Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2702




Chương 2702

Tenkade Daito hoàn toàn coi thường người của nước Nam Dương.

Tuy Dương Đế Minh có tiếng chiến thần Nam Dương, nhưng Tenkade Daito lại không cảm thấy vậy, ông già trước mắt này có chỗ nào hơn người đâu. Dương Để Minh cười, thản nhiên nói:

“Xem ra tôi giấu kiếm mười năm, mọi người đã quên bốn chữ chiến thần Nam Dương tượng trưng cho cái gì”

“Ầm ầm!”. Giọng nói rơi xuống, Dương Đế Minh một chân đưa ra, sau một đêm nghỉ ngơi, ông ấy đã trở lại đỉnh cao.

Lúc này, chỉ là một khoảnh khắc, chiến thần nước Đảo, Kiếm Thánh Âm Lệ, một luồng hơi thở lớn mạnh không gì sánh được, đáng sợ hơn gấp mấy lần so với vừa rồi trong nháy mắt tràn ra.

Trong khoảnh khắc này, một loạt vết nứt như mạng nhện nứt toác vỡ ra trên mặt đất.

Một màn này có thể nói là kinh hoàng, hãi hùng. Sắc mặt của vô số người điên cuồng thay đổi.

Khoảnh khắc tiếp theo liền nghe được một tiếng “phụt”, vị Âm dương sự nước Đảo lơ lửng giữa không trung kia hoàn hoàn không kịp ra tay đã bị khí thế này áp bức tới nôn ra một ngụm máu tươi rồi bất tỉnh giữa không trung, rơi xuống đất, không rõ sống chết.

Còn những Nhẫn giả lúc này cũng hoàn toàn bị khí thế này ép tới hiện thân hình, từng cơ thể đều bay tứ tung, sau khi đụng mạnh mặt đất đều nôn ra máu, không thể đứng dậy trong một lúc lâu.

Cùng lúc, đám người Tenkade Daito từng người đều cảm thấy đầu gối mình nhũn ra, sau đó có tiếng “bịch bịch” quỳ xuống.

Không phải bản thân họ muốn quỳ, mà là khí thể Dương Để Minh tích lũy mười năm một khi bộc phát thì đáng sợ không gì sánh được, hoàn toàn không phải việc những người như bọn họ có thể chống đỡ. Mạnh! Quá mạnh rồi! Một màn này khiến Tenkade Daito trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh sau lưng chảy. Mà cách đó không xa, Long Thiên Trường thất tha thất thểu lui về sau vài bước.

Tuy không bị Dương Đế Minh nhắm thẳng vào, nhưng ông ta cũng thấy miệng đắng lưỡi khô, vẫn còn muốn nói, nhưng lúc này không sao nói nổi.

 

Thậm chí đám con gái của Sư Tuệ Lan từng người sắc mặt tái nhợt, họ che cái miệng nhỏ của mình, không để phát ra bất cứ tiếng nào.

Những người thấy cảnh tượng này đều vẻ mặt khó tin.

Vừa rồi Bùi Nguyên Minh đã dùng âm mưu quỷ kế thắng thanh kiếm Miyada Shinosuke. Tuy họ khó có thể chấp nhận, nhưng vẫn có thể chửi rủa.

Nhưng lúc này Dương Đế Minh chỉ đơn thuần dùng khí thế đã nghiền nát đám người Tenkade Daito, sự thực này khiến họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng Tenkade Daito là con trời của Kashima Shinto Ryu!

Nghe nói thực lực của ông ta vô cùng khủng bố, trong Binh Vương có thể nói là vô địch, cách chiến thần chỉ một chút.

Nhưng bây giờ ông ta đối mặt với Dương Đế Minh – vị chiến thần Nam Dương này lại quỳ hẳn luôn? Chiến thần Nam Dương trong truyền thuyết lại có thể mạnh tới nhường này?

Sắc mặt Sư Tuệ Lan lại thay đổi, cô ta rất rõ Dương Đế Minh còn đại diện bang Nam Dương, đại điện cho Cảng Thành và Las Vegas hai thế lực không thể coi thường.

Bây giờ thế lực mạnh của Dương Đế Minh trỗi dậy, hơn nữa còn giúp sân ga Bùi Nguyên Minh, e rằng chuyện Bùi Cửu Thiên thượng vị sẽ có thêm biến số. Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn Dương Đế Minh, là vẻ tán thưởng. Ông già này là kẻ bỏ đi mười năm, nhưng trong mười năm này bản thân ông ấy có lẽ chưa từng bỏ cuộc.

Nếu không thì không thể vừa mới giải trừ độc xong đã có thể hồi phục sức chiến đấu như vậy.

Với trình độ của Dương Đế Minh, nếu hai người đầu nhau thì hẳn bản thân mình cũng phải có hơn mấy phần nghiêm túc đây?

Có điều, lúc này Dương Đế Minh tới sân ga hỗ trợ mình, Bùi Nguyên Minh cũng không từ chối. Dù gì hiện giờ trong tình thế hai thành Cảng Thành, có thêm một người giúp sân ga của mình cũng là chuyện tốt.

Dương Đế Minh tràn đầy khí thế, vẻ mặt lạnh đạm nhìn Tenkade Daito, thản nhiên nói:

“Nhãi ranh nước Đảo, anh hãy nói cho tôi biết, tôi cần anh cho tôi thể diện sao?”