Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2868




Chương 2868:

ất thảy kinh ngạc!

Bao gồm cả Trần Đồng Hoa, mỗi một ngôi sao ở trong làng giải trí ai nấy đều không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy tinh thần hoảng hốt.

Một tin nhắn mà thôi, trong ba phút thế mà thực sự toàn diện phong sát Trần Đồng Hoa?

Hơn nữa không chỉ là tập đoàn Khai Sơn!

Mà là bao gồm cả nền tảng tiktok cùng tất cả các bên hợp tác, trực tiếp hoàn toàn phong sát Trần Đồng Hoa.

Đơn giản mà nói, Trần Đồng Hoa đã xong đời!

Mặc dù cô ta là đỉnh nổi tiếng ở trong.

nước, thế nhưng rời khỏi thị trường Đại Hạ còn có ai biết cô ta?

Mất đi thị trường Đại Hạ, cô ta ở làng giải trí chỉ là một người mới bình thường đến không thể bình thường hơn mà thôi.

Dù sao cái làng giải trí này, chưa bao giờ thiếu trai xinh gái đẹp.

Xong đời!

Cái ý niệm này hiện lên trong đầu Trần Đồng Hoa.

Trong nháy mắt kế tiếp, Trần Đồng Hoa run run một chút, vô thức nói: “Ngài đây, anh đang đùa với tôi đúng không?”

“Những cuộc điện thoại kia đều là giả?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cô có thể quỳ”

Cả người Trần Đồng Hoa lần thứ hai co quấắp, lúc này chính điện thoại di động của cô ta cũng điên cuồng rung lên, sau khi nhận mấy cú điện thoại, cả người Trần Đồng Hoa đã run lẩy bẩy.

Không chút chần chừ napf, cô ta “Bịch”

một tiếng quỳ trước mặt Bùi Nguyên Minh, cúi đầu nói: “Ngài đây, tuy rằng tôi không biết rốt cuộc anh là ai, thế nhưng tôi xin lỗi anh”

“Chuyện này đều là lỗi của tôi”

“Tôi đảm bảo, sau này nhất định sẽ không tái phạm nữa”

Bùi Nguyên Minh cười cười, ngồi xổm xuống, đưa tay phải ra vỗ võ mặt của Trân Đồng Hoa, thản nhiên nói: “Biết mình sai chỗ nào rồi à?”

Mí mắt Trần Đồng Hoa nhảy thẳng, khẽ cắn răng nói: “Tôi không nên đụng vào ngài.”

“Đụng vào tôi?” Bùi Nguyên Minh cười cười: “Đụng vào tôi cũng chẳng có chuyện gì lớn”

“Cô suy nghĩ lại một chút xem”

Trần Đồng Hoa đau khổ suy nghĩ, t nhưng rõ ràng không nghĩ nguyên nhân là gì, cô ta chần chờ một lát, mới nhỏ giọng nói: “Bởi vì tôi chiếm cứ nhà hàng?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cô chiếm cứ nhà hàng này cũng được, nói chuyện không khách khí cũng được, đụng phải người nào đều được, nói trắng ra là đều tổn hại đạo đức cá nhân của cô.”

*Tuy tôi nhìn cô khó chịu, thấy cô không vừa mắt, nhưng tối đa tôi cũng chỉ đánh mặt cô vài lần, lười phong sát cô”

“Thế nhưng cô thân là người nổi tiếng đỉnh trong nước, coi như là hiện tượng nổi tiếng trên mạng”

“Cô không cảm ơn làng giải trí Đại Hạ cho cô, không cảm ơn tài nguyên giáo dục Đại Hạ nuôi dưỡng cô, không cảm ơn xã hội hòa bình Đại Hạ bảo vệ cô.”

“Ngược lại, ạ lời ghê tởm đối với tổ quốc đã nuôi cô, toàn tâm toàn ý muốn khen người ngoại quốc.”

“Làm người ta buồn nôn nhất là cô có giá trị quan như vậy là chuyện của mình cô, cô muốn đi ôm chân người nước ngoài, tôi cũng lười quan tâm cô.”

“Nhưng cô thân là nhân vật công chúng, lại mượn nền tảng công chúng truyền bá quên nguồn quên gốc, bán nước cầu vinh đáng ghê tởm, không cho là nhục ngược lại cho là quang vinh, tiểu nhân đắc chí…”

“Nói về việc nhỏ, cô không xứng làm một ngôi sao, không xứng làm một nhân vật công chúng”

“Nói về việc lớn, cô chính là quân thông đồng kẻ thù, quân bán nước…”

“Tôi phong sát cô, chẳng lẽ không phải là đương nhiên à?”

Dứt lời, Bùi Nguyên Minh đứng lên đá vào trên mặt của Trân Đồng Hoa.

“Cút!”

Trần Đồng Hoa lộn mấy vòng trên mặt đất, trên khuôn mặt dễ nhìn có thêm một dấu giày, vô cùng chật vật.

Lúc này cô ta thất tha thất thểu bò dậy, sắc mặt khó coi nhìn chăm chẵm Bùi Nguyên Minh đạo: “Con rùa kia, anh lại dám phong sát tôi!”