Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3450




Chương 3450

“Ồ? Cường bá như thế?”

“Ngang ngược không nói lý như thế?”. “Không định thương lượng chút lý lẽ nào?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lãnh đạm. “Vậy Lý phu nhân mà anh tôn kính, giờ đang ở nơi nào?”

Mí mắt Lý Thể Quang giật giật, lúc này không dám nói thêm gì chỉ có thể theo bản năng nói: “Khách sạn Rila Vũ Thành”

“Tối nay là tiệc sinh nhật của Lý phu nhân”

“Tôi vốn dĩ định chuẩn bị, bắt anh để làm quà mừng” Nói tới đây, Lý Thế Quang vô cùng phiền muộn. Biết thân phận của người ở trước mắt, còn quà mừng? Mừng cái rắm! “Chân tướng con gái bị thương vẫn chưa điều tra ra”

“Chuyện vu oan cho một cô gái vô tội vẫn còn chưa có một lời giải thích.”

“Vậy mà bà ta vẫn không biết xấu hổ đi tổ chức tiệc sinh nhật?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lãnh đạm, chắp tay đằng sau lưng đi ra bên ngoài. “Nếu đã như vậy, vậy chúng ta liền đi cùng chúc thọ với Lý phu nhân.”

Nghe thấy lời này của Bùi Nguyên Minh, mí mắt Lý Thể Quang giật giật, nhưng chỉ có thể run rẩy lập cập quỳ trên mặt đất, nửa lời vô nghĩ cũng không dám nói ra.

Nửa tiếng đồng hồ sau, tại khách sạn Rila Vũ Thành. Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lãnh đạm bước lên phía trước.

Lý Thế Quang run rẩy lập cập bước đi phía sau Bùi Nguyên Minh, muốn nói gì đó nhưng lại không dám nói ra.

Đi qua đại sảnh của khách sạn xa hoa thanh lịch, Bùi Nguyên Minh rất nhanh trực tiếp đi tới một hành lang lát đá cẩm thạch.

Bên trong hành lang, là một cánh cửa lớn được trang trí lộng lẫy sang trọng, bên trong chính là phòng tiếp đãi khách quý của bữa tiệc trong khách sạn Rila Vũ Thành.

Nghe nói tới nay, Lý phu nhân tổ chức tiệc mừng sinh nhật ở đây.

Tuy rằng nói, con gái của bà ta bây giờ còn đang ở bệnh viện tĩnh dưỡng, còn chưa phục hồi sức khoẻ.

Nhưng đối với Lý phu nhân mà nói, tiệc sinh nhật của bà ta là quan trọng nhất.

Tiệc sinh nhật này không chỉ là chúc mừng sinh nhật, điều quan trọng nhất là mượn lý do này để chào hỏi những nhân vật lớn mà ngày bình thường khó gặp được, để bảo vệ thân phận và địa vị của bà ta trong giới thượng lưu ở Vũ Thành.

Sống chết của con gái, so với tiệc sinh nhật lần này, sao có thể so được?

Mà lúc này, cửa lớn của đại sảnh đóng chặt, nhưng lối vào hành lang vẫn có mấy chiếc bàn.

Ngoại trừ đặt đồ lưu niệm, còn có bảy tám người phục vụ đang đợi những vị khách khoan thai tới muộn.

Bùi Nguyên Minh mang vẻ mặt lãnh đạm nhìn lướt qua, không thấy bóng dáng của Lý phu nhân, sau đó anh liền cất bước tự ý đi vào đại sảnh.

“Đứng lại!”

“Anh là ai?”

“Anh có thiệp mời không?”

Bùi Nguyên Minh vừa mới định đẩy cửa đi vào, phía sau lưng chợt truyền đến tiếng quát lớn.

Bùi Nguyên Minh xoay người, nhìn thấy một người phụ nữ cao gầy, khuôn mặt phẫu thuật thẩm mỹ vênh mặt hất hàm nhìn Bùi Nguyên Minh.

Đặc biệt khi nhìn thấy hai tay Bùi Nguyên Minh trống không, trên khuôn mặt cô ta càng tỏ vẻ ghét bỏ.

“Anh là ai?”

“Ai sai anh tới đây?”

“Không biết tối nay là tiệc mừng sinh nhật của phu nhân trưởng phân hội Long Mông ở Vũ thành sao?”

“Nơi này là nơi chó mèo ven đường có thể đi vào sao?” Trong khi nói, cô ta vẫn mang khuôn mặt ghét bỏ nhìn Lý Thể Quang.

Vị đại sư huynh của phân hội Long Môn ở Vũ Thành lúc này mặt xám mày tro, vẻ mặt nhếch nhác thảm hại cúi đầu, vì vậy cô ta không nhận ra.

Cô chỉ coi Bùi Nguyên Minh và Lý Thế Quang nhưng chó con mèo con tới nơi này ăn chùa.

“Tôi cho anh thời gian ba giây, lập tức cút ngay!”

“Nếu không, chân tay của các anh sẽ bị chúng tôi đánh gãy”.

Trong khi nói, người phụ nữ còn vỗ vỗ tay, ngay tức thời nhìn thấy mấy người đàn ông mặc áo võ sĩ bước ra từ trong góc phòng.