Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3001




Chương 3001

Nụ cười ban đầu của Bùi Cửu Phong trong nháy mắt đông cứng lại, anh ta xoay người lại theo bản năng, trong giây tiếp theo liền thất thanh nói: “Bùi Cửu Thiên?”.

Tầm mắt Thôi Nhã Tuyết cũng lướt qua, gật đầu nói: “Anh không nhận nhầm, quả thật là Bùi Cửu Thiên”

“Anh ta tới làm cái gì vậy?”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Cho dù anh ta tới đây làm cái gì, thì cậu cả Bùi Cửu Phong đã chuẩn bị lên nắm quyền”

“Vậy thì thà đánh nắng còn hơn chọn ngày”

“Hôm nay, anh hãy cho tôi thấy bản lĩnh máu lửa của anh đi”

“Nếu như anh dám tự mình nói với Bùi Cửu Thiên là anh ta không xứng lên nắm quyền”

“Vậy thì, có lẽ tôi cũng sẽ thử xem xét về anh”

Vẻ mặt của Bùi Cửu Phong biến đổi, nhưng một lúc sau vẫn hơi cắn răng, thấp giọng nói: “Người đâu, mau chóng nghênh đón thiểu chủ Bùi”

Ngay khi ba chữ thiểu chủ Bùi vừa nói ra, trong mắt Bùi Nguyên Minh hiện lên một vẻ mỉa mai mờ nhạt.

Lúc nãy Bùi Cửu Phong nói ngang ngược không ai sánh bằng, cái gì mà Bùi Cửu Thiên không xứng, cái gì mà anh ta muốn lên nắm quyền.

Nhưng ba chữ Bùi Cửu Thiên này, từ lâu đã trở thành một tảng đá lớn đè ép trong lòng những thế hệ thứ hai của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas.

Dã tâm lớn như Bùi Cửu Phong cũng chẳng phải là đã hoảng sợ ở thời điểm mấu chốt rồi sao?

Ánh mắt Bùi Nguyễn Minh cười như không cười làm cho Bùi Cửu Phong xấu hổ vô cùng.

Mặc dù anh ta đã cố gắng hết sức để làm ra một dáng vẻ không có gì, nhưng lúc nhìn thấy Bùi Cửu Thiên xuất hiện, rốt cuộc trong lòng anh ta cảm nhận như thế nào, sợ rằng chỉ có người trong cuộc như anh ta mới là người biết rõ nhất.

Hoặc ít nhiều gì thì trong lòng của Bùi Cửu Phong vẫn cảm thấy có phần căng thẳng. Anh ta muốn lên nắm quyền, muốn nói Bùi Cửu Thiên không có tư cách, những điều này không sai.

Nhưng chắc chắn không phải là bây giờ.

Bởi vì Bùi Cửu Phong vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

“Cửu Phong, vừa rồi bọn tôi mới nhận được tin tức, nói là cậu nghìn dặm tập kích bất ngờ vào nước Đảo, thay chú Tư bắt sống hung thủ của chuyện mười năm trước kia, lập được công lao to lớn như vậy?

“Trong số thế hệ trẻ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, Sợ rằng không một ai có thể vượt qua được công lao của cậu”

“Thật sự là rất đáng mừng”.

Ngay sau đó liền nhìn thấy Bùi Cửu Thiên mặc một bộ âu phục tơ tằm hiệu Givenchy, dẫn theo mấy người nam nữ mặc trang phục Trung Quốc.

Bao gồm Bùi Văn Kiên, Quách Tuấn Anh, Hứa Tuyết Kỳ và những người khác, lúc này đều đang đứng phía sau Bùi Cửu Thiên.

Cho dù liên tiếp bất lợi, cho dù hoàn cảnh bây giờ có phần khó xử.

Nhưng chỉ cần Bùi Cửu Thiên bước ra ngoài thì anh ta vẫn là vua như cũ.

Hai chữ thiếu chủ ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas không chỉ đơn thuần là nói suông, mà đó là uy thế do người nắm quyền nhiều năm mang lại.

Cho dù hiện tại, Bùi Diễm Lan có thể thay thế vào đó thì khí thế của Bùi Cửu Thiên vẫn sẽ như cũ.

Nhìn thấy Bùi Cửu Thiên chậm rãi đi đến, vẻ mặt Bùi Cửu Phong càng thêm lúng túng.

Sau đó vô thức liếc nhìn Bùi Nguyên Minh một cái thì mới xoay người đến nghênh đón: “Chào buổi sáng thiếu chủ Bùi, sao anh lại có thời gian rảnh rỗi tới đây?”

“Tối hôm qua, chẳng qua là Bùi môn chủ cho tôi một cơ hội lấy công chuộc tội mà thôi.”

“Công lao nhỏ thôi, trước mặt anh không xem là gì cả”

Nhìn thấy lúc này Bùi Cửu Phong có vẻ cẩn thận, sắc mặt Bùi Cửu Thiên hiện lên sự hứng thú.

Anh ta không có tức giận mà cười ôn hòa rồi mở miệng nói: “Cửu Phong, cậu không cần căng thẳng”

“Tôi đến đây ngay sau khi nhận được tin tức, hoàn toàn không có ý gì khác.” “Tôi chỉ đơn giản là muốn chúc mừng cậu thôi”

“Tất nhiên, nếu như làm phiền các cậu ăn mừng thì bây giờ tôi sẽ rời đi ngay”

Trong lúc nói, cuối cùng ánh mắt Bùi Cửu Thiên rơi trên người Bùi Nguyên Minh. Chỉ là vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững, sâu trong đáy mắt của Bùi Cửu Thiên thoáng qua vẻ sắc bén.

Bị thua thiệt hết lần này đến lần khác dưới tay của Bùi Nguyên Minh, Bùi Cửu Thiên đã vô cùng kiêng dè đối với Bùi Nguyên Minh.