Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2765




Chương 2765

Nhìn thấy cảnh này, Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Xem ra sau khi trải qua chuyện này, đối với Đường phu nhân bà mà nói cũng là chuyện tốt.”

“Ít nhất bà cũng khá cẩn thận!”

Đường Lan Nhã thản nhiên nói: “Đi một đàng khôn một dặm, nếu như bây giờ tôi còn giống như trước đây, nói không chừng mình chết thế nào cũng không biết”

“Suy cho cùng từ sau khi tôi bắt đầu lật lại chuyện của mười năm trước, tôi tin rằng, có rất nhiều người đang muốn tôi chết”

Nghe được những lời này, hai mắt Bùi Nguyên Minh hơi híp lại.

Bởi vì điều đó chứng minh có rất nhiều rất nhiều người liên quan đến vụ việc mười năm trước.

Ngay cả hai thành Cảng Đô cũng có liên quan đến chuyện đó.

Bùi Nguyên Minh nheo mắt nhìn bầu trời đen kịt ngoài cửa sổ, đây là trời sắp nổi mưa to rồi!

Khi cả hai nói chuyện, một cô nhân viên xinh đẹp mặc bộ đồng phục phục vụ duyên dáng bước vào cùng chiếc xe vận chuyển món ăn.

Cô ấy lễ phép chào Đường Lan Nhã một cách kính cẩn, sau đó khẽ nói: “Phu nhân, điểm tâm sáng đã chuẩn bị xong rồi.” “Vậy thì đặt lên đi”

Đường Lân Nhã vẫy tay, ngay sau đó, mì hoành thánh, cháo hải sản, bánh phô mai, bánh óc chó, dimsum tôm, v.., tất cả đều đã bày đầy một màu rực rỡ trên bàn.

Ngoài ra, trên mặt bàn còn có một tách trà sâm và một tách trà Phổ Nhĩ.

Trà Phổ Nhĩ là chuẩn bị cho Bùi Nguyên Minh, vì nó là tiêu chuẩn cho buổi điểm tâm sáng ở Cảng Thành. Trà sâm thì là sở thích riêng của Đường Lan Nhã, bởi vì bà ấy trước giờ đã quen với dưỡng sinh.

Sau khi nhân viên phục vụ đã chuẩn bị xong điểm tâm sáng, Đường Lân Nhã mới vẫy tay bảo cô ấy có thể ra ngoài.

Sau đó, Đường Lân Nhã cầm tách trà sâm lên thổi nhẹ, vừa thổi vừa cười nói: “Cậu Minh, tôi biết cậu không ăn sáng, bữa này coi như là một chút thành ý của tôi”.

“Nếu có muốn ăn gì, cậu có thể lên tiếng, đầu bếp của tôi có thể làm được.”

Trong lúc nói chuyện, Đường Lân Nhã đã định uống cạn chén trà sâm.

Mà Bùi Nguyên Minh vừa nhấp một hơi, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

“Phu nhân, đợi một chút!”.

Bùi Nguyên Minh mặc kệ lễ nghĩa phép lịch sự mà trực tiếp cầm lấy tách trà trong tay Đường Lân Nhã, sau khi ngửi mấy cái, ánh mắt liền rơi vào người cô nhân viên phục vụ đang rời đi.

Sau đó, anh thản nhiên nói: “Nhân sâm là một vật đại bổ, dù là nhân sâm Cao Ly hay nhân sâm Hoa Kỳ, nó đều có thể bổ khí, hoạt huyết, là một thứ vô cùng quý giá”.

“Nhưng trên đời này, có một loại nhân sâm không thể ăn được” “Đó là nhân sâm mặt quỷ”.

“Loại nhân sâm này chỉ mọc trong những khu mộ lớn sâu trong núi, mới hấp thụ được âm khí của tử thi”.

“Nó trông không khác nhiều so với nhân sâm bình thường, và có mùi khá giống nhau. Nhưng một khi bà uống phải trà sâm này, mới ban đầu sẽ không có cảm giác gì, nhưng sau ba ngày, toàn thân bà sẽ cảm thấy có chút tê cứng, cuối cùng mất hết ý thức, biến thành người thực vật, có ý thức, có ngũ giác, nhưng lại không thể động đậy!” .

“Và độc tính của loại sâm mặt quỷ này không thể kiểm tra ra được! Đặc biệt là sau khi xảy ra chuyện, cho dù có kiểm tra như thế nào thì độc tính của nó cũng biến mất không còn tăm tích.”

“Theo nhận định của tất cả bác sĩ, người nuốt phải nhân sâm mặt quỷ này chỉ có thể trở thành người thực vật.”

“Cách duy nhất để phân biệt giữa sâm mặt quỷ và nhân sâm thông thường là khi pha trà, phần tâm của lát sâm sẽ tách ra, giống như cái mặt quỷ, tỏa ra mùi thơm quyến rũ!”

“Cô đưa loại trà sâm này cho bà Đường uống!”

“Trong lòng đang có ý đồ xấu xa!”

Vừa dứt lời, chén trà trong tay Bùi Nguyễn Minh trực tiếp bay ra, đập mạnh về phía trước.