Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2704




Chương 2704 “Bốp!”

Dương Đế Minh bước tới, một chân đá vào Tenkade Daito đang quỳ trên đất, sau đó lạnh lùng lên tiếng.

“Về nói với Tenkade Shiro. Nói với ông ta, bắt đầu từ bây giờ, cậu Bùi chính là người Dương mỗ tôi bảo vệ!”

“Động tới cậu Bùi, chính là động tới tôi!”

“Rõ chưa?”.

Tenkade Daito đầu đầy mồ hôi lạnh gật đầu, sau đó lăn bò rời đi. Ông ta biết rõ, Dương Đế Minh không giết mình chẳng qua chỉ muốn mình làm người truyền tin mà thôi. Nếu ông ta không cuốn xéo, nói không chừng Dương Đế Minh ý tưởng đột phá sẽ diệt ông ta ngay và luôn. Về phần làm sao đối phó Bùi Nguyên Minh, ông ta phải về báo cáo với ba mình.

Ông ta tin Tenkade Shiro ba mình chắc chắn có năng lực tìm lại cảnh tượng hôm nay. Đồng thời, ánh mắt Tenkade Daito nhìn Bùi Nguyên Minh cũng tràn đầy thù hận. Thù mới hận cũ đó! Cùng với màn biến mất của người nước Đảo thì vào lúc này, có một nhóm đông người xuất hiện chỗ lối vào đạo quan Long Môn.

Có người Long Điện tại Cảng Thành và Las Vegas, người của bang Nam Dương, còn có một nhóm nhỏ người của Long Môn Cảng Thành.

Đám Thôi Nhã Tuyết, Dương Huyền Trân, Đồng Hoài An, Giang Ngọc Hạ cũng đều lần lượt xuất hiện. Lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, họ đều thở ra một hơi. Chỉ có điều lúc ánh mắt giao nhau, những cô gái này đều kiêng kị lẫn nhau.

Đều là người trong giới thượng lưu, vì vậy họ càng thêm hiểu rõ, nhân vật như Bùi Minh Nguyên hiếm có đáng quý nhường nào.

Xem ra, mọi người đều là đối thủ cạnh tranh!

Cảnh tái ngộ quy mô lớn này khiến mí mắt Bùi Nguyên Minh nhảy dựng lên. Dù là lúc đối mặt với thánh kiếm nước Đảo anh cũng không thấy đáng sợ như vậy.

Còn Long Thiên Trường và Sư Tuệ Lan khi nhìn thấy từng cô gái xuất hiện của bên cạnh Bùi Nguyên Minh thì sắc mặt của hai người lại thay đổi liên tục.

Họ không có cách nào chấp nhận. Bởi vì sự xuất hiện của một Dương Để Minh khiến hôm nay Bùi Nguyên Minh không chỉ có thể rút lui an toàn, mà còn có thể tát vào mặt họ.

Long Thiên Trường nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, nghiến răng tới mức tăng vang lên tiếng “rắc rắc”. Ông ta rất muốn tận tay đập chết tên nhóc khiến mình người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh này.

Nhưng có Dương Đế Minh trấn giữ ở đây, ông ta không dám.

Lúc này Long Thiên Trường chỉ muốn trước tiên quay về Vũ Thành để điều viện binh. Ông ta tin chỉ cần người của hội trưởng lão tới thì chắc chắn có thể trấn áp Dương Đế Minh.

“Chuyện đã giải quyết xong, chỉ là nếu tôi đã ra ngoài tới giúp sân ga của cậu Bùi thì có vài chuyện phải xử lý xong”. Dương Đế Minh nhìn hai người Long Thiên Trường và Sư Tuệ Lan như thế đang tìm cơ hội rời khỏi, ông ta lạnh lùng lên tiếng.

“Nói với Đạo Quan Ngũ Mai, chuyện hôm nay nhất định phải có một lời nói với cậu Bùi”. Lời nói lạnh lùng của Dương Đế Minh đã thẳng thừng kết thúc tương lai của Sư Tuệ Lan. Sắc mặt lúc này của Sư Tuệ Lan vô cùng khó coi.

Cô ta rất rõ, mình chỉ là một đệ tử bình thường ở Đạo Quan Ngũ Mai mà thôi. Hôm nay có thể diễu võ giương oai, chẳng qua cũng ỷ vào thể diện của Đạo Quan Ngũ Mai mà thôi.

Còn giờ nhân vật như Dương Đế Minh muốn Đạo Quan Ngũ Mai cho một lời giải thích, vậy thì dù thế nào Đạo Quan Ngũ Mãi cũng sẽ đưa ra một lời giải thích. Mà cách làm đơn giản nhất, chính là từ bỏ đệ tử của Đạo Quan Ngũ Mai là cô ta.

Đơn giản mà nói, từ hôm nay trở đi, Sư Tuệ Lan cô ta sẽ là kẻ bỏ đi! “Chiến thần Dương! Ngài không thể như vậy!”

Sư Tuệ Lan vẻ mặt lạnh lùng:

“Tôi chưa làm sai chuyện gì, Đạo Quan Ngũ Mai chúng tôi cũng chưa làm sai bất cứ chuyện nào!”

“Ông dựa vào cái gì mà đòi chúng tôi giải thích?”

“Dựa vào Bùi Nguyên Minh là anh em của tôi” Dương Đế Minh vẻ mặt lạnh lùng lên tiếng.

“Đạo Quan Ngũ Mai các người thân là thánh địa võ học mà lại đề cao chí khí người khác, làm mất đi uy phong của mình trong cuộc tranh đấu của hai nước như vậy!”

“Vì để lấy lòng người nước Đảo mà tùy ý làm nhục con trời của Đại Hạ!”

“Cô cảm thấy không cần trả giá cho những gì cô làm?”

“Nếu tôi là Đạo Quan Ngũ Mai, tôi sẽ tát chết người vì cái tội làm nhục sư môn này của cô!”