Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3960




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dương gia lão thái quân rất hài lòng kết quả như vậy, bà ta híp mắt, ho khan một tiếng, chậm rãi nói: ” Các ngươi nhất định phải cho ta một lời giải thích!”

” Lão thái quân, mọi chuyện là như thế này!”

“Sáng sớm hôm nay, Lê Vĩnh Xương Phó minh chủ từ Võ Minh ở Tân Thành tìm tới cửa.”

“họ nói đêm qua, ở bệnh viện Tân Thành, Dương Gia đại tiểu thư chúng ta, vì một nam nhân đã tát vào mặt Lê Thiếu Đông, một điểm mặt mũi cũng không cho Võ Minh tân thành bọn hắn!”

“Vì vậy. Lê Vĩnh Xương đã quyết định dừng hiệp định quyền cung cấp mà Dương gia và bọn họ đã ký, đồng thời yêu cầu chúng tôi đưa ra lời giải thích.”

“Nếu không, thì không chỉ có quyền xuất cung, những hợp tác khác cũng có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào!”

“Lão thái quân, công việc làm ăn của Dương gia chúng ta, đã sa sút rất lâu rồi, không còn tốt như trước nữa.

“Nếu chúng ta mất sự hợp tác với Võ Minh Tân Thành, tình hình của chúng ta sẽ khá rắc rối!”

Dương Tân Di không đợi Bùi Nguyên Minh và những người khác nói chuyện, đã bước lên trước, nhẹ giọng giải thích.

 

“Sự việc này, đã ảnh hưởng đến lợi ích cốt lõi của Dương gia chúng ta, tôi và sư huynh không khỏi cảm thấy vô cùng lo lắng.”

” Cho nên chúng ta, sáng sớm đã tìm đến Dương Huyền Trân, hi vọng nàng có thể giải thích, hoặc là để nàng đi Võ Minh Tân Thành tới xin lỗi…”

“Có thể trong quá trình này, chúng ta là muốn quan tâm đến sinh ý của Dương gia, hành động chắc chắn sẽ có chút thất lễ, cho nên chúng ta đã cho Dương Huyền Trân một chút giáo huấn!”

“Nhưng chúng ta chủ ý là tốt rồi, chúng ta đều là nghĩ đến Dương gia!”

“Kết quả? Người đàn ông của cô ấy, dựa vào chút thực lực của mình, đem chúng ta đánh cho một trận!”

“Quan trọng nhất là, ngay cả trưởng lão Dương gia tộc chúng ta cũng dám đánh, đơn giản là không cho Dương gia chúng ta thể diện!”

Hai vị trưởng lão mặt mũi sưng vù lập tức đi ra gật đầu làm chứng, tố cáo Bùi Nguyên Minh tùy ý làm bậy, động thủ đánh người.

Dương Huyền Trân nghe vậy tiến lên vài bước, thấp giọng nói: “Lão thái quân, sự tình không phải như vậy…”

” Khốn nạn!”

Lão thái quân của Dương gia, hoàn toàn không cho Dương Huyền Trân cơ hội giải thích, mà là quải trượng trong tay, đột nhiên nện vào đùi Dương Huyền Trân.

“Dương Huyền Trân, nhiều năm như vậy, ngươi xưa nay không vì lợi ích của gia tộc cân nhắc một hai!”

“Vì không chịu gả cho thái tử, rời nhà trốn đi, để Dương Gia chúng ta, lợi ích bị hao tổn!”

“Bây giờ, để bảo vệ một kẻ man rợ, xúc phạm Võ Minh Tân Thành?”

“Còn để cho tên con hoang này, đánh người Dương gia chúng ta?”

“Dương Huyền Trân, ngươi thật là lớn gan chó!”

Dù sao đây cũng là bà nội của cô, Dương Huyền Trân không dám né tránh, giờ phút này bị nện làm cho thân hình lảo đảo một chút, kém chút ngã sấp xuống.

Bùi Nguyên Minh ánh mắt phát lạnh, lúc này mới tiến lên đỡ lấy Dương Huyền Trân, cầm lấy quải trượng của lão thái quân Dương gia hất ra, lạnh lùng nói: “Dương Gia lão thái quân, ngươi thế nào có thể, chỉ tin vào lời nói của một bên? ”

” Ta xác thực động thủ đánh Dương Hạo Nam, nhưng ta động thủ là bởi vì bọn hắn tùy ý làm bậy, muốn mang Huyền Trân đi, ép cô ấy gả cho Lê Thiếu Đông, thậm chí muốn đem nàng nhét vào lồng heo ngâm xuống nước!”

“Thậm chí, để ép Huyền Trân đồng ý, bọn hắn cũng đang chuẩn bị dùng độc đối với lão gia tử Dương Đế Minh!”

” Ta ra tay, bất quá là vì cứu người.”

” Ngươi thân là lão thái quân, muốn chủ trì công đạo thì có thể, nhưng là ngươi tốt nhất, có thể xử lý sự việc thật công bằng!”

Dương gia lão thái quân ánh mắt băng hàn nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, cười lạnh một tiếng nói: “Tiểu gia hỏa, ngươi tính là cái gì? Thời điểm nào Dương Gia chúng ta, có phần của ngươi nói chuyện rồi?”

“Việc nhà của Dương gia chúng ta, ngươi người ngoài có quyền gì chen vào?”

“Thế nào? Ngươi thật sự cho rằng, ngươi là con rể của Dương gia chúng ta sao?”

” Ngươi cũng không nhìn tướng mạo chính ngươi một chút, nhìn khí chất của mình một chút, ngươi cảm thấy ngươi xứng sao?”

” Ngươi xách giày cho Dương Gia chúng ta cũng không xứng!”