Chương 2788
Biệt thự hoa viên Bùi môn.
Bởi vì đêm qua liên tiếp xảy ra chuyện, Đường Lân Nhã vì lo lắng cho sự an nguy của Bùi Nguyên Minh nên đã miễn cưỡng giữ lại, để anh ở lại
trong biệt thự hoa viên của Bùi môn một thời gian.
Bùi Nguyên Minh từ chối bất thành, cuối cùng chỉ có thể đồng ý.
Xét cho cùng, Biệt thự hoa viên hơi đông người, tốt hơn nhiều so với cái khách sạn Bách Nhạc lạnh lẽo kia. Hơn nữa, Bùi Nguyên Minh có linh
cảm rằng những gì xảy ra đêm qua chỉ là màn mở đầu của một vở kịch lớn.
Cho nên, anh cũng không có ý định đi, mà ở lại để chờ xem màn kịch lớn bắt đầu. Khi tỉnh dậy, anh lấy điện thoại di động ra kiểm tra mail. Đây là
một số tin tức mới nhất từ thủ đô mà công tử Hải gửi tới.
Theo tin tức của anh ta, Trịnh Tuyết Dương đã chính thức đảm nhiệm vị trí trong thủ đô, nhưng vị trí của cô ngồi không được ổn định.
Bởi vì chỗ cô không ít người muốn leo lên vị trí, bây giờ còn nghi ngờ địa vị và xuất thân của cô.
Trịnh Tuyết Dương vì muốn ổn định nội bộ, cũng vì bản thân nhận được như xem trọng của những lãnh đạo cao cấp nhà họ Chân, nghe nói bây
giờ đang rất nổ lực.
Bùi Nguyên Minh cảm động trước sự trưởng thành của Trịnh Tuyết Dương, cũng có hơi lo lắng cô sẽ nỗ lực quá sức. Nhưng khi lấy điện thoại di
động ra muốn gửi tin nhắn, Bùi Nguyên Minh do dự một lúc, mới đặt điện thoại di động xuống.
Trước mặt những người khác, anh có thể giữ cho mọi thứ bình tĩnh.
Duy chỉ đối mặt với người vợ trên danh nghĩa của mình, Bùi Nguyên Minh lại không cách nào bình tĩnh được.
Bởi vì ngoài những điều này, Công tử Hải như vô ý mà cũng như cố ý đề cập trong e-mail, Thanh Linh vẫn chưa từ bỏ dã tâm, mặc dù bà ta đã
bình phục nhưng vẫn liên tục liên lạc với một số người cậu ấm trong giới thượng lưu của Đại Hạ, muốn sắp xếp cho Trương Tuyết Dương đi xem
mắt.
Trong mắt bà mẹ vợ rẻ rúng này, Bùi Nguyễn Minh dù thế nào cũng không xứng với Trịnh Tuyết Dương.
Ví dụ, việc từ chối giao toàn bộ tài sản của Tập đoàn Thiện Nhân cho bà ta điều hành đã chạm đến miếng vảy ngược của Thanh Linh.
Sau khi gửi tin nhắn bảo Công Tử Hải tiếp tục chú ý đến những chuyện này, Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, tắt cuộc gọi chuẩn bị gọi đi.
Có một số chuyện không thể nói qua điện thoại.
Vì vậy, việc anh nên làm bây giờ là kết thúc càng sớm càng tốt chuyện ở Cảng Đổ này, sau đó sẽ trở lại thủ đô.
Sau khi đặt điện thoại xuống, vào phòng tắm rửa sạch sẽ, Bùi Nguyên Minh mới hoàn toàn tỉnh táo.
Anh bước đến ban công phòng khách, nhìn tấm rèm trắng xóa bên ngoài, bắt đầu tận hưởng khoảng thời gian vui vẻ hiểm có này.
Đúng lúc Bùi Nguyên Minh định nhờ người hầu mang bữa sáng cho mình thưởng thức.
Thì bên ngoài biệt thự hoa viên đột nhiên vang lên tiếng ồn ào.
Chỉ thấy lúc này có rất nhiều xe hơi sang trọng đang đậu bên ngoài căn biệt thự hoa viên. Sau đó, các soái ca soái tỷ từ trong chiếc xe hơi sang
trọng đó lần lượt bước xuống vô cùng cẩn thận. Người dẫn đầu tất nhiên là Bùi Cửu Thiên rồi.
Lúc này, anh mặc chiếc áo sơ mi trắng, dáng vẻ phờ phạc cả đêm không ngủ, bước từng bước đến cổng biệt thự hoa viên.
Sau đó, “bịch” một tiếng, anh ta không nói không rằng đột nhiên quỳ xuống trước cửa lớn, lớn tiếng nói: ” Bùi môn Bùi Cửu Thiên, quản lý không
nghiên, đã khiến Bùi Cửu Phong phạm phải sai lầm lớn!”.
“Bùi Cửu Thiên đến đây nhận tội, xin môn chủ trừng phạt!”
Một lát sau, những người thanh niên khác cũng lần lượt quỳ xuống.
Những người này là thiên chi kiêu tử của Bùi môn ở Cảng Đô, bao gồm Bùi Văn Kiên, Bùi Sâm La và những người khác.
Lúc này, tất cả mọi người đồng thanh nói: “Bùi Cửu Phong xem thường uy nghiêm của Đường phu nhân, dĩ hạ phạm thượng cần phải nghiêm trị!”
“Các anh chị em của Bùi Cửu Phong chúng tôi, lỗi của cậu ấy cũng chính là lỗi của chúng tôi!”
“Tôi sẵn sàng chịu phạt!