Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2993




Chương 2993

“Phù phù phù”

Trong một góc của tòa nhà, thỉnh thoảng lại phát ra một tiếng vang nặng nề.

Không ít cao thủ Kashima Shinto Ryu đã nhận ra được có quân địch đang tấn công vào, gần như vào lúc bọn họ có thể phản ứng lại được thì tính mạng của họ cũng đã kết thúc rồi.

Ván cờ này, Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas cố tình tính toán một cách vô tâm, khiến cho Kashima Shinto Ryu phải chịu rất nhiều thiệt hại.

Sau khi xử lý xong tất cả tên ở bên ngoài, Bùi Nguyên Minh đi qua tòa nhà đã được xây dựng lại theo kiến trúc hiện đại, hướng về phía khu vực của tòa nhà cổ xưa ở vùng trung tâm của cô đảo.

Một tấm bia đá từ thời xưa đã xuất hiện ở phía trước, trên mặt có viết những chữ viết phức tạp bằng tiếng của nước Đảo.

Cùng lúc đó, có hai người đang ngồi xếp bằng bên cạnh tấm bia đá, trên đầu gối của kiếm sĩ ở nước Đảo có để một thanh gươm dài, trong một chốc lát bất chợt bừng tỉnh dậy.

“Người nào?”

“Khẩu lệnh!”

Hai người kiếm sĩ với sức mạnh vô cùng mạnh mẽ theo bản năng đứng lên, sắc mặt nghiêm trọng.

Nhưng mà còn chưa kịp chờ cho bọn họ có phản ứng gì thêm thì đám người phía trước của Bùi Nguyên Minh đã từng bước đi ra, tay phải vung một cái tát về phía trước cho cả mặt của bọn họ.

Một tiếng “Âm”, hai người kiếm sĩ với cấp bậc Binh Vương của Kashima Shinto Ryu trực tiếp văng ra xa, trong nháy mắt thân hình đã rơi xuống đất, đã xuất khí nhiều, nhưng thu khí lại thì ít.

Một cái tát vô cùng đơn giản, đã dễ dàng giải quyết sự sống của hai người có cấp bậc Binh Vương này.

Điều này thể hiện rõ là sức mạnh của Bùi Nguyên Minh vô cùng đáng sợ, cũng khiến cho con người của Bùi Cửu Phong đang đứng ngay sau cũng hơi co rụt lại. Nhưng mà Bùi Nguyên Minh không có ý định dừng bước, mà lại mang Bùi Cửu Phong đi với tốc độ nhanh hơn.

Rất nhanh, ở phía trước lại xuất hiện mười mấy kiểm sĩ của Kashima Shinto Ryu tới đây.

Chẳng qua còn chưa chờ những kiếm sĩ ở nước Đảo đó rút thanh kiếm dài ở bên người ra thì thân hình của Bùi Nguyên Minh đã thoáng vụt qua một cái, cùng với âm thanh vô cùng thanh thủy phát ra từ lòng bàn tay, cả đám người của Kashima Shinto Ryu đều văng tứ tung ra ngoài.

Tốc độ của Bùi Nguyên Minh càng ngày càng nhanh, bởi vì anh rất rõ, mục đích của lần này của mình đến đây chính là để tìm được Lý Dịch.

Dù sao thì anh ta cũng không phải là nhân vật chủ yếu của Kashima Shinto Ryu, nhiều lắm thì cũng chỉ là thứ mà Tenkade Shiro dùng để cung phụng cho lễ tế cùng mà thôi.

Thế nhưng nếu không nhanh chóng tìm ra người, tùy tiện để cho đối phương chạy thoát, thì muốn tìm anh ta cũng không dễ dàng như vậy nữa.

Huống chi, nơi này là bộ chỉ huy của Tenkade Shiro, là vùng đóng giữ của Nhất Đại Kiếm Thánh, vẫn nên đánh nhanh thẳng nhanh.

Nếu không, với tính cách của những người nước Đảo mà nói, nói không chừng bọn họ sẽ tìm đến quân đội để bao vây nơi này lại thật chặt.

Bởi vậy, trên đường đi, vẻ mặt của Bùi Nguyễn Minh vẫn luôn lạnh lùng, tốc độ đi cực nhanh, thể hiện ra sức mạnh chiến đấu vô cùng đáng sợ.

Anh cũng không có bởi vì những lời đã nói trước đó của Bùi Cửu Phong, mà thật sự chỉ ngồi nhìn người ta đánh nhau.

Vốn dĩ Bùi Cửu Phong có chút kiêng kỵ đối với Bùi Nguyên Minh, thế nhưng cùng với sự thúc đẩy của thời gian, anh ta nhìn thấy bên trong ánh mắt sâu sắc của Bùi Nguyên Minh bắt đầu có điều gì đó khác thường rất rõ ràng.

Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, vẫn tiến lên như bay về phía trước, rất nhanh đã đi tới một tòa miếu thờ cổ xưa ở phía trước.

“Người nào?”

Ngay vào lúc Bùi Nguyên Minh xuất hiện, một người đàn ông mặc áo choàng của võ sĩ ở nước Đảo mang theo tám người kiếm sĩ có cấp bậc Binh Vương đi ra.

Người đàn ông võ sĩ mặc áo choàng này thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, sắc mặt vô cùng tái nhợt, lúc mở miệng, trên người toát ra hàn khí dày đặc, khiến cho người ta có thể dễ dàng nhận thấy được rằng sức mạnh của anh ta không hề tầm thường.

Người như vậy, cho dù không phải là chiến thần, thì khoảng cách đạt đến chiến thần cũng không xa.

“Bát Dát!”

“Mặc kệ các người là người nào, nhưng bộ chỉ huy của Kashima Shinto Ryu không phải là nơi ven đường mà con mèo con chó có thể tự ý xông vào.”

“Nếu đã đến đây, thì hãy để đầu lại đi!” Người đàn ông võ sĩ mặc áo choàng nhếch miệng cười, sát ý lạnh lẽo tràn ngập khắp không gian.