Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2709




Chương 2709

“Đến cả kiếm thành nước Đảo cũng bị tổn thất trong tay nó chứ đừng nói tới người khác!”

“Vì vậy, với tình hình bây giờ, chúng ta phải làm nhiều hơn nữa, khi gặp chuyện lớn thì phải bình tĩnh!”

“Cho dù thế nào, cho dù làm thế nào đối phó nó cũng đều phải bàn bạc kỹ hơn!”

“Nếu không thì anh sợ không cẩn thận một cái, chúng ta không tính kế được như nó!”

“Ngược lại lại bị nó tìm được cơ hội gây ra phiền phức vô tận cho chúng ta!” . Hiển nhiên, trải qua một loạt cuộc chiến, Bùi Cửu Thiên đã có hiểu biết rất nhiều đối với Bùi Nguyên Minh.

Dù bộ dạng không bóp chết Bùi Nguyên Minh thì chắc chắn sẽ không bỏ qua được của Sư Tuệ Lan lúc này, nhưng Bùi Cửu Thiên vẫn mong cô ta bình tĩnh lại.

Bao gồm cả chính Bùi Cửu Thiên. Lúc này anh ta cũng đảm bảo sự bình tĩnh tuyệt đối.

Sư Tuệ Lan hít sâu một hơi để bản thân bình tĩnh lại vài phần, sau đó nhẹ giọng nói:

“Nếu không thể ra tay trong tối, vậy thì hỏi tội ngoài sáng!

“Cảng Thành và Las Vegas là nơi của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas. Em không tin ở nơi này, chúng ta không làm gì được một thằng nhãi tới từ đất liền!”

“Cửu Thiên, em tin anh có thể giết chết nó!”

“Thực sự không được thì trực tiếp sai phái cao thủ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas tới giết nó là được!” “Chúng ta không chỉ mất mặt trong tay nó những một lần mà đã tận ba lần!”

“Nếu cứ tiếp tục thế này, em sợ địa vị cậu chủ của anh bị ảnh hưởng!”

.

“Anh đừng quên, nó cũng coi như là người của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas!”.

Nghe lời nói của Sư Tuệ Lan, Bùi Cửu Thiên hơi híp mắt, một tia sáng nhàn nhạt thoáng hiện trong con người.

Sau đó anh ta cười nói:

“Nó đích thực là người của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, có thể nói có quan hệ dây mơ rễ má, quan hệ họ hàng thân thích!”

“Nhưng khoảnh cách của nó tới vị trí cậu chủ này cũng giống như khoảng cách trái đất tới mặt trời vậy!”

“Nó có thể thấy được, nhưng vĩnh viễn không chạm vào được!”

“Cho nên, chúng ta cũng không cần lo lắng thái quá!” Bùi Cửu Thiên trấn an Sư Tuệ Lan.

“Còn nữa, sau khi em nhìn lại chuyện hôm nay, em cảm thấy thân thủ của Bùi Nguyên Minh chưa hẳn giỏi như vậy!”

“Đằng sau tất cả chuyện này đều vì sự có mặt của Dương Đế Minh!”

“Đó là chiến thần Nam Dương đời trước không có đối thủ tung hoàng khắp Đông Nam Hải Vực trong truyền thuyết!”.

“Trong truyền thuyết, tuy sức mạnh của ông ta không thể đạt tới trình độ như sư thải Ngũ Mai, nhưng cũng tuyệt đối không thể xem nhẹ!”

“Năm đó nước Nam Dương vì có ông ấy, cho nên mới không bị hủy!”.

“Vì vậy, lần này điều kiện tiên quyết ông ấy giúp Bùi Nguyên Minh trước là đã dùng một ít thủ đoạn với thánh kiếm Miyada Shinosuke, sau là uy hiếp Long Môn chủ, mọi chuyện đều có khả năng!”.

“Có thể nói, nếu không có Dương Đế Minh giúp thì lúc này Bùi Nguyên Minh đến cả cái rắm cũng không phải!”

“Đúng là vì có Dương Để Minh nó mới có bản lĩnh cùng kỹ năng nên mới dám đối đầu với Đạo Quan Ngũ Mai bọn em đấy!”

Nghe được phân tích hợp tình hợp lý của Bùi Cửu Thiên, vẻ oán hận trên mặt Sư Tuệ Lan đã giảm đi vài phần. Cô ta lạnh giọng nói:

“Cửu Thiên, anh nói đúng. Em đã nói thằng nhóc này không thể giỏi như vậy mà!”.

“Cho dù nó tu luyện võ học ngay từ khi ra khỏi bụng mẹ thì cũng không thể là đối thủ của thánh kiếm Miyada Shinosuke!”

“Thánh kiếm Miyada Shinosuke là chiến thần thật sự!”

“Chỉ có chiến thần mới có thể đánh bại chiến thần!”

“Nói không chừng lúc ở sân bay, Dương Để Minh đã làm gì đó với chiến thần Miyada Shinosuke, khiến cho sức mạnh của ông ấy giảm lớn!”.

“Nếu không phải vậy thì sao có thể xuất hiện một màn chiến thần Bùi Nguyên Minh!”

“Đơn giản mà nói, Bùi Nguyên Minh cũng không biết gặp được vận chó gì, vì vậy mới có vận may như thế, lại có thể có được sự giúp đỡ của chiến thần Nam Dương”