Chương 2723
Khi nhìn thấy người phụ nữ này xuất hiện, mi mắt của Bùi Nguyên Minh khẽ giật giật.
Bất kể là khí chất, ngoại hình hay là phong cách của người phụ nữ này đều là sự lựa chọn tốt nhất, bà ấy chắc chắn là là một cô gái xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành khi còn trẻ.
Thứ hấp dẫn nhất chính là nỗi phiền muộn biến hóa trên đầu lông mày của bà ấy, làm người khác không nhịn được muốn thương hại bà ấy.
Ngay cả một nhân vật như Bùi Nguyên Mình, lúc này trong lòng anh cũng có một cảm giác kì lạ.
Tuy nhiên, dù sao anh cũng không phải là người bình thường, lập tức đã kìm nén được loại cảm giác kì lạ này mà dò xét vị phu nhân Đường không trang điểm đang ở trước mặt anh một lần nữa.
Còn Thôi Nhã Tuyết lúc này lại đứng lên, một mực cung kính chào:
“Thôi Nhã Tuyết đã gặp phu nhân Đường!”
“Là Nhã Tuyết à, không ngờ là nhiều năm không gặp, cô đã lớn như vậy rồi”
.Đường Lan Nhã khẽ gật đầu với Thôi Nhã tuyết, sau đó ánh mắt rơi xuống trên người Bùi Nguyên Mình với một chút nghi ngờ, thắc mắc hỏi:
“Người này là?”
“Phu nhân Đường, để tôi giới thiệu một chút”
“Người này chính là chủ của chấp pháp đường Long Môn, Thế Tử Minh ở Đà Nẵng, Bùi Nguyên Minh” Thôi Nhã Tuyết nói ra thân phận của Bùi Nguyên Minh.
Khi nghe thấy chủ của chấp pháp đường Long Môn, trên mặt của phu nhân Đường lộ ra một chút ngạc nhiên.
Rõ ràng là bà ấy không ngờ rằng Bùi Nguyên Minh còn trẻ như vậy đã có thể trên vạn người, dưới vạn người trong nội bộ của Long Môn. Thế nhưng khi nghe thấy ba chữ Thế Tử Minh, cơ thể yêu kiều của Đường Lân Nhã khẽ chấn động một chút.
Dĩ nhiên bà ấy chắc chắn biết chuyện xảy ra ở nhà họ Bùi ở Đà Nẵng.
Người trước mặt là Bùi Nguyên Minh, còn được gọi là Thế Tử Minh làm cho người có tính cách thờ ơ như Đường Lan Nhã cũng không khỏi nhìn kĩ Bùi Nguyên Minh vài lần.
Khi Đường Lân Nhã đang quan sát Bùi Nguyên Minh, Bùi Nguyễn Minh cũng híp mắt nhìn Đường Lân Nhã.
Khi nhìn thấy ánh mắt dò xét của bà ấy quét qua, trong lòng Bùi Nguyên Minh khẽ lung lay, chợt hiểu ra điều gì đó.
Lúc này, anh cười cười, bỗng nhiên mở miệng nói:
“Phu nhân Đường, bà có bị bệnh không?”
Nghe vậy, Đường Lan Nhã sửng sốt một chút, sắc mặt trở nên lạnh lùng trong nháy mắt.
Mấy người vệ sĩ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas vốn đang đứng ở góc phòng nghe thấy vậy, sắc mặt họ thay đổi rất lớn.
Phu nhân Đường luôn buồn bực không vui, nhưng chưa bao giờ thừa nhận rằng mình bị bệnh.
Người của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas căn bản không dám nói điều này trước mặt bà ấy.
Nhưng bây giờ Bùi Nguyên Minh lại nói thẳng ra như vậy, trong mắt người những người đó, hành động này chính là đi tìm cái chet.
Người vệ sĩ đứng đầu là người xông ra trước tiên, trực tiếp rút súng ra chĩa vào Bùi Nguyên Minh:
“Thằng khốn kiếp này!”
“Cậu dám xúc phạm phu nhân Đường sao!”
“Phu nhân đã có ý tốt mời cậu vào trong phòng khách uống chén trà, cậu lại dám chế giễu phu nhân như vậy?”
“Thằng khốn kiếp này, cậu muốn chết à!” Đối mặt với súng đạn xung quanh, vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lúc này lại rất lạnh lùng, híp mắt nhìn Đường Lân Nhã như cũ, khẽ nói:
“Phu nhân Đường, bệnh này của bà là tâm bệnh phải không?”
“Bệnh này làm cho bà đa nghi như Tào Tháo, buồn bực không vui, thậm chí còn muốn tự làm hại mình, rời khỏi thế giới này.”
“Tôi nói không sai chứ?”
Trong khi đang nói chuyện, ánh mắt của Bùi Nguyên Minh rơi vào tĩnh mạch tay trái của Đường Lân Nhã.
Có thể thấy một vài dấu vết mờ mờ ở chỗ đó, mặc dù đã hồi phục tốt nhưng Bùi Nguyên Minh vẫn nhìn ra đó là vết dao.
Đường Lan Nhã muốn giấu tay trái đi theo bản năng, nhưng dù sao thì bà cũng không phải là người bình thường, lúc này vẫn khống chế được cảm xúc của mình, vẻ mặt lạnh lùng nói:
“Vậy thì sao chứ?”
“Nếu không phải thì sao?”
Bùi Nguyên Minh cười cười nói:
“Tâm bệnh thì cần bác sĩ tâm lí”.
“Tuy là tôi không phải bác sĩ, nhưng có thể trị tâm bệnh cho phu nhân”
“Không biết phu nhân có hứng thú để tôi khám và chữa bệnh cho hay không?”
“Đương nhiên, nhất định là tôi sẽ có điều kiện”
“Điều kiện là bà không được đồng ý nhận Bùi Cửu Thiên làm con thừa tự vào ngày sinh nhật của cụ bà Bùi Môn tại Cảng Thành. và Las Vegas”
“Đơn giản mà nói, bà không thể nhận đứa con trai này.”