Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2811




Chương 2811

Bến tàu du thuyền cảng Victoria của cảng thành, một chiếc du thuyền màu đen chậm rãi dừng lại bên bờ. Mấy chiếc.

Mercedes-Benz G xếp thành hàng ngang, sau đó mười mấy nam nữ ăn mặc hoa lệ bước xuống xe. Bất kể lúc trước vẻ mặt của họ là gì, lúc này đều nở nụ cười thật tươi.

Bùi Cửu Thiên mỉm cười, híp mắt nhìn người vừa đi ra từ Long Ngục và ngục giam vô tung. Quần áo giản dị, nhưng hai tay còn quấn băng gạc và bó thạch cao, rõ ràng chính là Bùi Cửu Phong.

Cho dù Bùi Cửu Thiên chỉ ước gì Bùi Cửu Phong bị giải quyết, nhưng lúc này anh ta vẫn nở nụ cười, dẫn theo Bùi Văn Kiên, Quách Tuấn Anh tiến lên nghênh đón, vẻ mặt nhiệt tình tràn đây cảm khái “Cửu Phong à, lần này cậu có thể ra tù ít nhiều gì đều nhờ các anh em ở đây chịu đòn nhận tội với tôi, dù gì đi nữa cậu cũng phải mời chúng tôi ăn một bữa no say, khao mọi người.”

“Thiếu chủ” Bùi Cửu Phong bước tới, cung kính hành lễ với Bùi Cửu Thiên. Anh ta không rõ bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Anh ta chỉ biết mình được thả ra là vì mình rất may mắn. Quan trọng nhất là mình còn có thể giữ được chức vị, chấp chưởng Bùi Vệ, chứng minh mình vẫn là thành viên nòng cốt của Bùi Môn.

Sau khi chào đón Bùi Cửu Thiên, Bùi Cửu Phong lại lạnh nhạt gật đầu với đám người Bùi Văn Kiên, Quách Tuấn Anh. Dù gì anh ta mới là đích hệ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, đối mặt với người khác, anh ta hoàn toàn có thể lên mặt.

Còn về được là tốt rồi. Lần này kêu cậu ra tay, kết quả lại làm hại cậu bị vào tù mấy ngày, là lỗi của tôi” Bùi Cửu Thiên hào phóng vỗ vai Bùi Cửu Phong: “Cậu yên tâm, lần này tôi nhất định sẽ giúp cậu trả thù, hơn nữa đòi lại thể diện cho cậu. Chẳng qua chỉ là một đệ tử ở đất liền gây sóng gió mà thôi. Chờ tôi xử lý việc chính xong, rảnh tay thì chỉ cần một ngón út cũng có thể bóp chết cậu ta”

Đôi mắt Bùi Cửu Phong lóe lên khí lạnh.

Trong sự việc này, anh ta không hận Bùi Văn Cẩn, không hận Đường Lan Nhã, cũng không hận Bùi Vân Phi. Kẻ anh ta hận nhất chính là Bùi Nguyên Minh Mấy ngày ở trong tù, Bùi Cửu Phong phát hiện nếu không phải Bùi Nguyên Minh đột nhiên chạy tới làm hỏng chuyện của mình thì chắc chắn mình sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, cũng sẽ không bị đánh vào thiên lao, sống mấy ngày người không ra người ma không ra ma ở trong đó. Bùi Cửu Phong hít sâu một hơi mới chậm rãi nói: “Cảm ơn thiếu chủ. Chẳng qua có những mối thù, tôi phải tự tay đáp trả”

“Cũng đúng” Bùi Cửu Thiên hơi sửng sốt, sau đó cười lớn: “Vậy thì thế nhé. Khi nào cậu muốn ra tay thì cứ nói với tôi, khi đó cậu cần tiền có tiền, cần người có người!”

Bùi Cửu Phong gật đầu. Mặc dù anh ta không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh ta cứ cảm thấy Bùi Cửu Thiên quá nhiệt tình.

Lát sau, Bùi Cửu Phong chui vào trong xe, những người khác cũng lần lượt lên xe rời đi. Chỉ có Bùi Cửu Thiên là không đi, chắp tay sau lưng tiếp tục chờ đợi.

Một lát sau, lại có một bóng người xuất hiện trên chiếc du thuyền màu đen. Cô ta để mặt mộc, không chút son phấn, thân thể và gương mặt trông hơi gầy yếu, nhưng lại tỏa ra sức hấp dẫn khó có thể miêu tả.

Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Diễm Lan.