Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2927




Chương 2927

“Lên!”

Đồng thời với mệnh lệch của Giang Hoành Lâm, lập tức có mười tám đệ tử của Long Môn song thành đi về hướng Lý Liên Kiệt.

Trong số bọn họ, có người lấy ra đoản kiếm, có người lấy ra dây xích, rõ ràng là muốn bắt Lý Liên Kiệt trước rồi có gì nói sau.

Còn về sống chết, chắc chắn đến cuối cùng là do Bùi Nguyễn Minh định đoạt.

Một màn này khiến cho sắc mặt không ít thành viên trong hào môn ở đây đại biển, khung cảnh thế này ắt hẳn là muốn xé rách mặt mũ ra tay đánh nhau. “Cút ra!”

Lúc này Lý Linh Đơn tiến lên một bước, súng trong tay đã mở chốt an toàn, nhằm thẳng về hướng đệ tử Long Môn đang xông về bên này. “Pång pång pång “

Viên đạn tóe lửa nháy mắt bắn ra, mấy đệ tử Long Môn kia đột ngột không kịp đề phòng, trực tiếp bị súng quét đến bay ngang ra. “Rầm rầm rầm”

Lý Linh Đơn bắn xong, thân thể trực tiếp lao theo, một quyền đánh thẳng về phía đệ tử Long Môn mới bị bắn bay ngang đi.

Chỉ trong chốc lát mà thôi, đám đệ tử Long Môn chuẩn bị chấp pháp đã bị đánh cho tan tác đầy đất.

Mấy tên đệ tử còn sót lại thì sắc mặt xấu đến cực điểm.

Bọn họ không thể tưởng tượng nổi đám Thánh kỵ sĩ của đế quốc Ba Tư này lại ngang ngược vô lý đến vậy.

Rõ ràng đã thua lại không dám chịu.

Mà sức mạnh của Lý Linh Đơn cũng khiến quần chúng chấn động không thôi.

Lý Linh Đơn cũng chỉ là Đội trưởng của nhóm Thánh kỵ sĩ, một thế hệ Binh Vương mà thôi lại đã có sức chiến đấu cỡ này.

Vậy rốt cuộc Lý Liên Kiệt đến bây giờ vẫn chưa ra tay có sức chiến đấu thế nào, thực khiến cho người ta khó mà tưởng tượng nổi.

Lúc này Giang Hoành Lâm theo bản năng liếc Bùi Nguyễn Minh một cái, rõ ràng biết cái được gọi là chấp pháp này không có bất kỳ tác dụng nào.

Bùi Nguyễn Minh cười cười, vỗ nhẹ tay một cái.

Lập tức trông thấy gần trăm quân tinh nhuệ đã sớm chuẩn bị tốt của Long Điện nhanh nhẹn nhảy từ lầu hai xuống.

Súng trong tay bọn họ đã sớm mở chốt an toàn, nhằm thẳng về phía nhóm người Bùi Môn song thành và đoàn Thánh kỵ sĩ, hai bên giương cung bạt kiếm.

Thánh kỵ sĩ đoàn và vệ sĩ Bùi Môn chẳng những có thân phận cực cao, hơn nữa ý chí chiến đấu hiện tại đang sục sôi, đặc một vẻ sống chết cũng phải bảo vệ chủ nhân an toàn, khiến cho người nhìn không nhịn được cảm thấy bọn họ thật đáng sợ.

Ngược lại, tuy rằng quân tinh nhuệ của Long Điện đến nhưng dù sao bọn họ cũng là người của hai thành phố Cảng thành và Las Vegas, trời sinh đã có kiêng kị với thân phận của hai người Lý Liên Kiệt và Bùi Cửu Thiên.

Hiện tại tuy súng đều đã mở chốt an toàn nhưng nhất thời không ai dám bóp cò súng.

Chỉ có thể nói, mặc kệ là người đế quốc Ba Tư hay Bùi Môn, uy vọng của bọn họ đều đã ăn sâu bén rễ ở hai thành phố Cảng thành và Las Vegas “Lý Liên Kiệt, không thể không thừa nhận, anh thực sự khiến tôi rất thất vọng đấy!”

Giờ phút này Bùi Nguyễn Minh đang chấp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt tiến lên. “Một thế hệ quý tộc đế quốc, một thế hệ phó Đoàn trưởng Thánh Điện Kỵ sĩ đoàn, một thế hệ Chiến thần, kết quả lại nói không giữ lời!”

“Ở đây có nhiều người nhìn như vậy, đánh cược cũng dùng giấy trắng mực đen, anh lại dám chơi không dám chịu!”

“Dáng vẻ này của anh về sau làm thế nào lặn lộn trên giang hồ tiếp đây?”

“Anh lẽ nào không sợ đánh mất hết thể diện của đế quốc Ba Tư sao?”

“Tao lăn lộn trên giang hồ thế nào, mày nói không tính, tao có đánh mất hết thể diện của để quốc không, mày nói cũng không tính”

Vẻ mặt Lý Liên Kiệt lạnh nhạt, châm lửa đốt một điếu xì gà, trên mặt ngập ý khinh thường. “Lại nói, tao thân là một thế hệ Chiến thần, nếu bây giờ bị mày giết chết, còn lấy đâu ra về sau? Còn có cái gọi là tương lai sao?”

“Hơn nữa, tao có thể nói cho mày biết, cho dù là thân phận hay địa vị hoặc là thực lực của tao đều đã định trước mày không có tư cách lấy mạng tao!”

“Dựa vào một ván cược đã muốn giết chết một thế hệ Chiến thần?”

“Bùi Nguyên Minh, mày đang kể chuyện cười hå?”