Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3187




Chương 3187:

Lúc này trong tay đại sư huynh cầm một cây trường thương, ngoắc tay về phía Chung Bắc Kiếm có bộ dáng lạnh lùng.

Một người hành động tàn khốc một người thần thái tự tin, hai ánh mắt giao nhau dường như tạo ra một tiếng nổ lớn.

Một vài người phụ nữ vốn là đệ tử của Chung Bắc Kiếm, giờ phút này sau khi nhìn thấy đại sư huynh cũng là bày ra dáng vẻ yêu mến.

Có điều đối diện với Chung Bắc Kiếm vẫn là một người đàn ông mặc bộ đồ trắng mang dáng vẻ thư sinh, lúc này cây trường thương trong tay anh ta rung lên nhẹ nhẹ, ánh kiếm lóe ra tựa như có sát khí hội tụ.

“Chung Bắc sư đệ, xin mời.

Đại sư huynh lạnh lùng mở miệng, sau đó trong nháy mắt tiến lên từng bước, tức khắc nghe thấy một tiếng “âm” nổ ra.

Phía trên võ đài giống như có một cơn lốc hình tròn, lan ra khắp bốn phương tám hướng.

Thực lực của trọng tài cũng xem như không phải kém, thế nhưng bị cơn lốc này đánh mạnh qua một cái thiếu chút nữa thì nằm hôn mê bất tỉnh.

Mà lúc này Long Như Phương và đám nam nữ vênh vào kiêu ngạo kia đều bị cơn lốc đó đánh qua tới mức cả run rẩy, sắc mặt tái nhợt.

Rõ ràng các cô không thể nghĩ được rằng cao thủ ra tay quả là đáng sợ.

Đến ngay cả Long Sa Vực cũng không nhịn được mà nheo đôi mắt lại, ông ta không thể ngờ được rằng thân thủ của tên đại sư huynh Chấp Pháp Đường này lại che giấu sâu đến thế.

Nếu không phải mở ra cuộc đấu võ kín hôm nay là để chọn ra ngôi chủ vị của Chấp Pháp Đường, chỉ sợ tên đại sư huynh này cũng không xuất hiện.

Trong lúc toàn võ đài đang chấn động thì trên võ đài vẻ mặt Chung Bắc Kiếm vẫn như cũ lạnh như băng.

Tuy rằng tóc anh ta bay tán loạn, quần áo cũng pháp phới nhưng thanh trường kiếm trong tay anh ta vẫn không sứt mẻ chút nào, toàn thân giống như khối băng ngàn năm.

Không có gì ngạc nhiên khi đại sư huynh dùng chiêu này để đánh đòn tâm lý của Chung Bắc Kiếm, nhưng anh ta đã thất bại.

“Hừ!”

Thấy một màn như vậy, đại sư huynh hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt hơi vặn vẹo. Trong nháy mắt tiếp theo, trường thương trong tay anh ta chợt vung lên, mang theo bão lốc đè ép về phía trước.

Lúc này Chung Bắc Kiếm không nhịn được mà híp nhẹ đôi mắt, trường kiếm trong tay theo bản năng giơ ra chống đỡ.

“Keng…”

Một âm thanh giòn tan vang lên, binh khí hai bên va chạm vào nhau làm tỏe tia lửa ra không trung.

Trường thương của đại sư huynh ẩn chứa một hơi thở mạnh bạo, giống như mưa bão ầm ầm muốn ép người ta đến mức vỡ vụn.

Cho nên cùng lắm đỉnh Thái Sơn cũng chỉ đến thế mà thôi.

Một thương ép tới đã đánh nát vụn nhiều thứ. Giống như đến cả Trái Đất khi đứng trước mũi thương cũng như muốn bị nghiền nát ra hàng trăm ngàn mảnh.

Rất nhiều người đều tin rằng một thương này mà rơi xuống võ đài thì cả cái võ đài này sẽ bị chém ra thành hai mảnh.

Đại sư huynh!

Đây chính là đại sư huynh Chấp Pháp Đường.

Sức mạnh thật đáng sợ.

Không hổ danh là đại sư huynh.

Đám người Long Như Phương nhìn ra nhân vật như đại sư huynh có thể áp chế được cả trăm tên Bùi Nguyên Minh.

Người phụ nữ tóc ngắn không nhịn được hét to một tiếng: “Hay!”

Đúng lúc này, Chung Bắc Kiếm thu kiếm đẩy chiếc thương của đại sư huynh ra, một đạo ánh sáng kiếm lóe lên.

Thân hình đại sư huynh uy vũ đầy sức mạnh, vẻ âm u lạnh lẽo trên mặt tựa như nhanh chóng đông lại, toàn thân mặt mũi xám như tro tàn…

Phía trước cổ họng anh ta, một đạo kiếm chợt xoẹt qua không sâu không nông, chỉ cần tiếp tục sâu thêm một chút thì cái mạng nhỏ này của anh ta cũng đi đời.

Chẳng qua Chung Bắc Kiếm xuống tay lưu tình, chỉ đủ để có thể quyết định thắng thua mà thôi.

Không có giết anh ta!

Một màn này khiến cho cả võ đài im lặng, tất cả mọi người giống nhau đều im lặng.

Vô số người ở đây trợn mắt há hốc mồm.

Mấy trưởng lão của Chấp Pháp Đường phải tháo kính lão xuống, không ngừng dụi mắt để chắc chắn là mình không có nhìn nhầm.

Chính Long Sa Vực cũng bày ra vẻ mặt vô cùng chấn động.

Tuy ông ta biết Chung Bắc Kiếm là người của Long Thương Húc, nhưng không tưởng tượng được Long Thương Húc lại sắp xếp được một người sức mạnh đáng sợ đến vậy.

Đây đúng là tung hoành áp chế toàn võ đài.