Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2728




Chương 2728

“Hôm nay tôi mới biết về chuyện năm đó.”

“Mặc dù đã mười năm trôi qua, nhưng nếu như bà muốn điều tra rõ ràng, chắc chắn sẽ có dấu vết để lại”

“Những chuyện này còn cần tôi đưa chứng cứ sao?”

“Hoặc là nói, dù tôi có đưa ra chứng cứ xác thực thì bà và Bùi Môn chủ sẽ tin tôi sao?”

Sắc mặt Đường Lan Nhã trở nên u ám không tả nổi, giây tiếp theo, bà đứng lên, hít một hơi thật sâu rồi nói:

“Cậu Bùi, thứ lỗi cho tôi hôm nay không có thời gian tiếp đãi cậu”

“Nhưng mà tôi sẽ nhanh chóng liên lạc với cậu, cho cậu một câu trả lời thích hợp”

“Nếu như tất cả chuyện này là thật, vậy thì coi như không có điều kiện này của cậu, Bùi Cửu Thiên cũng đừng mơ tưởng vị trí đứng đầu”.

Bùi Nguyên Minh đứng lên, khoát tay một cái, sau khi để lại một chiếc điện thoại thì mang theo Thôi Nhã Tuyết rời khỏi đây. Đám người Bùi Vân Phi trợn mắt há hốc mồm nhìn theo bóng lưng của hai người.

Bọn họ chỉ biết rằng chàng thanh niên này chỉ đơn giản tát vài cái, nói mấy câu đơn giản đã làm Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, thậm chí là cả Cảng Thành và Las Vegas thay đổi!

“Bốp!”

Gần như cùng lúc Bùi Nguyên Minh rời khỏi biệt thự hoa viên, trong văn phòng ở cảng Victoria, Bùi Lệ Thu vỗ bàn một cái, sắc mặt rất khó coi.

Nhìn ảnh chụp mà cơ sở ngầm mới gửi tới trong điện thoại di động, sắc mặt của cô ta khó coi đến cực đỉnh.

“Bùi Cửu Thiên, bây giờ người của cháu càng ngày càng vô dụng rồi!”

“Không chỉ để cho con đĩ Lâm Nhã Chi kia nghe thấy nội dung cuộc trò chuyện của chúng ta!”

“Còn để cho cô ta vào được biệt thự hoa viên của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas!”

“Lẽ nào cháu không biết rằng cô ta từng là người thân tín của Đường Lan Nhã sao?”

“Chỉ cần cô ta còn sống, nhất định là cô ta sẽ nói lại những gì nghe được cho Đường Lan Nhã!”

“Đến lúc đó, vị trí đứng đầu của cháu sẽ có vấn đề!”

“Bùi Cửu Thiên, có phải cuộc sống gần đây của cháu quá thoải mái rồi không?”

“Ngay cả người bên dưới cũng không kiểm soát được?”

Ba người Bùi Văn Kiên, Quách Tuấn Anh, Hứa Cảnh Nam đứng đối diện nhau, lúc này liếc nhìn nhau với cùng một vẻ mặt kì lạ, nhưng không ai nói gì.

Còn lại Bùi Sâm La đang quỳ trên mặt đất, mặt gần sát mặt đất, thấp giọng nói:

“Phu nhân Bùi, trăm ngàn sai lầm đều là lỗi của tôi”.

“Nếu như tốc độ của tôi lúc đó nhanh thêm một chút nữa thì đã giết chết con nhỏ kia từ lâu rồi!”

“Nếu như vậy sẽ không để cho hai người Bùi Nguyên Minh và Thôi Nhã Tuyết tìm được cô hội, lại có thể đi vào trong biệt thự hoa viên”

“Cô út, cô cũng không cần trách Bùi Sâm La quá”

Bùi Cửu Thiên rót hai ly Champagne rồi đưa cho Bùi Lệ Thu một ly, vẻ mặt tươi cười.

“Bọn họ cũng không phải cố ý”

“Chẳng ai có thể ngờ rằng, bình hoa như Lâm Nhã Chi lại có thể nghĩ đến đi tìm Đường Lan Nhã cầu cứu ở thời điểm mấu chốt”.

“Đám người Sâm La cũng đã gắng hết sức, còn sắp xếp xe cứu thương, chuẩn bị sẵn khi có thể đục nước béo cò”

“Không ngờ là bên biệt thự hoa viên kia lại không kêu bác sĩ, cũng không gọi xe cứu thương”

“Hoặc là do số Lâm Nhã Chi may mắn không bị thương”

“Hoặc là so số Lâm Nhã Chi xui xẻo, đã ngủm củ tỏi rồi.”

“Nhưng cho dù cô ta còn sống hay đã chết thì chút ít điều mà cô ta nghe thấy cũng không thể buộc tội chúng ta!”

“Vào lúc này, chúng ta không cần thiết đi đắc tội Đường Lân Nhã vì nhân vật nhỏ này, cũng không cần phải giải thích chuyện nhỏ như vậy?

“Những năm gần đây, Đường Lan Nha vẫn luôn ngơ ngơ ngác ngác, bà ấy chưa chắc sẽ tin những gì Lâm Nhã Chi nói”

“Còn chúng ta chỉ cần chống đỡ đến khi sinh nhật của cụ bà kết thúc, chờ đến khi cháu chính thức được làm con thừa tự, như vậy thì tất cả sẽ kết thúc”.

“Về phần Bùi Nguyên Minh may mắn gặp cơ hội nhúng tay vào việc này, cháu cũng không tin là anh ta có thể lợi dụng Đường Lan Nhã làm chuyện gì!”

“Đó là người mỗi ngày chỉ biết nghĩ đến mình rồi lại xót thương bản thân, tự đau khổ tự oán giận, một người phụ nữ điên”

“Cháu không giết bà ấy đơn giản là vì bà ấy còn có giá trị lợi dụng”

“Chẳng lẽ cháu còn phải sợ bà ấy sao?”