Chương 2760
“Keng”
Đối mặt với một trường này, Tenkade Shiro không có lựa chọn nào khác ngoài đón lấy.
Một đạo này buộc Dương Đế Minh phải lùi lại khiến ông ấy phải bay ra sau tránh đi. Đồng thời cũng giúp Tenkade Shiro tránh được đòn chí mạng của Dương Đế Minh.
Chỉ là một đạo đó khiến cho miệng vết thương của Tenkade Shiro lại rỉ máu.
Ông ta hít sâu vài hơi nhịn xuống cơn đau, nhưng hận thù trên mặt dành cho Bùi Minh Nguyên càng nồng đậm hơn.
Nhìn vẻ mặt dữ tợn của Tenkade Shiro lúc này, Dương Để Minh thản nhiên nói: “Theo tôi thấy, ông còn không mạnh bằng Miyada, ít nhất ông ta còn có thể đấu mấy chiếu với cậu Bùi”
“Nhưng còn ông thì sao?”
“Một chiêu cũng không dám. Sớm đã bị cái chết của Miyada dọa sợ rồi.”
“Cho nên, trong giờ phút mấu chốt ông mới không tránh được một đạo của Bùi Minh Nguyên.”
“Mà một đạo của cậu ấy hiện tại liền có thể giết chết ông!”
Tenkade Shiro cười lạnh nói: “Bùi Minh Nguyên chỉ là một tên nhóc miệng còn hơi sữa mà thôi!”
“Nếu như lần đó tôi không vội vàng xuất quan, không cẩn thận tẩu hỏa nhập ma, bị thương bên trong!”
“Làm sao cậu ta có thể có cơ hội giả thần giả quỷ?”
“Đợi đến khi tôi trở lại nước Đảo, lại đóng cửa tu luyện thêm một năm rưỡi. Đến lúc đó, tôi sẽ để cho tên nhóc con Bùi Minh Nguyên biết Tenkade Shiro tôi lợi hại thế nào”
Dương Để Minh thở dài nói: “Nếu giờ ông thừa nhận hiện tại không bằng Bùi Minh Nguyên, tôi còn có thể đánh giá cao ông một chút.”
“Bây giờ, ông giống như chó nhà có tang”
“Tenkade Shiro, ông thực sự đã làm mất mặt chiến thần và kiếm thánh của nước Đảo”
“Tôi sẽ chặt tay và chân của ông xuống tặng cho cậu Bùi như một món quà”.
“Cho nên, ông không có cơ hội trở lại nước Đảo”
Lời nói vừa dứt, Dương Để Minh tiến thêm một bước, lần này vươn tay liền nắm lấy Tenkade Shiro.
Vẻ mặt Tenkade Shiro vặn vẹo, định ra tay, nhưng đúng lúc này, từ xa truyền đến một thanh âm.
“Bum…”
Dương Đế Minh khẽ cau mày, ở bên cạnh người ông ấy có một viên đạn dài xẹt qua tóc của ông ấy trực tiếp xuyên qua một thân cây to phía sau.
Khuôn mặt Dương Đế Minh không có biểu tình gì nhìn về phía trước, nhìn thấy một người đàn ông đang đứng trên một tảng đá cầm một khẩu súng bắn tỉa đứng trên một đỉnh núi khác.
Anh ta cười nhẹ với Dương Đế Minh, làm động tác cắt cổ, rồi lại giơ súng trong tay lên.
Dương Đế Minh hơi nheo mắt lại, ông ấy cảm giác được đây nhất định là một tay súng tài giỏi, hơn nữa có thể là người của đối phương.
Nhìn thấy cảnh này, Tenkade Shiro chỉ sửng sốt một chút, ngay sau đó liền lăn ra, biến mất vào trong rừng như một con báo.
Thân hình của Dương Để Minh bị khóa chặt, lúc này ông ấy không nói lời nào, chỉ là cau mày nhìn ngọn núi đối diện.
Thấy Dương Đế Minh không có ý định ra tay, người đàn ông trên ngọn núi đối diện khẽ mỉm cười, sau đó nhảy khỏi tảng đá, bóng dáng liền biến mất.
Dương Để Minh không có ý định đuổi theo, mà lại liếc mắt nhìn phía sau, phía đạo quán Ngũ Mai đã nhận thấy động tĩnh, lúc này phải người canh giữ tới.
Dương Để Minh không chậm trễ nữa, thay vào đó ông ấy vừa nhanh chóng xuống núi vừa bấm số của Bùi Minh Nguyên: “Cậu Bùi, Tenkade Shiro chạy rồi”.
“Đối phương có một tay súng rất lợi hại”
Đối diện điện thoại, Bùi Minh Nguyên vừa xuống xe taxi liền thở dài nói: “Tôi đã biết, ông Dương, lần này cảm ơn ông rất nhiều.”
“Tenkade Shiro, tạm thời cứ giao cho tôi” “Cho dù lần này không giải quyết được ông ta, lần sau, tôi vất vả một chút, đi đến nước vào một chuyến”
Cùng lúc đó, trên đường cao tốc, một chiếc Toyota Alphard dừng lại bên cạnh chiếc Ferrari của Bùi Lệ Thu