Chàng Rể Quyền Thế

Chương 4727




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói xong, Tái Hoa Đà bắt đầu lấy ra các loại đồ vật kỳ quái.

Cái gì đuôi bọ cạp, lông gà trống, tru sát, dịch cóc, máu chó đen, móng lừa đen, gạo nếp, chỉ đỏ, v.v.

Những thứ này, là những vật thiết yếu đối với mệnh lý Phong Thủy trong cuộc sống hàng ngày, nhưng những thứ có thể cứu người này, cũng có thể giết người.

Đúng lúc này, Tái Hoa Đà trực tiếp lấy ra một tờ giấy cổ màu vàng, sau đó dùng một vài thứ trộn vào cùng chu sa.

Mà trong quá trình đó, Tái Hoa Đà còn để cho đồ tử đồ tôn của mình, chặn tầm mắt của Bùi nguyên Minh, không cho Bùi nguyên Minh nhìn thấy thứ mà hắn dùng.

Sau nửa giờ, Tái Hoa Đà vẽ ra một phù chú lít nha lít nhít.

Sau đó, hắn lấy ra một thanh gươm bằng gỗ gụ, chĩa vào lá bùa này, rồi ném vào một cái bát sứ, sau đó, lại sai người đưa đến một con gà trống còn sống, giết tại chỗ, sau đó nhỏ vào một giọt máu.

Khi máu gà trống vừa nhỏ xuống, trên lá bùa liền xuất hiện một luồng hắc khí, sau đó, phù chú lít nha lít nhít trên đó biến mất, thay vào đó, xuất hiện một chữ “chết”.

Đúng lúc này, Tái Hoa Đà lấy ra một người bù nhìn, sau đó hướng về phía Bùi nguyên Minh nói lẩm bẩm, nháy mắt, tay phải trực tiếp đập lá bùa lên trán con bù nhìn, tay còn lại, nhanh nhẹn cắm một cái đinh gỉ sét thẳng vào lá bùa.

Làm xong tất cả chuyện này, Tái Hoa Đà đắc thắng nhìn Bùi nguyên Minh, cười lạnh nói: “Tiểu tử, ngươi chờ chết đi!”

“Một khi phù chú của ta xuất hiện, không ai có thể hóa giải được nó!”

” Ở đây nhiều người như thế, nhưng là mỗi một người, đều có thể làm chứng!”

“Ngươi tự mình tìm cái chết, đừng có trách ta…”

Khi giọng nói của Tái Hoa Đà vừa rơi xuống, toàn bộ đại sảnh bỗng nhiên có cuồng phong gào thét, âm phong nổi lên bốn phía.

Nhiệt độ cả đại sảnh, như giảm đi cả chục độ.

Không ít người nháy mắt run lẩy bẩy, mọi người nhìn Tái Hoa Đà, ánh mắt tràn đầy sợ hãi cùng kinh ngạc.

Tái Hoa Đà này, thật sự rất lợi hại!

Chỉ là Bùi nguyên Minh lúc này, đang ở trung tâm của âm Phong, thần sắc lại đạm mạc, chắp hai tay sau lưng, một bước tới gần, một bên có chút hứng thú mở miệng nói: “Có chút thú vị.”

“Đạo giáo bản địa Đại Hạ, đảo quốc Âm Dương thuật cùng thần chú, Nam Dương vu thuật (phù thủy), mấy thứ này, lại có thể bị ngươi dung hợp hoàn mỹ…”

” Chỉ có điều, ngươi xuống tay không khỏi quá độc ác.”

” Chẳng những muốn tính mạng của ta, mà còn muốn làm ta hồn phi phách tán, chỉ còn lại Thiên Hồn cho ngươi sai sử, coi ta là tiểu quỷ mà nuôi nấng …”

“Cái gì?”