Lúc này, Lão Chu cũng đi về phía trước với vẻ mặt lạnh lùng, liếc mắt nhìn Trần Hồng Điệp và nói: "Cô Trần, chuyện này Hồng Hưng các người cần cho chúng tôi một lời giải thích".
"Nếu không, nhà họ Hòa sẽ không ngại gây chiến với Hồng Hưng các người đầu"
Takei Naoto đi đến trước mặt Trần Hồng Điệp, trầm giọng nói: "Cô Trần, thân phận của người phụ nữ này rất đặc biệt sao?"
“Đặc biệt?” Một nụ cười đầy ẩn ý xuất hiện trên khóe miệng Trần Hồng Điệp, “Tất nhiên là đặc biệt, cô ta là người nhà họ Hòa ở Las Vegas”
Thiên kim nhà họ Hòa? Nghe được thân phận này, Takei Naoto không những không sợ hãi, mà còn cao hứng hơn. Có vẻ như anh ta không thể chờ đợi được nữa muốn bổ nhào về trước, ăn tươi nuốt sống Hòa Bích Ngân. "Cô Hòa, quản gia Chu, hiểu lầm, chuyện này đơn giản chỉ là hiểu lầm" Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Trần Hồng Điệp lúc này mới nhìn sang Hòa Bích Ngân và lão Chu đang vênh váo hung hăng, cười như không cười nói: "Cậu Takei uống nhiều rồi, nhìn thấy cô Hòa xinh đẹp hơn người, nhịn không được khen vài câu."
"Kết quả là những người bên dưới hiểu lầm ý anh ấy" "Không ngờ lại gây ra một loạt chuyện như vậy thật là mất hứng!" "Nhưng mà, mấy người Kameshita cũng bị đánh gãy lưng rồi, cái này cũng coi như là đã chịu phạt" "Tôi sẽ bảo cậu Takei nói một tiếng xin lỗi với câu, tôi cũng sẽ đại diện anh ấy bồi thường cho các người ba tỷ" "Chuyện này cứ cho qua, thế nào?" "Suy cho cùng mọi người đều lăn lộn ở hai thành Cảng - Đổ, ngẩng đầu không thấy cái đầu thấy"
"Nhà họ Hòa cũng không muốn vô cớ có thêm mấy kẻ thù nữa, đúng không?”
Trần Hồng Điệp mỉm cười, trong lời nói của cô ta ẩn chứa ý tứ sâu xa. Nhà họ Hòa có người có súng đạn, thật sự rất khó đối phó. Nhưng Trần Hồng Điệp cũng tự hỏi, sự nhượng bộ này của cô ta, nhà họ Hòa chắc chắn sẽ nể mặt. Xét cho cùng, dù Hòa Bích Ngân là con gái của Đổ vương, nhưng vẫn chưa thực sự nắm quyền. Nhưng Trần Hồng Điệp thì khác.
Trần Hồng Điệp ở Hồng Hưng dưới một người trên vạn người, ngay cả Trần Thái Tùng cũng luôn bị cô ta chèn ép.
Nghĩ chắc nhà họ Hòa cũng sẽ hiểu được điểm này, sẽ nể mặt cô ta vài phần.
Mặt khác Takei Naoto tỏ vẻ chuyện không liên quan đến mình, lúc này nhìn anh ta vô cùng có hứng, hai mắt đỏ hoe, dường như chẳng cần giấu diếm.
| Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày, anh cũng khá bất ngờ trước sự cao ngạo của Takei Naoto, suy cho cùng nghe xong năm chữ nhà họ Hòa Las Vegas mà vẫn còn kiêu ngạo như thế, chứng tỏ hai điều. Hoặc là anh ta là một tên điên, hoặc là anh ta có thể lực đủ mạnh.
Rõ ràng, Takei Naoto chắc chắn không phải kẻ điên, như thể chứng tỏ, anh ta có tự tin để trấn áo tất cả.
Bùi Nguyên Minh di chuyển tầm mắt, rơi vào một ông già mặc kimono lãnh đạm nhưng không mấy nổi bật trong góc.
| Khí tức của người này giống hệt với cao thủ Ám Lệ phụ trách bảo vệ Bắc Xuyên Bát Đạo đó. Hiển nhiên, ông ta là cao thủ Am Lệ phụ trách bảo vệ Takei Naoto.
Bùi Nguyên Minh nhìn Thôi Văn Triết và ra hiệu cho anh ta chú ý đến ông lão này.
"Xin lỗi thì không cần, tiền thì nhà họ Hòa chúng tôi cũng không thiếu!"
Lúc này, Hòa Bích Ngân toát ra khí phách của ngũ tiểu thư nhà họ Hòa.
Cô ta nhìn chằm chằm vào Trần Hồng Điệp rồi lạnh lùng nói: "Nếu không phải tôi may mắn, đêm nay gặp được cậu Bùi, thì bây giờ tôi đã bị người đảo quốc làm nhục rồi!"
"Đây là chuyện tôi tuyệt đối không thể dùng thử!" "Nói tóm lại, tôi phải phế bỏ ngũ chi của tên Takei Naoto này!" "Các người tự mình ra tay, hay là muốn tôi động thủ?" Đúng lúc này, bản tính ngổ ngáo của Hòa Bích Ngân lại trổi dậy.
Nhưng mà Bùi Nguyên Minh lại vô cùng tán thưởng cá tính này của cô.. Nếu bị người đảo quốc ức hiếp, còn rụt rè sợ hãi, thế thì nhà họ Hòa mấy năm nay đều cút vào trong bụng chó cả rồi.
- -----------------