Chàng Rể Quyền Thế

Chương 386




Lúc này, Đồng Thành Sơn cười ha hả hướng về phía mọi người nói: “Tốt lắm, chuyện của người trẻ tuổi thì để người trẻ tuổi tự giải quyết, đương nhiên, có thể xử lý chu toàn chuyện này tôi đây cũng rất vui mừng!”

“Nhưng mà hôm nay dù sao cũng là buổi tọa đàm y học, bây giờ chúng ta vẫn nên chuyển về chủ đề chính đi!”

“Được! Mau hoan nghênh chủ nhiệm Khương tuyên truyền giảng giải cho chúng ta!”

“Mau mau cho mời!”

“Thời khắc lịch sử của giới y học này, chúng ta có thể tham gia được thật là vinh hạnh!”

Giữa những tiếng hoan hô, Giang Thần đi đến chính giữa đài chủ trì, sau đó bắt đầu cho phát video.

Một bên cho phát video, cậu ta lên tiếng giảng giải, nói: “Các vị tiền bối trong giới y học, thí nghiệm lần này thành công, chuyện giải thích kết quả thí nghiệm thì phải cần thông qua mánh khóe kỹ thuật, thúc đẩy tế bào tim nhanh chóng tái sinh, như vậy tế bào mới tạo thành sẽ thay thế những tế bào đã hoại tử, như vậy trên căn bản đã có thể giải quyết được vấn đề viêm cơ tim!”

“Điều này giống như là cắt bỏ đi vùng da bị hoại tử, chờ nó mọc lại một lần nữa.”

“Tất nhiên, những vấn đề liên quan đến tim tự nhiên càng cần nhiều kỹ thuật tỉ mỉ hơn, càng cần thêm những loại thuốc đặc hiệu để phối hợp điều trị..”

“Trước mặt các vị đều có một phần tư liệu sơ lược, mọi người có thể xem thử, có thể đủ để lý giải lý lẽ của tôi.”

Nghe xong, tất cả mọi người đều cầm lấy tư liệu trước mặt lên xem thử.

Càng xem, âm thanh tán thưởng càng lan rộng!

Thiên tài! Người trẻ tuổi này chắc chắn là thiên tài!

Lại có thể đưa ra tư tưởng kỳ diệu như vậy, mấu chốt là còn có thể làm cho nó trở thành sự thật!

Chỉ có thể nói đất nước sinh ra người tài, thế hệ cũ bị thế hệ mới thay thế

Trình độ y học của người trẻ tuổi này lợi hại hơn so với tất cả mọi người ở rồi!

đây.

Một vài người có quyền uy trong khoa tim hiểu về bệnh trạng của tim cũng đều là vẻ mặt kính nể.

Nếu đây là do một chuyên gia đã dốc lòng nghiên cứu lĩnh vực này hơn mười năm, hơn nữa còn nghiên cứu ra nó, mọi người sẽ không cảm thấy kinh ngạc quá nhiều.

Nhưng Giang Thần mới bao nhiêu tuổi?

Từ khi cậu ta tốt nghiệp học viện y học đến bây giờ tuyệt đối chưa quá năm năm!

Năm năm thời gian có thể đi được đến bước này, thành tựu như vậy không phải là không thể có, nhưng chắc chắn là từ trước đến giờ đều chưa từng có.

Một chuyên gia khoa tim mạch lập tức giơ ngón tay cái lên nói: “Trưởng khoa Giang, tôi muốn thay tất cả những người bị bệnh tim cảm ơn cậu! Phát hiện của cậu sẽ có xúc tiến rất lớn đối với tiến bộ của nền y học! Tôi cảm thấy cậu có thể nhận được giải Nobel y học năm nay đấy!”

“Đúng vậy, nay nay chúng tôi sẽ cùng nhau đề cử cho cậy!” Giang Thần mỉm cười, nói: “Các vị tiền bối quá khen rồi!”

Nhưng dù nói vậy, anh cũng suýt cười thành tiếng.

Giải Nobel y học?

Nếu như cậu ta thật sự giành được giải Nobel, như vậy địa vị sau này của cậu ta ở nhà họ Giang sẽ sừng sững vững chắc!

Chắc chắn sẽ là gia chủ nhà họ Khương tiếp theo!

Trong nước, cậu ta cũng sẽ trở thành ngôi sao sáng trong giới y học!

Chỉ có thể nói, một khi giành được giải Nobel y học rồi, cậu ta sẽ được cả danh lợi và tiền tài!

“Thì ra học trưởng Giang lại lợi hại như vậy, tuổi còn trẻ đã có thành tựu như vậy trên con đường học thuậ…” Trình Tiên nhịn không đưoc mở miệng nói.

Vốn cô ta rất say mê y học, những lý luận và thực tiễn trong tư liệu quá nhiều khiến cô ta không xem hết được.

Bùi Nguyên Minh ở phía sau cũng lật xem tư liệu, mày khẽ nhíu lại, anh luôn cảm thấy phần tư liệu này vô cùng quen mắt.

Thời điểm thấy mấy số liệu ở cuối cùng, Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Trình Tiên, nói: “Trình Tiên, nếu có người chiếm kết quả nghiên cứu của người khác làm thành quả nghiên cứu của mình, chuyện này có phổ biến trong giới y học của cô không?”

“Chiếm đoạt kết quả của người khác? Hành vi này trong giới y học chúng tôi là một hành vi không biết xấu hổ, nhưng mà có rất ít người dám làm như vậy, bởi vì một khi bị bại lộ sẽ mất sạch uy tín.” Trình Tiên theo bản năng mở miệng: “Làm sao vậy? Tư liệu này có vấn đề gì sao?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tư liệu này khiến tôi cảm thấy thật quen…”

“Hà”

Tại thời khắc này, gần như tất cả ánh mắt đều tụ lại trên người Bùi

Nguyên Minh. Thằng nhóc này là ai? Có bệnh hà? Có thể nói chuyện được không?

Cái gì tên là tư liệu nhìn rất quen?

Một thường dân như cậu nói như vậy là có ý gì?