn đề là, trong nhận thức của Phương Thiên Họa, một người dù có giỏi đến đâu, vẫn có thể hơn súng hay sao?