Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3199




Chương 3199: “Đừng có nói nhảm!”

 

Hùng Hạo Nam chỉ vào Bùi Nguyên Minh.

 

“Tên họ Bùi kia, thù của con trai tao, tao nhất định sẽ báo!”

 

“Mày trốn được lần thứ nhất, nhưng không trốn được lần thứ hai đâu!”

 

Bùi Nguyên Minh nhíu mày, anh nhìn ra được Hùng Hạo Nam đúng là muốn được ăn cả ngã về không.

 

Anh định dùng một tay đánh bay luôn ông ta, nhưng dù sao nơi này cũng là trước cổng đồn cảnh sát, cho nên anh thu hồi sát ý.

 

“Ông có thể thử nhìn xem.”

 

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh bình thản.

 

“Nhưng tôi chỉ nói một làn, cân nhắc đến cái chết của con trai ông, tôi sẽ không tính toán việc hôm nay ông gây gổ.”

 

“Nhưng nếu như ông thật sự dám làm loạn, vậy thì thật xin lỗi, tôi sẽ cho nhà họ Hùng các người biến mất hoàn toàn ở Vũ Thành!”

 

“Rầm!”

 

Vừa dứt lời, Bùi Nguyên Minh đạp xuống một phát.

 

Một tiếng động lớn vang lên, từ trung tâm là vết giảm.

 

ngay tại chân của Bùi Nguyên Minh, vô số vết rách rất nhanh nứt ra khắp bốn phương tám hướng xung quanh.

 

Đá xanh lát gạch lúc này bỗng nhiên vỡ ra, sau đó đều biến thành bột phấn.

 

“Cái này. . “

 

Tất cả mọi người đều giương mắt nhìn.

 

Mà Hùng Hạo Nam dịch chuyển cơ thể, tránh một mảnh vỡ đang bay về phía mình.

 

Chỉ có điều là tốc độ của ông ta vẫn chậm hơn một chút, chỉ có thể trơ mắt nhìn mảnh vỡ rạch qua gương mặt mình.

 

Cảnh tượng này làm cho vẻ mặt Hùng Hạo Nam hoàn toàn thay đổi.

 

Mặc dù cao thủ ở Vũ Thành này là vô số, nhưng đại cao.

 

thủ giãm một chân nát mấy chục mét gạch, Hùng Hạo Nam làm gì đã gặp qua chuyện này?

 

Thực lực như vậy đúng thật là vô cùng đáng sợ, không phải sao?

 

Lúc này, Hùng Hạo Nam vô thức nuốt từng ngụm nước bọt.

 

Ông ta đã bắt đầu lờ mờ hiểu được vì sao Hùng Tiến Đạt không dám trêu chọc Bùi Nguyên Minh.

 

“Đi thôi!”

 

Bùi Nguyên Minh lười đi nhìn sắc mặt mấy người Hùng Hạo Nam, nằm tay Trịnh Tuyết Dương, bình tính đi qua đoàn xe, lên cửa xe thương vụ.

 

Đợi đến khi bóng dáng Bùi Nguyên Minh đã không còn, Hùng Hạo Nam mới tức giận siết chặt nắm đấm, sau đó chậm rãi buông ra, rút điện thoại di động bấm một dãy số.

 

*Tên khốn kiếp họ Bùi, mày dám uy hiếp tao sao?”

 

*Mày cho rắng mày là Đường chủ của Chấp Pháp Đường Long Môn, có Long môn chủ che chở là tao không dám động tới mày thật hay sao?”

 

*Bản lĩnh của mày cao cường, tao đánh không lại mày.

 

nhưng chẳng lẽ tao không được mời sát thủ?”

 

“Không giết được mày, chẳng lẽ tao không ra tay được với người bên cạnh mày hay sao?”

 

“Tao không tin, mày là cao thủ, người bên cạnh cũng đều là cao thủ!”

 

*Tao lại muốn xem xem, mày đề phòng tao ngày đem kiểu gì!

 

“ĐiI Vẽ nhà chuẩn bị!”

 

Lúc này, Hùng Hạo Nam nổi giận hét lên một tiếng, dẫn một đám người nhanh chóng rời đi.

 

Vừa nấy ông ta đã gọi điện thoại cho cậu mười ba nhà họ.

 

Long – Long Thương Húc.

 

Long Thương Húc đã đồng ý sẽ phái người giải quyết hết Bùi Nguyên Minh.

 

‘Cho nên giờ phút này Hùng Hạo Nam đang rất chờ mong.

 

Ông ta còn đặc biệt yêu cầu, mấy người kia giết Bùi Nguyên Minh là được rồi Những người còn lại, ông ta muốn tự mình ra tay, giảm chết từng người.

 

Tưởng tượng đến nhan sắc như hoa của Trịnh Tuyết Dương và Trịnh Khánh Vân, Hùng Hạo Nam đã bắt đầu bận rộn suy nghĩ cách tra tấn đôi chị em xinh đẹp này.

 

Trong lúc còn đang suy nghĩ, đoàn xe đã về tới trang viên nhà họ Hùng ở ngoại ô Vũ Thành.

 

Trang viên này chiếm diện tích rộng lớn, đã từng là nơi ở của một nhà quyền thế ở Vũ Thành.

 

Nhưng sau khi nhà quyền thế đó bị Hùng Hạo Nam diệt cả nhà, ông ta đã chiếm lấy mảnh đất, nơi có phong thủy rất tốt này.

 

Bình thường, Hùng Hạo Nam thích nuôi vài con chó ngao.

 

Tây Tạng trong sân, để giễu võ dương oai, đông thời uy hiếp.

 

Vũ Thành.

 

Nhưng hôm nay, khi trở lại trang viên, ông ta lại cảm thấy xung quanh yên ẳng quá mức.

 

Mấy con chó ngao Tây Tạng của ông ta vẫn chưa thấy chạy ra nghênh đón ông ta, toàn bộ trang viên dường như ít đi một vài hơi hở, một chút hơi thở của con người..